Chu Văn Uyên là một thí sinh rất có thực lực.
Cậu ta ở giải trí Hoa Sâm cũng là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng, thực tập sinh sắp ra mắt, chỉ là vẫn luôn chờ thời cơ.
Là Chu Văn Uyên tự lựa chọn 《 Thần tượng quốc dân 》.
Nếu không có biến số An Tử Yến, Chu Văn Uyên cũng sẽ không lại đây.
Danh sách giám khảo ban đầu, Hoa Sâm cũng biết đến, không có ai nổi tiếng, nữa điểm kêu gọi cũng không có, bọn họ không đem thí sinh nào qua cả.
An Tử Yến cũng đột nhiên quyết định muốn tham gia, không biết đã điều chỉnh lịch trình như thế nào để qua đây phối hợp tổ tiết mục ghi lại hôm thi vòng thứ nhất.
Chu Văn Uyên có cơ hội thừa dịp thí sinh trước rời đi mà tới đây.
Có thực lực, ngoại hình ưu tú, xử sự cũng khéo đưa đẩy, tính cách không tồi.
Chu Văn Uyên không thể nghi ngờ là một con hắc mã.
Xem biểu hiện của Chu Văn Uyên, hoàn toàn không giống như là chỉ tập không đến hai ngày, trình độ ăn ý với tổ viên, còn có năng lực biểu hiện sân khấu đều rất mạnh.
Chu Văn Uyên khác với An Tử Hàm.
An Tử Hàm ở tổ lại quá xuất sắc, Ô Vũ là nghiền áp, Chu Văn Uyên sẽ tận khả năng mà phối hợp với các thành viên khác.
Sau khi những người khác mở miệng, sẽ không tranh đoạt màn ảnh, còn sẽ trong lúc lơ đãng, ở phía sau lưng cổ vũ một chút.
Bình thường Chu Văn Uyên cũng làm như thế này.
Trên sân khấu cũng không chút sơ hở nào.
Giống như cậu ta thực sự đáng yêu hay chiếu cố người khác.
Thoạt nhìn rất thoải mái.
An Tử Yến lại lần nữa trở lại nơi có thể nhìn thấy khu vực thi đấu, mỉm cười nhìn Chu Văn Uyên biểu diễn.
Nếu để An Tử Yến bình luận lại lần nữa, anh vẫn sẽ nói: kỹ thuật diễn của Chu Văn Uyên không tồi.
Cậu ta không giống những người khác, từ nhỏ đã lăn lộn ở giới giải trí, công ty cậu ta có quá nhiều nghệ sĩ, từ ngày đầu tiên tiến vào công ty đã xắp xếp nhân thiết cho bọn họ.
Biểu hiện ngày thường của nghệ sĩ đều là đóng gói ra.
An Tử Yến gặp qua quá nhiều, cho nên liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu.
Kỳ thật Chu Văn Uyên cũng coi như rất thông minh, chỉ là trước mặt con chim già này thì có vẻ quá yếu.
Nếu Chu Văn Uyên thành thật tham gia thi đấu, có lẽ An Tử Yến cũng sẽ không quá để ý cậu ta. Nhưng Chu Văn Uyên cố tình dùng mấy tâm cơ nhỏ, ý đồ khiến cho anh chú ý.
Chỉ sợ là đã đoán được anh là gay.
Trong tai nghe là giọng PD Trương Hạc Minh, có vẻ muốn mấy giám khảo cho cậu ta điểm cao: “Điểm tốt nhất có thể cho cậu ta đứng nhất tất cả.”
“Tôi không đồng ý.” Lúc An Tử Yến trả lời vẫn khéo léo mỉm cười, người ngoài căn bản nhìn không thấy dị thường nào.
Mọi người đều ngụy trang, An Tử Yến ngụy trang không thể kém hơn bất cứ ai.
“Như vậy càng có thể hấp dẫn người xem.” PD giải thích, bắt đầu sắp xếp mỗi giám khảo sẽ cho bao nhiêu điểm.
“Đừng tạo cái kịch bản nghịch tập làm tôi ghê tởm, không công bằng với mấy thí sinh khác, nên bao nhiêu điểm thì bao nhiêu điểm.” An Tử Yến vẫn không đồng ý bọn họ làm như vậy.
