An Tử Yến bị Tô Cẩm Lê trêu chọc, tất nhiên sẽ không thành thật mà tiếp tục Plato với cậu, dù sao An Tử Yến chưa bao giờ có loại tính cách này.
Cho nên, anh ôm Tô Cẩm Lê hôn thật lâu.
Tô Cẩm Lê hiện tại không kháng cự An Tử Yến, ngược lại rất chủ động, hai người dây dưa cho đến Tô Cẩm Lê hút dương khí quá nhiều, đầu hơi đau mới ngừng.
Cuối cùng, Tô Cẩm Lê đỡ tường đi ra, bị An Tử Yến gặm đến mức đầu óc choáng váng.
Bobo ngồi trên sô pha quay đầu lại nhìn hai người bọn họ rồi nhếch khóe miệng.
Lúc trước tô lại son môi cho Tô Cẩm Lê một lần, có thể nói là lúc ăn không cẩn thận trôi mất, nhưng lần này thì sao?
Hai người ở riêng một lúc, An Tử Yến lại đặc biệt chiếu cố Tô Cẩm Lê như thế.
Bobo không phải thẳng nam ngốc, tất nhiên lập tức đã hiểu.
Nhưng vào vòng này phải hiểu vài quy tắc.
Bobo lại rất thích Tô Cẩm Lê, nếu không cũng sẽ không đồng ý làm người tạo hình riêng, cho nên sau khi cùng An Tử Yến liếc mắt nhìn nhau, anh liền khoát tay với An Tử Yến, ra hiệu anh yên tâm, tôi sẽ không nói gì đâu.
An Tử Yến mỉm cười lại.
Chờ Tô Cẩm Lê và những người khác rời đi một lúc, Giang Bình Thu lại đây xin chỉ thị: “Phạm Thiên Đình có vẻ muốn nói chuyện riêng với cậu.”
An Tử Yến đang nằm trên sô pha xem kịch bản, nghe được liền “ừm” một tiếng.
Không lâu sau Phạm Thiên Đình một mình bước vào, sau khi vào thì hơi khẩn trương, chân tay luống cuống.
An Tử Yến tư thế không đổi, quay đầu nhìn Phạm Thiên Đình, cười: “Khẩn trương cái gì, ngồi xuống nói, muốn uống gì? Tôi để Giang Bình Thu chuẩn bị.”
“Không, không cần!” Phạm Thiên Đình vội xua tay, vẫn câu nệ thật sự.
“Ừm, làm sao vậy?”
“Cái kia, tôi… Sau khi suy nghĩ kỹ càng, tôi vẫn sẽ không ký với anh.” Phạm Thiên Đình có chút khẩn trương nói, có vẻ sợ An Tử Yến nổi giận, thoạt nhìn vô cùng lo lắng.
An Tử Yến đặt kịch bản xuống, ngồi thẳng người gật đầu: “Được, nếu đây là quyết định cuối cùng của cậu, tôi tôn trọng quyết định của cậu.”
“Xin lỗi, lúc trước anh đã giúp tôi nhiều như vậy.”
“Không sao cả, đây cũng là một công việc của tôi, dù sao sau này tôi cũng sẽ tiếp quản công ty này, một mình kiếm tiền tuyệt đối không bằng lãnh đạo một đám người vất vả kiếm tiền, cậu có nghĩ vậy không?”
“Đúng vậy.”
“Kỳ thật cậu không cần cảm thấy áy náy gì đó, đây đều là việc thường thấy. Tôi cũng biết tôi cho cậu điều kiện không đủ tốt, lẽ ra cậu nên hỏi thăm một chút, biết tình huống cơ bản trong ngành. Bây giờ cậu đã nổi tiếng và có rất nhiều sự lựa chọn không giống như được công ty chọn trong những ngày đầu tiên” An Tử Yến chủ động nói chuyện này.
“Không, anh đưa ra điều kiện đã rất công bằng.”
“Cậu cũng biết việc tôi cứng rắn đào Tô Cẩm Lê về chứ?”
“Vâng……” Phạm Thiên Đình tất nhiên biết, gật đầu, đây cũng là lý do tại sao Phạm Thiên Đình luôn có một khối u trong lòng.
“Lúc đầu, điều đầu tiên tôi nhìn trúng chính là Tô Cẩm Lê, cậu ấy có dấu hiện bạo hồng, một đám công ty đoạt người, tôi rất sốt ruột. Lúc ấy tôi đúng là trong kỳ chiêu binh lãnh tướng, xuống tay cũng tàn nhẫn, cho số tiền lớn, thậm chí phòng làm việc cũng thu mua. Kết quả …… cậu ấy là em trai Thẩm Thành, Thẩm Thành bên kia thì.. Tô Cẩm Lê không biết khi nào sẽ chạy.”
Phạm Thiên Đình gật đầu, cậu cũng nghe nói.
