Giường của Vương Hi bị Thẩm Giai Dao chiếm mất rồi, phòng bệnh đơn của anh có hai chiếc giường, còn có một chiếc giường nữa, có lẽ tối qua Lâm Hổ cũng ở đây chăm sóc anh, chắc là không nghỉ ngơi tốt, anh và Phàm Gian đi vệ sinh xong, bèn đi đến phòng bệnh của Phàm Gian, chủ động nhường chiếc giường còn lại cho Lâm Hổ.
Phàm Gian ở phòng bệnh lớn, trong phòng có mười mấy chiếc giường. Cậu ta là trẻ mồ côi, cũng không có người bạn tốt nào, cậu ta với bố Lý Tư Minh là quan hệ công việc, hôm qua sau khi cậu ta giúp nhà họ Lý thi đấu xong, bèn được đưa đến phòng bệnh lớn này, chi phí y tế của cậu ta là do Hàn Thiếu Kiệt chi trả.
Vương Hi cần một người giúp đỡ như Phàm Gian, anh cũng rất thích một người bạn kiểu này, căn phòng bệnh lớn của Phàm Gian vẫn còn một chiếc giường trống, buổi sáng sau khi anh đến phòng Phàm Gian, bèn nằm bên cạnh Phàm Gian nói chuyện phiếm với cậu ta.
“Thì ra anh ở đây, làm tôi lo lắng muốn chết.” Sắp đến giờ trưa, Hàn Thiếu Kiệt thò đầu vào phòng đưa mắt tìm kiếm.
Nhìn thấy Vương Hi và Phàm Gian nằm cùng nhau, vội vàng đem theo một đám thủ hạ tiến vào.
“Phát tài rồi.” Hàn Thiếu Kiệt mặt đỏ bừng bừng, nhìn chằm chằm Vương Hi.
“Kiếm được bao nhiêu?” Vương Hi biết hắn ta có ý gì.
Ba một tiếng, Hàn Thiếu Kiệt búng tay về phía Doãn Tâm.
Doãn Tâm có chút không thích Hàn Thiếu Kiệt, bất lực nói với Vương Hi: “Ông chủ, tối qua trận thi đấu quyền anh của Tô Mộ Vũ rất được các quan chức của Hoa Hạ quan tâm, lúc anh ta thi đấu có một ông lớn rất có địa vị đến xem trực tiếp. Người đó rất hài lòng với biểu hiện của Tô Mộ Vũ, cũng rất có niềm tin với quyền anh của Hoa Hạ chúng ta. Bên trên luôn chú ý đến vấn đề thể lực và sức khoẻ của người dân, thế nên sau khi Tô Mộ Vũ giành chiến thắng ngày hôm qua, trên đó đã có một công văn gửi xuống ngay trong đêm.”
“Bắt đầu từ hôm nay, tất cả các phòng tập quyền anh của Hoa Hạ sẽ được miễn thuế trong ba năm, các hoạt động quyền anh, võ tự do, võ tổng hợp và các ngành nghề liên quan khác, không những được tính thuế theo tiêu chuẩn thấp nhất, mà các sự kiện quy mô lớn như chúng ta cũng sẽ có trợ cấp nhất định.”
“Trợ cấp được bao nhiêu?” Vương Hi hỏi.
“Cuộc thi cấp độ A hỗ trợ hai trăm triệu, cấp độ B hỗ trợ năm mươi triệu, cấp độ C hỗ trợ năm trăm ngàn. Quy mô cuộc thi của chúng ta qua ngày hôm qua vừa đủ để đạt đến cấp độ B, có thể nhận được năm mươi triệu.” Doãn Tâm nói.