Nếu Chu Văn Uyên tạo sai lầm vòng đầu qua vòng thứ hai lại ngịch tập lên đứng nhất, nhất định sẽ cướp đi phần lớn độ chú ý của người xem.
Loại tình tiết ngược gió mà đi này mọi người đều thích.
Như vậy chỉ cần ba tập được phát lên, Chu Văn Uyên đã lọt top ba thí sinh đầu bảng,
Loại kịch bản đắp nặn này sẽ khiến cho độ đề tài, độ chú ý, cũng sẽ hấp dẫn fans đau lòng cậu ta.
Vậy mấy thí sinh thành thật thi đấu kia thì sao?
Đồng dạng là tham gia thi đấu, dựa vào cái gì bọn họ đều là nền xanh?
“An Tử Hàm điểm cũng rất cao!” PD thấy An Tử Yến căn bản không chịu khống chế, không nhịn được mất khống chế nói.
“Điểm kia là thực lực của em ấy.”
“Chương trình này của chúng tôi cần tạo điểm nhấn, thu hút sự chú ý thì mới thành công. Các nhà tài trợ cũng rất thích nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Tôi mong anh có thể bình tĩnh xử lý chuyện này.”
“À, các người có thể thử xem sao, hậu quả làm tôi cảm thấy ghê tởm.”
Trong tai nghe trầm mặc một hồi, PD bắt đầu xin lỗi: “Xin lỗi, An thiếu, ngài chắc đã hiểu lầm ý tứ của tôi, tôi chỉ muốn có chút điểm nhấn, đều không phải là giở trò bịp bợm, ngài xem thực lực của Chu Văn Uyên, trận này phát huy cũng rất tốt……”
“Vậy nên bao nhiêu điểm thì bấy nhiêu điểm.” An Tử Yến tiếp tục kiên trì.
“Được.” PD thỏa hiệp.
Ngay sau đó, từ trong tai nghe truyền đến giọng nói của bốn vị giám khảo: ”Vâng.”
“Đã biết.”
“Tốt.”
“Nhận được.”
Tiết mục tuyển tú này, đã không phải do một tổ tiết mục toàn quyền khống chế, mà là mấy đơn vị chủ sự, nhà tài trợ, còn có mấy người từ giải trí Hoa Sâm, Truyền Kỳ Thế Gia.
Tuy rằng có thí sinh Ba Nhược Ba La, nhưng bọn họ có vẻ không để ý tiết mục này lắm, có thể xem nhẹ.
Lần này đây tổ tiết mục muốn sắp xếp phân cảnh nghịch tập, lại bị An Tử Yến mỉm cười ngăn trở.
Lúc An Tử Yến lại lần nữa lên sân khấu, vẫn đang trò chuyện sôi nổi với tất cả thí sinh, căn bản không giống lúc nãy vừa mới làm việc gì đó.
Cuối cùng, Chu Văn Uyên đạt được 92 điểm.
Cũng coi như phân cảnh nghịch tập nho nhỏ.
Toàn trường vỗ tay như sấm.
Chu Văn Uyên vẫn luôn mỉm cười, tươi cười cực kì ngọt ngào.
Này cũng đủ cho Chu Văn Uyên hấp dẫn tầm mắt.
An Tử Yến đứng trên sân khấu, tuyên bố xếp hạng thi đấu hôm nay, cuối cùng lại tuyên bố 15 tên thí sinh vào khu vực chờ, cho bọn họ từng người tiến hành kéo phiếu.
Tới cuối cùng, tổ tiết mục đưa tới cho anh một cái ghế dựa, anh nhìn thấy liền trực tiếp ngồi lên ghế, cười hỏi như đang tán gẫu với mọi người: “Có căng thẳng không?”
“Căng thẳng!”
“Cực kì căng thẳng.”
Câu trả lời dưới đài cũng không thống nhất.
“Nếu đột nhiên bị loại ở đây, các cậu có từ bỏ ước mơ của mình không?” An Tử Yến lại hỏi.
“Sẽ không!”