“Sau đó, ba tôi đã cho tôi một bài học. Ba tôi khác với tôi, ông ấy là một doanh nhân thuần túy, và tôi là nhân viên trong mắt ông ấy. Cũng may ông ấy cảm thấy tôi kinh nghiệm không đủ nên mới xuất hiện loại chuyện này, hợp đồng sau này ông ấy đều sẽ xem qua. Hợp đồng của cậu tôi không thể cho đặc thù gì khác, sẽ có vẻ tôi rất bất cận nhân tình.”
Phạm Thiên Đình không biết điều này, sau khi nghe thì sửng sốt.
“Kỳ thật tôi rất muốn cho cậu điều kiện tốt hơn, nếu không sẽ có vẻ tôi rất …đặc thù với Tô Cẩm Lê ……. Hiện tại trong công ty đã có đồn đãi vớ vẩn, bởi vì tôi chiếu cố cậu ấy quá nhiều. Nếu tôi đối với cậu cũng như vậy, thì sẽ không có những phiền não đó rồi, đáng tiếc người lãnh đạo trực tiếp của tôi, cũng chính là ba tôi không đồng ý.”
“Tôi đều hiểu.” Phạm Thiên Đình gật đầu, ngữ khí đã yếu đi rất nhiều.
Những gì An Tử Yến nói bây giờ đều là sự thật, trên thực tế, theo địa vị của An Tử Yến, không cần phải nói với cậu nhiều như vậy.
Kỳ thật, chắc cũng hơi muốn giữ lại.
“Cho nên nói, nếu cậu nguyện ý ký, điều tôi có thể đảm bảo là một đội hạng nhất, quan hệ công chúng hạng nhất và tài nguyên hạng nhất. Nếu tôi là ông chủ của cậu, tôi chắc chắn sẽ đoạt được nhiều tài nguyên nhất. Nhưng, cậu chỉ có thể hưởng đãi ngộ hợp đồng bằng người trong nghề.”
An Tử Yến đều nói thật, nếu Phạm Thiên Đình ký An Tử Yến, nhất định sẽ không tồi với Phạm Thiên Đình, cộng thêm An Tử Yến đoạt tài nguyên luôn rất nổi danh, Phạm Thiên Đình tin.
“Hơn nữa, cậu có chắc những người mời cậu có thể làm những gì họ nói không? Tôi xác định có thể làm được, bởi vì nếu tôi làm không được, An Tử Hàm sẽ tới nơi này nháo.” An Tử Yến tiếp tục nói.
Nói tới đây, Phạm Thiên Đình không nhịn được nở nụ cười, đây cũng là sự thật.
An Tử Hàm tính cách gì, cậu quá hiểu biết, hiện tại cậu cũng coi như là bạn An Tử Hàm.
“Vâng, tôi hiểu.” Phạm Thiên Đình trả lời.
“Còn có một chuyện, bởi vì tôi không xác định ý tưởng của mình có thể thực hiện được hay không, cho nên không có nói ra, hiện tại tôi nói cho cậu ý tưởng của tôi trước, cậu có thể suy nghĩ tham khảo, thế nào?” An Tử Yến vẫn khách khí.
“Vâng, anh nói đi.”
“Là về…… phương pháp cứu Ô Vũ.”
Phạm Thiên Đình lắng nghe những lời của An Tử Yến cho đến cuối cùng, đề nghị rất táo bạo nhưng đầy cám dỗ, trái tim cậu bắt đầu dâng trào.
Cậu rối rắm đến mức giật mạnh cổ tay áo…
Đối với một Thiên Bình, sự lựa chọn bây giờ
đơn giản là quá khó khăn!
*
Ô Vũ ngồi trên sô pha, thật lâu không nói chuyện.
Người đại diện cạnh cậu cảm thấy hơi xấu hổ, anh ta không rõ tại sao công ty vẫn luôn không chịu cho Ô Vũ đổi người đại diện, anh ta cũng chỉ có thể vẫn luôn xấu hổ ở chung với Ô Vũ như vậy.
Ngày hôm qua, anh ta gọi Ô Vũ, nói trợ thủ đắc lực cạnh Thời lão chủ động liên hệ Ô Vũ, nói không chừng Ô Vũ sẽ xoay người được.
Ô Vũ tuy rằng rối rắm một thời gian, nhưng cũng tới.
Nhưng mà, sau khi đến đây tình huống rất không đúng, Ô Vũ đen mặt tại chỗ.
Tuy Thời lão không thích giới giải trí, lại là cổ đông lớn nhất Ba Nhược Ba La.
Ông thích kiếm tiền.
Nói Thời lão là tài phiệt một chút cũng không quá phận, Thời lão khống chế rất nhiều công ty niêm yết cổ phần, hơn nữa cổ phần trong các công ty này có quyền lên tiếng tuyệt đối.
Ba Nhược Ba La chỉ là một công ty trong đó mà thôi, Thời lão tuy rằng khống chế cổ phần, nhưng rất ít tới công ty, cho nên công ty vẫn luôn do ba Ô Vũ khống chế đại cục.
