Lão phu nhân của nhà họ Diệp là người có tiền, nhận ra được cả logo dòng xe Rolls Royce.
Người nhà họ Diệp cũng nhận ra logo của chiếc xe hạng sang này.
“Trịnh trọng giải thích với mọi người một chút, đây không phải là bật lửa, là món quà sinh nhật mà tổng giám đốc Vương gửi tặng cho lão phu nhân nhà họ Diệp. Gía trị không nhỏ, mười triệu, xe đang dừng trước cửa khách sạn, đợi bữa tiệc sinh nhật kết thúc liền có thể lái đi. Tổng giám đốc Vương mà tôi đang nói tới là tổng giám đốc Vương Hi, tên thật là Vương Kiêu Nam, tên phụ là Vương Hi, là người ở rể ở nhà họ Diệp, tam thiếu gia của nhà Vương tại thủ đô.” Lâm Hổ đầu đầy mồ hôi, bộ dạng nghiêm chỉnh nói.
Sau đó, anh ta nhìn xung quanh, vẫn không tìm thấy Vương Hi đâu, liền cúi gập người nói: “Lão phu nhân, Lâm Hổ tôi không phải là người tốt gì nhưng lễ nghĩa thì vẫn hiểu, hôm nay là sinh nhật của bà, chúc bà trăm tuổi bình an.”
“Đừng ngộ nhận công lao của tổng giám đốc Vương, chiếc xe sang Rolls Royce này, là món quà sinh nhật mà tổng giám đốc Vương dành tặng lão phu nhân, anh ấy tự mình bỏ tiền ra mua, không có quan hệ với bất kỳ người nào khác, nếu ai trong các người dám lộn xộn cướp công của anh ấy, để tôi biết được tôi đánh gãy một chân của người đó.” Lúc Lâm Hổ rời đi vẫn có chút không an tâm, đặc biết nhắc lại một lần nữa mới rời đi.
“…………” Người nhà họ Diệp sợ hãi nhìn theo bóng Lâm Hổ.
Sau khi Lâm Hổ rời đi được vài phút, bọn họ vẫn chìm đắm trong nỗi bàng hoàng không nói nên lời.
Có người muốn buôn chuyện, nghĩ ngợi một chút liền đi ra khỏi khách sạn.
“Tổng giám đốc Vương thật sự tặng cho lão phu nhân một chiếc xe, một chiếc Rolls Royce mới tinh, đang đậu ở trước cửa!” Không tới hai phút, anh ta lập tức quay trở lại hét lớn.
“Cái gì!?” Họ hàng nhà họ Diệp cũng không ngồi yên được nữa, vội vàng chạy ra ngoài khách sạn.
Khi bước đến cửa khách sạn, họ nhìn thấy một chiếc xe sang Rolls Royce mới tinh đang đậu ở cửa. Diệp Thiên Tứ còn có chút không tin tưởng, lấy ra chiếc chìa khóa của lão phu nhân ấn một nút.
Chiếc xe lập tức phản ứng lại.
Tất cả người nhà họ Diệp đều bùng nổ, thật sự bùng nổ rồi.
“Rốt cuộc vẫn là đại thiếu gia đến từ thủ đô, có tiền lại có thế, lần sinh nhật trước của lão phu nhân, tặng một chuỗi vòng tay mấy triệu. lần này lại tặng hẳn một chiếc Rolls Royce.
“Xe mới, còn mới tinh, rõ ràng là tiền thật vừa mua xong.”
“Đôi mắt tuy rằng đã mù, cũng vẫn mạnh hơn so với người bình thường, thật là lợi hại!”
“Mẹ, tên Vương Hi này có chút quá đáng rồi. Rốt cuộc hôm nay là xảy ra chuyện gì, sao tất cả mọi người đều tặng mẹ quà giá trị như vậy?” Bác trai cả kinh ngạc nhìn lão phu nhân.
“Khinh Tuyết, mẹ hơi choáng đầu, nhanh dìu mẹ về chỗ ngồi.” Trần Lan dứt khoát là váng đầu, xém chút thì ngất xỉu tại chỗ.