“Không muốn bị đào thải.” Thí sinh dưới khán đài hét lên trả lời.
An Tử Yến nhìn bọn họ, tiếp tục cười nói: “Từ rất sớm nhìn thấy kế hoạch của tổ tiết mục này, tôi cũng không lạc quan lắm. Những năm gần đây, chương trình tìm kiếm tài năng diễn ra quá nhiều, nhưng những người có thể trở nên nổi tiếng ngày càng ít, rất nhiều người chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, còn chưa có màn ảnh nào thì đã bị đào thải rồi”.
Dưới đài cuối cùng cũng an tĩnh lại, bọn họ biết, An Tử Yến nói thật.
“Kết quả đột nhiên có một ngày, có một diễn viên nữ nói chuyện phiếm với tôi, kinh ngạc phát hiện, tôi hoàn toàn không biết cô ấy trước kia tham gia tuyển tú. Cô ấy nói với tôi rất nhiều thiên vương, ca sĩ, ban đầu đều tham gia tuyển tú, rất nhiều người tài giỏi vì không có quan hệ nên không thể nổi tiếng. Các cậu có biết Thiên Vương có những ai không?”
Các thí sinh dưới đài trả lời một vài cái tên đã biết, An Tử Yến gật đầu, sau đó lại
nói thêm vài tên cũ, toàn trường kinh hô.
Ngay cả họ cũng không biết.
“Các cậu có tài hoa, có mộng tưởng, thì phải kiên trì. Có lẽ lúc này đây thi đấu, các cậu không thể đạt tới thành tích mà mình muốn, nhưng đó không có nghĩa cậu không có tiềm lực. Vô luận là vào khu vực chờ, hay là đã bị loại, đều không cần phải tỏ ra bộ dạng mất mát, màn ảnh này quay được tất cả, lỡ như về sau các cậu nổi tiếng, sau đó lại bị lôi ra mấy thứ này, đó chính là lịch sử đen của các cậu.”
Lần này, bầu không khí ảm đạm trước đó cuối cùng đã tốt hơn.
“Còn có, các thí sinh hiện tại xếp hạng rất cao, các cậu cũng không thể cứ như vậy thiếu cảnh giác, các cậu chỉ là nỗ lực sớm hơn người khác, hoặc là có chút thiên phú. Có rất nhiều thí sinh chỉ cần tập luyện đủ sẽ hơn các cậu. Giống như Lại Ninh Trác, học một tuần đã có thể nhảy. Giống như Tô Cẩm Lê, chỉ luyện tập nửa năm, bây giờ vẫn trong top 10.”
An Tử Yến lại chỉ mình: “Tôi không phải loại hình thích hợp làm thần tượng, vóc dáng quá cao, khiêu vũ khó coi. Khó được lấy một lần cầm microphone, còn bị bôi đen đến mức không dám mở Weibo, sau này nỗ lực luyện tập, lúc tắm rửa còn luyện giọng, không tin tôi hát cho các cậu nghe.”
An Tử Yến thanh giọng, bắt đầu hát, cư nhiên là 《 Tình chưa dứt (mới) 》.
“Hồi ức quá khứ thống khổ tương tư quên không được, vì sao người còn tới k1ch thích tiếng lòng tôi, yêu người làm sao có thể dứt tối nay người hẳn là sáng tỏ, nguyện khó dứt tình khó dứt……”
Giọng An Tử Yến cực có từ tính, có chút trầm thấp, thành thục lại nội liễm.
Không có nhạc đệm, không có bối cảnh, nhưng mà, lại có thể cảm nhiễm đến tất cả thí sinh dưới đài.
Rất êm tai.
Vô cùng cảm động.
Tô Cẩm Lê nhìn chằm chằm màn hình lớn, mặt An Tử Yến bị phóng đại, khiếp sợ không khép miệng được.
Cậu là thí sinh hát bài này, cho nên cực kì quen thuộc với bài hát này, tất nhiên biết An Tử Yến hát không tồi.
An Tử Yến hát xong, vừa định tiếp tục nói chuyện, bốn vị giám khảo tự nhiên chấm điểm cho anh.
Bình quân xong, An Tử Yến cuối cùng đạt được 95 điểm.
