Soạt một tiếng, chiếc rèm cửa dày dặn của phòng hội nghị nhanh chóng được kéo xuống, cả căn phòng lập tực tối sầm lại, sau đó cửa lớn được người ta đóng lại, không khí cả phòng ngưng đọng, khiến cho người ta có một loại cảm giác kìm nén không nói rõ được.
Vương Hi mặt không biểu cảm ngồi trước màn hình trình chiếu , nhưng đôi mắt lại phát sáng lấp lánh.
Anh biết năng lực làm việc của Thẩm Giai Dao không tốt, dù cho có thân phận bà chủ của tập đoàn Giai Mỹ, cũng không áp đảo được đám người vô liêm sỉ này. Thông qua camera giám sát trong phòng làm việc, anh tận tai nghe thấy họ sỉ nhục Thẩm Giai Dao. E rằng dù cô ta lộ ra thân phận bà chủ cũng sẽ tiếp tục bị những người này coi thường, bởi vậy mới vội vã xuống lầu, sợ cô ta làm hỏng mọi việc.
Vả lại Thẩm Giai Dao là người của anh.
Em vợ của Vương Hi này, những người kia cũng có thể làm nhục sao?
“Tôi sẽ giới thiệu ngắn gọn cho các người về bối cảnh của tập đoàn Giai Mỹ, bà chủ của Giai Mỹ là Thẩm Giai Dao, chữ Giai trong Giai Mỹ là lấy từ tên của cô ấy, cô ấy cho rằng mình rất đẹp, bởi vậy lập nên tập đoàn Giai Mỹ.” Vương Hi hờ hững nói.
“Haha…….” Có người bị lời giải thích của Vương Hi chọc cười.
“Mà Vương Hi tôi, là anh rể của Thẩm Giai Dao, quan hệ cá nhân với cô ấy vô cùng tốt, tốt đến mức nào?” Vương Hi rít sâu một hơi thuốc, ánh mắt mang theo ý vị sâu xa nhìn mọi người.
Anh nhìn thấy rõ sắc mặt của Diệp Thiên Tứ trở nên khó coi, Diệp Dục Hàn, Diệp Ninh cùng Tạ Tư Kỳ cũng vậy. Còn có vài người đàn ông quản lý cấp cao vừa mới xem thường Thẩm Giai Dao, nghĩ muốn chọc ghẹo cô.
“Công ty này, Vương Hi tôi có toàn quyền làm chủ, chỉ cần tôi muốn giành được dự án của tập đoàn Giai Mỹ, dự án hai trăm triệu này của Giai Mỹ sẽ là của tôi, các người đều không có tư cách tranh với tôi!” Vương Hi nói.
“Đó chẳng phải là quan hệ bám váy đàn bà sao?” Tên quản lý cấp cao hói đầu đột nhiên hét lớn.
“Vương Hi, cậu đúng là người giỏi giang, lần trước Phùng Uyển mở buổi đấu thầu, quan hệ giữa cậu và Phùng Uyển rất tốt, giành lấy hết dự án của Phùng Uyển, hại chúng tôi phải chờ không công một buổi chiều. Bây giờ cậu lại là họ hàng với Thẩm Giai Dao này, cậu có dám nói với tôi, rốt cuộc thành phố Minh Hải còn có bao nhiêu người có quan hệ với cậu?”
“Thẩm Giai Dao, cô giỏi thật, nếu trong lòng cô đã chọn người cho buổi đấu thầu, còn gọi chúng tôi đến làm gì? Cô là đang chơi chúng tôi sao? Nói cho cô biết, chuyện hôm nay chúng ta còn chưa xong đâu, tôi sẽ khiếu nại các người với bên thành phố, nói cho họ biết tất cả những gì các người đã làm, xem các người sau này làm thế nào sống được ở thành phố Minh Hải.”
“Chiếu lên hạng mục thứ nhất.” Vương Hi nhìn về phía một người trợ lý.
Người trợ lý đó gật đầu, lập tức thay đổi màn hình chiếu, chiếu dự án đầu tiên lên nền tường.
Dự án đầu tiên của thành phố ẩm thực Giai Mỹ là thiết kế cảnh quan đường phố và nhận thầu cơ bản, nhận thầu với bên ngoài là mười hai triệu.
Mặc dù mọi người biết hôm nay không thể giành được dự án của tập đoàn Giai Mỹ, nhưng vẫn bị con số mười hai triệu này hấp dẫn sâu sắc.
“Thái độ vừa rồi của các người với em vợ của tôi, khiến Vương Hi tôi vô cùng không hài lòng. Rất nhiều người nói doanh nghiệp của Hoa Hạ xem trọng nhân tình, kinh doanh qua lại giữa những thương nhân chúng ta là xây dựng trên nền tảng tình người. Câu nói này không đúng, ví dụ như nói các người là họ hàng của tôi, nhưng toàn bộ các người đều là rác rưởi, tìm những tên rác rưởi như mấy người còn không bằng tôi tự làm lấy, tôi còn cần các người các người làm gì? Vẫn là phải có chút năng lực, tôi mới có thể trọng dụng các người. Còn về phương diện tình người, tư tưởng của chúng ta thông thoáng hơn chút so với nước ngoài.” Vương Hi cười cười nói.
“Cậu có ý gì?” Tên hói đầu hỏi
“Vì thái độ vừa rồi của các người với tổng giám đốc Thẩm không tốt, bởi vậy tôi muốn các người thể hiện thái độ biết lỗi. Chỉ cần thái độ xin lỗi của người nào tốt, tôi liền giao hạng mục đầu tiên này cho người đó. Đừng tưởng rằng tôi không biết các người là loại người gì, các người chỉ là một nhóm làm công ăn lương. Ở đây hôm nay hai người có thu nhập cao nhất là Diệp Thiên Tứ và Tạ Tư Kỳ, Diệp Thiên Tứ mỗi năm lĩnh tiền lương ở nhà họ Diệp là hai triệu, Tạ Tư Kỳ làm tại công ty lớn ở thành phố Minh Châu nhận lương năm triệu. Ngoài hai người đó, các người đều là rác.” Vương Hi nói.
“Vương Hi, cậu đừng có biến tướng mắng chửi chúng tôi, mặc dù hôm nay tập đoàn Giai Mỹ cậu có quyền quyết định, nhưng cậu còn chưa có quyền làm nhục chúng tôi.” Tên hói đầu nói.
“Một nhóm người làm công ăn lương mà thôi, các người có tư cách gì nói với tôi về quyền lực?” Vương Hi tiện tay lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa, sau đó nhìn tên hói đầu đó với nụ cười kỳ lạ: “Tôi bảo ông quỳ xuống, xin lỗi