Hàn Thiếu Kiệt có chút họ hàng với nhà Dương Quần, hắn coi thường loại họ hàng chuyên dựa dẫm này, bình thường lúc Dương Quần tìm cơ hội giao lưu với hắn, hắn chưa từng gặp mặt Dương Quần.
Lúc này nhìn thấy người quen, Hàn Thiếu Kiệt không muốn Dương Quần nhìn thấy hắn, không để Vương Hi nói chuyện với bọn họ, Vương Hi cùng bọn họ cũng không thân, chỉ là lúc ăn cơm có gặp qua, thấy bọn họ cãi nhau vì muốn vào cung thể thao xem quyền anh, chỉ là trong lòng ghi nhớ lại sở thích này của bọn họ, lại không hề nói cùng bọn họ điều gì.
“Anh đi vỗ về bọn họ đi, sau này chúng ta phải dựa vào những cuộc thi như thế này kiếm sống, cố gắng hết sức đừng để xảy ra hỗn loạn.” Vương Hi nói với Tần Thư Hào.
“Vâng.” Tần Thư Hào gật đầu.
“Tiệc mừng công?” Hàn Thiếu Kiệt Ngồi trên xe hỏi.
“Các anh tự mình chơi đi, tôi còn có không ít chuyện, phải nhanh chóng xử lý.” Vương Hi đáp.
“Hi gia, ba trăm triệu đã vay được rồi, hôm qua tôi chuyển cho cậu rồi. Trận thi đấu quyền anh lần này của chúng ta mặc dù làm không tệ nhưng hình như không thấy có lợi nhuận gì. Cậu nói với tôi quyền anh có thể kiếm được mấy tỷ, lợi nhuận đâu, tôi không thấy đâu cả.” Khuôn mặt Hàn Thiếu Kiệt đột nhiên nghiêm túc hỏi.
“Loại hình kinh doanh lớn này, không thể chỉ qua một hai lần thi đấu là thấy có lợi nhuận, phải thả dây dài câu con cá lớn.” Vương Hi nói.
“Tuyệt đối đừng lừa tôi, nếu không ngày tháng sau này của chúng ta sẽ không được thoải mái.” Hàn Thiếu Kiệt nói.
“Sẽ không lừa cậu đâu.” Vương Hi đáp.
Trận đấu quyền anh đầu tiên đã làm xong xuôi, điều này có nghĩa là việc kinh doanh của anh đang dần dần đi vào quỹ đạo, trên đường tới công ty Giai Mỹ, Vương Hi nghĩ ngợi rồi gọi điện cho Tần Thư Hào: “Đừng thu dọn thiết bị của cung thể thao, buổi chiều anh vào thành phố thương lượng một chút, thuê dài hạn cung thể thao, chúng ta cứ nhẫn nại bảy ngày, bảy ngày sau chính thức tổ chức một trận đấu, quảng cáo đặt là Trận chiến của tám quán đi, mấy ngày này cố gắng duy trì tài khoản cộng đồng thật tốt, vẫn là hình thức tuyên truyền trong dòng thời gian, cuộc thi bảy ngày sau sẽ thu phí.”
“Sớm như vậy đã thu phí, sợ rằng mọi người sẽ không chấp nhận.” Tần Thư Hào nói.
“Liều mạng tạo sự bùng nổ là được rồi.” Vương Hi nói.
“Phí tuyên truyền thì sao? Xem chừng làm trận thi đấu này, phí tuyền truyền mà chúng ta bỏ ra, vé vào cửa cũng kiếm không đủ.”
“Phải ném tiền vào thôi, loại kinh doanh này thời kỳ đầu căn bản không thấy lợi nhuận, chỉ là không ngừng vung tiền. Công ty Hạ Hào trong tay anh bây giờ đã bắt đầu có danh tiếng, hãy nghĩ biện pháp liên hệ với một ngôi sao từ hạng hai trở lên, và một nhà vô địch quyền anh có cấp bậc đặc biệt, bảy ngày sau, trận đấu phải có một ngôi sao và quyền vương tham gia.” Vương Hi nói.
