Mọi người xuất phát chỉ mất ba ngày đường là đã về đến kinh thành,đoàn người ngựa xếp thẳng hàng tiến dần về phủ Tuyên Vương.
Dân chúng hai bên đường đổ xô ra để chào đón,tiếng xì xào vang lên không dừng :
"Nghe nói vương gia chúng ta dùng năm tòa thành để làm sính lễ cưới công chúa nước Hạ đó".
"Sao vương gia lại có thể nông nổi như thế nhỉ?,công chúa đó có xinh đẹp xuất chúng không,đúng là yêu phi mà?".
"Trời vậy quận chúa Nhan Hoa và ái nữ Phụng Vân nhà tể tướng thì sao giờ,họ đã chờ vương gia bao nhiêu năm rồi".
Ở trên kiệu Nhược Khê nghe rõ mồn một từng lời xì xào của mọi người,cô chỉ mỉm cười lắc đầu.
Về đến cửa phủ quản gia đã cùng gia đinh đứng hai bên để đón.
Nhược Khê được Tuyên Vương đỡ xuống,chàng nhẹ nhàng đỡ lấy eo cô nói nhỏ:
"Nàng có mệt lắm không?chúng ta về đến nhà rồi".
"Không sao thiếp nghỉ ngơi chút là đỡ mệt ".
Tổng quản và gia đinh nhìn thấy cử chỉ nhẹ nhàng của vương gia mà muốn rớt cằm :
"Trời ơi!kia có phải vị vương gia lạnh lùng thường ngày của bọn họ không,tại sao đi sứ về một thời gian lại thay đổi như vậy",ai cũng quay sang nhìn nhau.
Vương gia quay ra giọng lạnh lùng :
"Phòng của ta và vương phi đã dọn thỏa đáng chưa?,mọi thứ chuẩn bị ra sao rồi".
Lúc này quản gia mới hoàn hồn,đây mới đúng là vương gia của bọn họ chứ,một vương gia uy quyền và lãnh đạm.
"Dạ nô tài đã chuẩn bị xong hết rồi ạ! chỉ chờ ngày đại hôn thôi,xin vương gia yên tâm.
"Vậy sắp xếp thư phòng,từ giờ cho đến hôm đại hôn ta sẽ ngủ ở đó,còn chính phòng thì bày hết đồ của vương phi vào đó".
Tổng quản lại một phen toát mồ hôi nhìn sang vương phi,người đã làm thay đổi hoàn toàn vương gia của bọn họ.
Nhược Khê thấy quản gia nhìn sang mình thì đáp lại cho ông ta một nụ cười thân thiệt,quản gia lại choáng váng lần nữa,Vương phi của bọn họ quá xinh đẹp mà.
Tuyên Vương dắt tay cô vào,vừa đi vừa nói,nàng nghỉ ngơi một chút đi,dặn dò mấy cung nữ đi cùng nàng dọn dẹp,nếu thiếu bảo quản gia sắp xếp thêm người,giờ nàng đã là nữ chủ nhân nơi đây rồi,mọi thứ do nàng sắp xếp.
Giờ ta phải vào cung để phục lệnh có lẽ hoàng huynh và mẫu hậu sẽ giữ ta lại dùng cơm,nàng nghỉ ngơi đi rồi ngày mai vào cung cùng với ta.
Nhược Khê nhẹ nhàng gật đầu,Tuyên vương quay sang ôm nhẹ lấy nàng một lúc rồi mới quay đầu đi.
Lúc tuyên vương đi rồi A Lan mới quay lại chọc ghẹo cô :"Vương gia thật sự rất quan tâm và yêu thương vương phi ,từ lúc làm ám vệ đến giờ nô tỳ chưa thấy vương gia cười và đối xử tốt với bất kỳ một người phụ nữ nào ngoại trừ thái hậu.
".
Nhược Khê mỉm cười,thật ra từ khi quen biết vương gia đến giờ cô đều cảm nhận được tình cảm chân thành,tình yêu thương và sự cưng chiều của