Nhược Khê đến y quán thì đã muộn một lúc rồi,lần lượt từng người bước vào để khám bệnh.
Người cuối cùng là một cô nương còn rất trẻ,da nốt xanh xao,người như một cành liễu trước gió vậy.
Nghe nói là đã đặt lịch từ hôm qua vì nhà ở rất xa.
Đi cùng cô nương đó là một vị công tử cũng còn rất trẻ,khi nhìn thấy Nhược Khê vị công tử đó sững người lại.
Không ngờ vị đại phu này lại là cô nương lúc sáng,thật là có duyên mà.
Nhược Khê bắt mạch cho vị tiểu thư đó một lúc lâu rồi nhíu mày lại,nha đầu đi bên cạnh sốt sắng hỏi :
"Đại phu tiểu thư nhà nô tỳ có chữa được không ạ!".
Nhược Khê trầm ngâm một lúc rồi nói:
"Tiểu thư nhà cô có phải là đã ngâm mình trong khí lạnh thời gian khá lâu phải không?".
Vẻ mặt của vị công tử và tiểu thư đó đều giật mình,còn nha đầu đi bên cạnh vội vàng nói :
"Dạ !đúng vậy tiểu thư đã ngâm mình trong hồ nước vào thời tiết lạnh giá,bắt đầu từ khi đó tiểu thư cứ ho và xanh xao mãi,đại phu xin người hãy cứu tiểu thư nhà nô tỳ với ".
Nhược Khê sai A Lan lấy bộ kim châm ra,chỉ vài động tác nhẹ nhàng cô đã châm gần mười mũi kim lên người vị tiểu thư đó.
Mỗi lần châm kim vị tiểu thư đó chỉ giật mình và nhăn mặt nhẹ không kêu la gì cả,ánh mắt đau thương của vị công tử đó không qua mắt được Nhược Khê,cô yên tâm rồi nói.
Thật ra vị tiểu thư này bị phong hàn rất nặng,ngâm mình thời gian lâu đã làm tổn thương thân mình và hơn ai hết lại bị người ta hạ độc nên mới xanh xao tiều tụy như này.
"Trúng độc ",tiếng vị công tử lúc nãy hét lên,đại phu ta đã cho nàng đi khám rất nhiều nơi nhưng không ai biết nàng bị trúng độc,đại phu có nhầm lẫn gì không.
Nhược Khê trầm ngâm không tỏ ra phật ý,cô chỉ nhẹ nhàng nói,họ không chuẩn ra vì họ không biết là độc gì thôi,ngươi tin tưởng thì khám không thì mời ra về.
"Không,không ",ta tin tưởng vị đại phu này,tiếng của cô nương đó yếu ớt vang lên.
Không sai cô nương đó là Ý Nhi đại tiểu thư con gái của tể tướng và vị công tử kia là đại hoàng tử Vương Cẩn của nước Thục.
Tiếng của đại hoàng tử vang lên :
"Vị đại phu này xin hãy chữa bệnh cho nàng ấy,hết bao nhiêu bạc cũng được ,Vương Cẩn ta xin nợ ngươi một ân tình ",giọng tha thiết xúc động.
Nhược Khê quay ra nhìn hai người rồi nói :
"Được rồi ta sẽ chữa trị cho vị tiểu thư này,khoảng mười ngày ta sẽ dùng châm để giúp cô nương này thải ra hết độc tố và phải ngâm mình trong nước thuốc để thanh tẩy hết chất độc trong người,thời gian này rất đau đấy.
"
Mắc bệnh cung hàn và trúng độc Băng thanh này người hạ độc quá ác tâm muốn vị tiểu thư này mãi mãi không thể có con.
Đại hoàng tử và Y nhi quay lại nhìn nhau ánh mắt sửng sốt và đau khổ,nha đầu