“Cùng hạng với Ô Vũ hả?” An Tử Yến cười hỏi.
“Không sai, chúng tôi vô cùng cảm động trước cậu.” Tàng Ngải trả lời.
“Ừm, biết mà, tâng bốc thương nghiệp lẫn nhau thôi.”
An Tử Yến rốt cuộc nói vấn đề chính: “Tôi muốn nói với các cậu, chỉ cần nổ lực, thí sinh hát nhép cũng có thể được đến 95 điểm.”
An Tử Yến tự bôi đen như vậy, thế mà làm mọi người reo hò.
Anh cười cười, tiếp tục nói: “Tiến vào khu vực chờ, cũng chưa chắc cậu nhất định sẽ bị đào thải, tiến vào khu an toàn, cũng không thể an nhàn như vậy, cho dù sau khi tiết mục này kết thúc, tôi cũng hy vọng có thể nhìn thấy các cậu ở giới giải trí. Mười năm sau, nếu các cậu tương tác với tôi trên Weibo, sẽ có vẻ như tôi đang cọ nhiệt độ của các cậu.”
“Các cậu đều biết ngày mai sẽ thu ca khúc chủ đề chứ?” An Tử Yến lại hỏi cái này.
“Biết!” Mọi người cùng nhau trả lời.
“Thời gian rất khẩn cấp, đây cũng là một loại khảo nghiệm, bởi vì sau khi các cậu thành danh, lịch trình sẽ rất dày đặc, có đôi khi thời gian luyện tập một bài hát có thể chỉ kéo dài mấy ngày. Mấy ngày này, các cậu chỉ sợ còn phải nhận kịch bản, vẫn phải đóng phim như thường. Tựa như các cậu, vừa chuẩn bị thi đấu, còn phải chuẩn bị ca khúc chủ đề, mệt không?”
“Có chút mệt.”
“Cực kì mệt!” mấy thí sinh trả lời.
“Sau khi nổi tiếng sẽ càng mệt!” An Tử Yến trả lời chém đinh chặt sắt, “Các cậu có muốn nổi tiếng không?”
Lúc này âm thanh trả lời càng thêm to lớn vang dội, thập phần thống nhất: “Muốn!”
An Tử Yến lại cười, chỉ vào dưới đài, nói: “Vậy thì các cậu đáng phải mệt mỏi, và các cậu xứng đáng được nổi tiếng trong tương lai!”
Những lời này nói xong, toàn trường hoan hô.
Dường như toàn trường đều được cổ vũ, sĩ khí mọi người tăng vọt.
Tô Cẩm Lê cúi đầu, nhìn thấy trên tin nhắn nhóm, An Tử Hàm nói một câu.
An Tử Hàm: Cuối cùng cũng cảm thấy thứ này giống người chủ trì.
Thường Tư Âm: A a a a a a a a a! An đại ca thật đẹp trai!
Sai khi An Tử Yến chuẩn bị kết thúc công việc, PD tổ tiết mục tổ đột nhiên ngăn cản mọi người, tự mình lên sân khấu tuyên bố một việc.
“Chúng ta muốn sau khi kết thúc thi đấu, cho mọi người thả lỏng một chút, giải trí hai giờ.” PD nói.
An Tử Yến cũng chưa nghe thấy mấy xắp sếp này, chắc là vừa rồi tổ tiết mục không muốn quấy rầy anh nói chuyện.
“Chúng ta sẽ ở đến đêm hôm nay, tổ chức tiết mục té nước, giám khảo và người chủ trì đều sẽ cùng mọi người tham gia.” PD hưng phấn nói.
An Tử Yến: “……”
Hôm nay sắp xếp không có cái này! Đừng đột nhiên thêm hạng mục được chưa? Thêm tiền không?
Tô Cẩm Lê: “!!!”
Tiết mục té nước?
Té nước?!
Trừ hai người bọn họ ra, toàn bộ mọi người đều hoan hô.
Tác giả có lời muốn nói:
Vâng, té nước! Cuộc chiến nước! Có thú vị hay không? Có hào hứng hay không?
Tô Cẩm Lê: Không dám động…… Tổ tiết mục là ma quỷ sao?