“Với nguồn tài chính của nhà họ Hàn, có thể lấy được hỗ trợ của cấp độ A, hỗ trợ bao nhiêu, cũng còn tuỳ thuộc vào mức độ ủng hộ của bên trên đối với chúng ta, bây giờ Hoa Hạ chú trọng nhất chính là an toàn và bảo vệ môi trường, cuộc thi của chúng ta không có bất kỳ ảnh hưởng gì tới môi trường, mục đích tổ chức cũng là hướng về sức khoẻ, vả lại cuộc thi của chúng ta cũng không chỉ dừng lại ở cấp độ A, chúng ta sẽ làm đến cấp độ S, đưa cuộc thi W-1 thành cuộc thi có ảnh hưởng trên thế giới. Thế nên, hỗ trợ cấp độ A này, nhất định phải nghĩ cách để giành được, nhà họ Hàn có năng lực này, bảo Hàn Thiếu Kiệt đi giành lấy.” Vương Hi nói.
“Hai trăm triệu chỉ là số tiền nhỏ, nhanh nói về số tiền lớn của chúng ta đi.” Hàn Thiếu Kiệt có chút vội vàng.
“Được.” Doãn Tâm khẽ gật đầu, tiếp tục nghiêm túc nói: “Thông qua cuộc thi ngày hôm qua, bởi vì Tô Mộ Vũ giành được chiếc đai vàng thứ tư của Hoa Hạ, làm cho rất nhiều người dân trở nên có lòng tin và nhiệt tình đối với quyền anh, cộng thêm sự ủng hộ của bên trên, vì vậy ngành quyền anh của Hoa Hạ hôm nay toàn diện nở rộ, cổ phiếu mà chúng ta đầu tư, trước mắt sắp tăng lên đến 4,5 tỷ rồi. Chúng tôi đang tích cực đổi thành tiền mặt, trước mắt đã đổi được 1 tỷ rồi!”
“Cổ phiếu mà chúng ta mua đang tiếp tục tăng, dựa vào tốc độ độ đổi thành tiền và suy tính mức độ tăng giá, chúng ta sẽ có được khoảng 5,2 tỷ.”
“Vương Hi, nghe thấy chưa? 5.2 tỷ, chúng ta đã kiếm được 5,2 tỷ thông qua cuộc thi này, chúng ta phát tài rồi! Mẹ kiếp, anh tuỳ tiện tổ chức một cuộc thi, lại có thể kiếm được nhiều hơn số tiền tích luỹ cả đời của nhà họ Hàn chúng tôi. Cho dù nhà họ Hàn có vài tỷ, chẳng qua cũng chỉ là tài sản tiền vốn, mà anh kiếm được tất cả đều là tiền mặt!” Hàn Thiếu Kiệt lập tức hét to lên.
Vương Hi và Phàm Gian bịt tai lại.
Bệnh nhân trong cả khu bệnh đều kinh ngạc nhìn về phía họ, Vương Hi chỉ cảm thấy trên mặt nóng ran, bị Hàn Thiếu Kiệt hét như vậy anh cảm thấy rất mất mặt.
“Chẳng phải trước đây chúng ta kiếm được một trăm triệu hay sao, chúng ta còn có thể lấy được hai trăm triệu tiền hỗ trợ không? Nhanh chóng đổi thành tiền mặt, 5 tỷ này tôi còn cần dùng đến.” Vương Hi nói.
“Thật là sướng quá!” Hàn Thiếu Kiệt vẫn đang chìm đắm trong sự hưng phấn không thể kiềm chế được.
Lần tổ chức cuộc thi và mua cổ phiếu này, Vương Hi trong một đêm đã kiếm được 5,5 tỷ bằng sự gan dạ và cẩn thận của mình, danh hiệu thiên tài kinh doanh của thủ đô trước đây không phải là tự phong, anh thật sự đã giúp nhà họ Vương đạt được rất nhiều thành tích, mọi người mới tôn sùng anh như vậy. Chỉ là hào quang của anh trước đây quá đỗi sáng chói, thế nên mới đụng chạm đến không ít người, lưu lạc đến bước đường hôm nay.
Một đêm kiếm được 5,2 tỷ, tất cả những khoản nợ trước đây của họ đã được trả hết. Theo thoả thuận giữa anh và Hàn Thiếu Kiệt,