“Ông chủ, anh coi tôi là vạn năng rồi.” Tần Thư Hào ở đầu kia điện thoại cười khổ.
“Muốn làm đàn em của tôi, không vạn năng thì làm sao có tư cách.” Vương Hi cười, sau đó liền cúp điện thoại.
Bản thân Tần Thư Hào vốn có chút tỉ mỉ, lại cộng thêm nền tảng mà anh cho nên càng ngày càng tài giỏi rồi, chỉ là luôn thích quấy rối vợ của anh, đợi qua khoảng thời gian bận rộn này phải dạy dỗ lại hắn ta mới được.
Tần Thư Hào chẳng khác nào một mình ôm đồm hết tất cả các sàn quyền anh của anh, bây giờ không thể khiến hắn ta phân tâm, nếu không nói với Tần Thư Hào về thân phận của mình rồi, dọa anh ta chạy mất thì không tốt.
Người có năng lực ở thành phố Minh Hải không ít và nhiều người đã để mắt đến công việc kinh doanh này của anh rồi. Nếu như Tần Thư Hào chạy mất, những cơ mật để vận hành toàn bộ giới quyền anh của anh sẽ bị rò rỉ, đến lúc đó anh sẽ rất bị động.
Vương Hi bảo Hàn Thiếu Kiệt chở anh tới công ty Giai Mỹ, công ty Giai Mỹ là công ty mà Thẩm Giai Dao đăng ký tạm thời, trong đó có lấy một chữ Giai trong tên của cô ta, cô ta và Tần Thư Hào đều rất đỏm dáng, thích lấy tên mình đặt tên cho công ty. Lần này Vương Hi mang cho Thẩm Giai Dao vài triệu, công ty của cô ta không tồi, dùng công ty mà người khác điều hành trước đó, chỉ tiêu tốn vài trăm ngàn mua lại, phí tu sửa cùng đồ nội thất tiết kiệm được vài ngàn.
Trong công ty này của cô ta còn có mấy người nhân viên, lúc này mọi người không có công việc gì, đều ngồi trước bàn giả vờ nghiêm túc bận rộn gì đó.
“Anh rể, anh cuối cùng cũng tới rồi, thị trường thực phẩm em căn bản không biết làm, không bằng chúng ta từ bỏ thôi.” Thẩm Giai Dao mấy ngày nay mệt mỏi vô cùng, nghĩ tới không kiếm được mấy tỷ, mà Phùng Uyển bên kia đã làm rầm rầm rộ rộ, trong lòng cô ta vội đến nỗi mụn dậy thì trên mặt nhiều hơn mấy cái.
“Vấn đề hiện tại của cô là thiếu thực lực, thiếu tư chất, thiếu nhân tài, cũng không có bản lĩnh khoe khoang tâng bốc như của Tần Thư Hào, hiệu suất làm việc cũng kém hơn anh ta rất nhiều.” Vương Hi đáp.
“Đúng vậy.” Thẩm Giai Dao có chút ấm ức.
“Tòa nhà này có bao nhiêu công ty?” Vương Hi hỏi.
“Những ngày đầu kinh doanh bất động sản phát triển mạnh mẽ, chung cư, cửa hàng, tòa nhà văn phòng được xây dựng không ít, nhà trong thành phố hiện nay đã bão hòa rồi, các công ty lớn đều có tòa nhà văn phòng độc lập của riêng họ, chúng ta ở đây đều là một vài công ty nhỏ, một số người cho vay tài chính nhỏ, có người làm studio, công ty chân chính có thực lực không nhiều.” Thẩm Giai Dao nói.
Cô ta là một người hay đưa chuyện, là một cô gái vô cùng tò mò, sau khi Vương Hi giao cho cô ta làm, quầy hàng thực phẩm này chẳng khác trước chút nào, ngược lại lại vô cùng thân quen với hàng xóm trong toàn nhà văn phòng.
“Tòa nhà văn phòng là ai làm?” Vương Hi hỏi.
“Nhà họ Khưu, người giàu có đứng thứ ba thành phố.” Thẩm Giai Dao nói.
“Nếu tôi đoán