Nhược Khê bất giác bị đưa đến tòa nhà lớn,nàng nhân lúc không có ai vội vàng trèo xuống xe,nàng lẻn vào cùng với đoàn cung nữ nên không ai phát hiện ra.
Thăm dò một lúc nàng mới nghe ngóng được tin tức rằng đại tiểu thư của thừa tướng về thăm ngoại tổ mẫu mắc bệnh.
Nhược Khê ngẩn người,đại tiểu thư không phải người họ nói là Lưu Ý Nhi ,là người Vương Cẩn đưa đến cho nàng chữa bệnh lần đi sứ trước đấy chứ,có lẽ nàng phải thăm dò xem sao,nếu đúng vậy thì thật quá tốt rồi.
Nhược Khê lấy lý do chuyển đồ để tiếp cận vào phòng nghỉ của Ý Nhi.
Đến khi vào phòng ngước mắt lên đúng là Ý Nhi nàng quen biết, nàng mừng thầm trong lòng,may sao nàng là người được lưu lại chăm sóc tiểu thư.
Chờ mọi người đi xuống hết nàng mới ngước mặt lên giọng nhẹ nhàng nói :
"Bệnh tình của tiểu thư đã đỡ chưa,chứng hàn trong người của nàng đã tiêu trừ bao nhiêu phần rồi ".
Ý Nhi ngỡ ngàng ngạc nhiên nhìn cô cung nữ này sao lại vô lễ nói với mình như thế.
Đến khi nhìn kĩ lại nhận ra người này là ai cô vui mừng khôn xiết,giọng run run :
"Vương phi người là Tuyên vương phi đúng không,sao người lại ở đây,sao lại ăn mặc như thế này?".
Nhược Khê cười nói :
"Chuyện này kể ra dài lắm,ta bị bắt cóc đến đây,mãi mới trốn ra được,cơ duyên gặp được tiểu thư,giờ cần phải liên lạc được với phu quân của ta,nếu không với thế lực của hắn sẽ tìm ra ta nhanh thôi,đến lúc đó sợ tiểu thư cũng bị liên lụy ".
Ý Nhi biết sự tình khẩn cấp,quan trọng nên không hỏi nữa,vội vàng nói :
"Vậy vương phi viết thư đi ta sẽ cho người gửi đi cho,mong vương gia sẽ nhận được tin tức sớm ".
Nhược Khê nhẹ nhàng gật đầu rồi ngồi xuống viết,cô dùng kí hiệu riêng của ám vệ Tuyên vương phủ để viết,cô sợ nếu rơi vào tay người khác cũng không ảnh hưởng gì.
Cô viết liền một lúc ba bức thư gửi cho ba nơi,những nơi đó chỉ có Tuyên Vương và nàng biết mong rằng chàng sẽ nhận được sớm tin tức.
Gập phong thư gửi đi đưa cho Ý Nhi cô nói :
"Làm phiền tiểu thư,cố gắng giúp ta ,xin cảm ơn trước ".
Ý Nhi vội vàng nói :
"Ơn cứu mạng của vương phi tiểu nữ chưa báo đáp được người cảm ơn gì chứ,giờ Vương phi cứ ở tạm chỗ ta cho an toàn,có tin tức gì chúng ta sẽ tính toán dần,lần này thái tử cũng cho nhiều người theo bảo vệ ta nên người yên tâm không phải lo lắng đâu.
"
Tuy thế nhưng trong lòng Nhược Khê vẫn một nỗi lo lắng không yên,nàng biết Cao Lãng không phải là người vô dụng có lẽ