Tuy xảy ra sự việc thích khách buổi sáng thế nhưng buổi tối vẫn diễn ra tiệc rượu bình thường.
Mọi người quây quần xung quanh đống lửa để nướng thịt thú rừng,thành quả của một ngày săn bắn.
Nhược Khê rất thích thịt thú rừng nướng ,có lẽ lần đi săn bắn lần này đây là tiết mục mà cô thích nhất.
Cô chăm chú miệt mài ăn uống,khuôn mặt lộ rõ vẻ thích thú ,không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào cô.
Nhược Lan phải bái phục khả năng ăn uống của cô, phải thốt lên rằng :
"Tỷ phục muội rồi đấy,người muội mảnh mai mà sao lại ăn tốt đến thế,sau này ai dám lấy muội ".
Nhược Khê cười hì hì :"Sau này muội không lấy ai là được chứ gì,đồ phụ hoàng tặng muội ,muội sài cả đời không hết ".
Hoàng thượng thấy hai cô nương vui vẻ cười nói nãy giờ liền quay qua hỏi :
" Hai nha đầu có chuyện gì mà các con vui vẻ vậy ?".
Nhược Lan nhanh nhảu trả lời :"chúng con đang nói về vị hôn phu tương lai của bát muội ạ!".
Nhược Khê quay sang định ngăn lại mà không kịp,xấu hổ cúi mặt xuống.
Còn hoàng thượng thì cười to không ngừng,hoàng hậu thì lắc đầu vì sự vô tư của con gái.
Nhưng các công tử,thế tử gia ,hoàng thân quốc thích ở đây thì ai cũng dõi theo câu truyện.
Nhị công chúa thấy tâm điểm lại chú ý đến bát công chúa liền đứng dậy xin góp vui tiết mục múa.
Tam công chúa cùng tứ công chúa cũng xin phụ họa theo.
Sau sự việc nhị công chúa làm mất mặt lần trước nên hoàng thượng cũng có phần không yêu thích như ngày xưa nên cũng tỏ ra hờ hững.
Gật nhẹ đầu tỏ ý ân chuẩn nhưng vẫn quay sang nhìn ngũ công chúa và bát công chúa cười.
Tiếng nhạc vang lên, từng tiết mục thi nhau biểu diễn, dáng người nhị công chúa thướt tha uyển chuyển kết hợp cùng tam tứ công chúa cứng nhắc có vẻ không hợp và ăn ý cho lắm.
Tuy nhiên kết thúc điệu nhảy mọi người cũng vẫn vỗ tay hưởng ứng.
Nhị công chúa đi xuống còn không quên kéo Nhược Khê xuống nước :
"Bát muội,muội có muốn biểu diễn một tiết mục không ?".
Nhược Khê ngẩng đầu nhìn lạnh lùng rồi nói thẳng luôn :
"Xin lỗi,với địa vị công chúa hoàng thất của muội sẽ không biểu diễn ở nơi như này ,tỷ hiểu cho ".
Câu nói như tát vào mặt nhị công chúa cùng hai vị còn lại,cô đứng im uất ức không nói được gì.
Có lẽ vì tính hiếu thắng mải ganh đua nên cô quên mất xuất thân cao quý của chính mình.
Xuất thân là công chúa hoàng gia chỉ có thể biểu diễn ở cung đình chứ không phải những nơi như này chẳng khác như những vũ cơ ca múa.
Tiếng cười của thái tử Cao Lãng càng làm cho ba người chật vật xấu hổ hơn.
Hoàng thượng vẫy tay cho lui xuống mới gỡ được khung cảnh xấu hổ này.
Nhược Khê thì vẫn bình tĩnh nhấm nháp dư vị của thịt nướng,đừng tưởng muốn gài cô như thế nào thì gài.
Ngũ công chúa giơ ngón tay cái biểu thị sự sùng bái nồng đậm.
Tiệc tối cũng đã muộn ,hoàng thượng và hoàng hậu bãi giá về hành cung.
Nhược Khê ăn cũng đủ rồi nên cũng đứng dậy