Tâm tình của bà ta lúc này vừa ghen tị vừa sốt ruột lại cũng vừa rung động.
Ghen tị là vì có người tặng cho lão phu nhân món quà sinh nhật quý trọng tới vậy, sốt ruột là vì món quà đó lại do chính con rể bà ta tặng, không có quan hệ gì với bà ta. Rung động là bởi quà tặng quá đắt tiền, Rolls Royce, đây là giấc mơ cả đời của bà ta.
Bị món quà sinh nhật lần này của Vương Hi làm chấn động tới không ngờ, cả nhà họ Diệp loạn cả lên, mọi người làm sao còn có tâm trạng dùng cơm chứ, tất cả đều vây quanh ngắm nghía món quà mà Vương Hi tặng.
Nhà họ Diệp còn có một vài họ hàng nhỏ bình thường, họ đến tiệc sinh nhật của lão phu nhân, chính là để xem xem thể diện của người có tiền. Có họ hàng có chút thực lực, thì cũng nhao nhao coi thường người bên cạnh, chỉ hận trong nhà không có người có năng lực như Vương Hi.
“Cho dù mắt đã không nhìn thấy nữa, con rể này của tôi cũng mạnh hơn những người bình thường, thật là có thực lực.” Diệp Sơn vui mừng đến mức sắp không chịu được, nhịn không được lớn tiếng khen ngợi Vương Hi.
“Vương Hi, vẫn luôn là người có năng lực.” Lão gia nhà họ Diệp cũng không khỏi khen ngợi, lão kính phục Vương Hi dù đã bị nhà họ Vương bỏ rơi, còn có thể dùng năng lực của mình có được chiếc xe hạng sang này.
Mọi người đứng ở cửa hồi lâu, mới dần dần tỉnh lại từ trong kinh động.
“Nhanh tìm Vương Hi về đây.” Sau khi trở lại bữa tiệc, lão phu nhân đột nhiên nghĩ tới việc tiếp đãi Vương Hi.
Nhưng cho dù mọi người tìm như thế nào, mãi đến lúc buổi tiệc kết thúc, bốn năm giờ chiều họ hàng nhà họ Diệp trở về nhà tụ họp, cũng không ai nhìn thấy Vương Hi đâu.
Lúc này Vương Hi sớm đã rời đi, đang ở trong thành phố xem xét căn hộ mà Hàn Thiếu Kiệt tặng cho anh.
Trước giờ anh không phải là người đề cao vật chất, chỉ vì thúc đẩy việc kinh doanh, đôi khi mới làm màu một chút.
Tặng cho lão phu nhân một chiếc xe, đối với anh mà nói không là gì cả, thuận tay mà thôi.
Chịu nhịn nhục ba năm, anh đã nếm trải đủ cung bậc của tình người, giờ đây việc làm ăn đã đi vào quỹ đạo, tâm thái của anh cũng bắt đầu trầm ổn, không thích nhận những lời tán thưởng và tâng bốc của người khác.
Anh biết lão phu nhân nhìn thấy chiếc xe sang trọng, nhất định sẽ đem theo một đám người không ngừng khen ngợi anh, lời nói kinh tởm như thế nào cũng sẽ nói ra được.
Nhìn thấy lão phu nhân đối với Thẩm Giai Dao ra sao, anh đã không còn hứng thú nữa rồi.
Phải biết người nhà họ Diệp sớm muộn gì cũng biết, cũng không thiếu một hai lần xu nịnh này.
“Giám đốc Hi, căn nhà này 1200m2, là căn nhà lớn nhất ở thành phố Minh Châu rồi, tổng cộng có ba tầng, có hoa viên và bể bơi, bãi đỗ xe và kho để xe, chủ yếu nhất là cái này.” Hàn Thiếu Kiệt dẫn Vương Hi đi xem nhà, tiện dẫn anh xuống tầng hầm dưới đất.
Toàn bộ tầng hầm đã được Hàn Thiếu Kiệt biến thành phòng tập đấm bốc, làm trong quá trình anh