Gần đây Thẩm Thành mới dần dần bắt đầu có chút cổ phần, không chịu khống chế từ ba cậu, cho nên hai bên vẫn luôn đối nghịch.
Trong công ty này, người duy nhất có thể kiềm chế ba Ô Vũ cũng chỉ có Thời lão.
Trước khi Ô Vũ đến, cậu vẫn nghĩ rằng có lẽ Thời lão muốn có một đứa con riêng nên sẵn sàng giúp đỡ cậu. Tuy rằng cậu khinh thường loại chuyện này, nhưng vẫn tới đây, muốn xem đối phương nói cái gì.
Tuy nhiên, đây không phải là trường hợp sau khi đến.
Người đến gặp Ô Vũ là một người đàn ông nói rằng anh ta là thư ký trụ sở chính của Thời lão.
Sau khi Ô Vũ bước vào, anh ta ngạo nghễ đưa ra điều kiện với hai người họ: “Chuyện bao dưỡng này luôn là không thể công khai, cho nên chúng tôi cũng điệu thấp một chút, lãnh đạo chúng tôi coi trọng Ô Vũ, cũng chỉ là nhất thời hứng thú, đừng quấn lên lãnh đạo của chúng tôi.”
Hai chữ bao dưỡng, trực tiếp làm đầu Ô Vũ nổ tung.
Cậu ngồi trên ghế, không nói một câu, chỉ căm tức nhìn người đại diện.
Người đại diện cũng rất bất đắc dĩ, anh ta thực sự bị kẹt ở giữa, bất lực.
“Về phần chúng tôi, mỗi tháng cho cậu số tiền này đã là rất nể mặt rồi. Tiểu thịt tươi khác cũng không có nhiều tiền như vậy. Hơn nữa, chúng tôi có thể bảo đảm, sau này cậu không cần lo lắng bị đóng băng gì đó, lãnh đạo sẽ tìm tài nguyên cho cậu, cô ấy là người nổi tiếng bên cạnh Thời lão, ai cũng phải cho cô ấy mặt mũi, cậu nói nên hay không?”
Thư kí hỏi người đại diện, người đại diện chỉ có thể gật đầu xưng vâng.
Ô Vũ vẫn trầm mặc không nói.
“Cậu không cần biểu hiện ra bộ dáng này, tiểu thịt tươi khác ban đầu đều như vậy, thanh cao, kết quả còn không phải ngoan ngoãn mà tới, cuối cùng còn tranh giành tình cảm?” Bí thư thấy vẻ mặt Ô Vũ không tốt lắm, rất khinh thường.
“Tôi cự tuyệt.” Ô Vũ trực tiếp trả lời, cậu cảm thấy tiếp tục nói chuyện là một loại sỉ nhục.
“À.” Thư kí cười lạnh một tiếng, “Cậu cam tâm sao?”
Ô Vũ nhìn thư kí, mím môi, tức giận nắm chặt tay, trong ánh mắt còn một tia quật cường.
“Những thí sinh khác đều đã nổi tiếng vô cùng, còn mới vừa cùng nhau quay xong một chương trình tạp kỹ đứng đầu. Người không bằng cậu cũng nổi hơn cậu, lại quá trận thì không còn kịp rồi.”
Những lời của thư ký dường như đã đâm vào trái tim của Ô Vũ, làm Ô Vũ khó chịu.
Quả thực, đây là điểm khó chịu nhất của Ô Vũ.
“Hơn nữa cậu cũng không cần làm cái gì, lãnh đạo cũng rất bận, không thể cả ngày ở cùng cậu, một tháng cũng chỉ có thể gặp cô ấy ba, bốn lần. Cậu là con trai, có gì thiệt thòi? Cậu cũng thoải mái, đúng không? Lại nói lãnh đạo của chúng tôi cũng là hình tượng dáng người cực tốt, tôi lại cảm thấy tiện nghi cho cậu.”
Ô Vũ xoay đầu, vẫn không lên tiếng, tựa hồ vẫn là không tiếp nhận được.
Thư ký cũng không thèm để ý, đẩy danh thiếp cho Ô Vũ, nói: “Qua thôn này đã hết cửa hàng, lãnh đạo của chúng tôi cũng là nhất thời hứng thú nguyện ý giúp cậu, sau này không có hứng thú cậu hối hận cũng đã muộn. Hơn nữa, bây giờ không ai giúp cậu được, tiền vi phạm trên hợp đồng của cậu vốn dĩ không bình thường! Lúc trước ký hợp đồng đã đào một cái hố, khi dễ cậu cái gì cũng không hiểu.”
Thư ký nói xong liền xách túi rời đi.
Ô Vũ dựa vào ghế hơi nhíu mày.
Người đại diện xấu hổ giải thích: “Lúc đầu tôi không ngờ lại có chuyện như vậy.”
Ô Vũ cầm lấy danh thiếp nhìn, thư kí vừa rồi họ Lâm.