- Thư pháp rất tốt, đạt điểm Thượng thượng.
Ba đề kế tiếp ba đội đều phát huy hết mức, đều đạt được điểm cao nhất, dường như Trường Thanh học đường cũng không bị cố ý chèn ép, tuy rằng trong lòng Phí viện chủ cực kỳ bất mãn nhưng ông ta chỉ im lặng không nói.
Trong nháy mắt đã đến đề cuối cùng, tình thế đối với Trường Thanh học đường vô cùng bất lợi, nếu hai học đường còn lại chỉ đạt điểm thượng trung mà Trường Thanh học đường đạt điểm thượng thượng thì mới huề được.
Nếu không Diên Anh cùng huyện học Phụ Chúc học đường, dù một trong hai trường đạt điểm thượng thượng thì Trường Thanh học đường đều bị loại bỏ.
Đề thứ năm bắt đầu, tiểu đồng ôm ống đề đi về phía ba học đường.
Lúc này giáo thụ Trần Anh của Phụ Chúc học đường cười nói khẽ với Lưu viện chủ:- Xem ra hôm nay phải thi đấu hiệp phụ rồi.
Lưu viện chủ cười cười không nói, Phí viện chủ bên cạnh cực kỳ bất mãn hừ mạnh một tiếng.
Trong ba đề thi vừa rồi, Phụ Chúc học đường của huyện học cũng bốc trúng đề thi làm thơ ngẫu nhiên, lại đạt điểm thượng thượng, chẳng lẽ trình độ làm thơ của bọn họ có thể đạt được đến trình độ của cao nhân sao?Ông ta chắc chắn rằng giám khảo bất công, chuyện này ông ta nhất định khiếu nại đến cùng.
Giáo thụ Trần Anh thấy Phí viện chủ giận dữ, ông ta cũng cười không nói gì.
Chu Bội cẩn thận rút một đề, trong tâm nàng vô cùng tò mò, không đưa cho Phạm Ninh mà tự nàng mở ra.
- Aaaaaa!Nàng hô lên một tiếng, nhanh chóng ném thẻ sách bị xem như củ khoai lang nóng sợ phỏng tay cho Phạm Ninh.
Phạm Ninh mở cuốn sách ra nhìn nhìn, lập tức mỉm cười, không ngờ rút ngẫu nhiên lại làm thơ đề, đề mục là Nông gia.
Đề này Phạm Ninh gần như không cần suy nghĩ nhiều, lúc trước ghi danh Diên Anh học đường hắn đã chuẩn bị qua.
Phạm Ninh lấy bút nhanh chóng viết bài thơ Nông gia.
Ban ngày ra đồng đêm tích đay, thôn trang con cái quản việc nhà.
Đồng tôn chưa biết làm nghề dệt, dâu ở cạnh bên chẳng khác dưa.
Hắn mang thơ đưa cho Chu Bội:- Sao lại một bản, chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ.
Chu Bội mừng rỡ, nhanh chóng cẩn thận chép thơ lại, cẩn thận đọc qua một lần, lúc này mới nộp lên theo quy định.
Chỉ trong chốc lát, ba học đường đều hoàn thành bài thi.
Quan chủ khảo nhìn qua ba học đường liền rút thẻ tre thứ nhất ra, là thẻ tre đỏ, ông ta cười nói:- Mời Trường Thanh học đường đưa ra đáp án.
Trường Thanh học đường vào đề bài cuối cùng này vận khí không tệ, là một câu đối đề, vế trên là Trước song cửa nhỏ tiếng chim kêu.
Cậu ta đối vế dưới:Ngoài bức tường nhỏ hoa mai nở.
Đúng là vô cùng tinh tế nhưng không phải là câu đối mới, mà là câu đối đã được dân gian lưu truyền, người học sinh này hiển nhiên tri thức khá rộng, dùng câu đối này liền đạt được điểm thượng thượng.
Tuy rằng điểm số không tệ nhưng hai học sinh Trường Thanh học đường không vui chút nào, vận mệnh của bọn họ đã không nằm trên tay mình nữa mà bị nắm bởi hai học đường khác.
Vẻ mặt hai người vô cùng khẩn trương, cùng đợi sự quyết định của vận mệnh.
Quan chủ khảo rút ra thẻ thứ hai, cười nói:- Lá thăm màu lam, mời Diên Anh học đường giải đề.
Tiểu đồng tiến lên mang đề và lời giải đi, giao cho quan chủ khảo.
Quan chủ khảo cười nói:- Chúng ta xem Diên Anh học đường bốc trúng đề thi gì.
Mấy giám khảo xúm lại cẩn thận đọc qua bài thơ này.
Một giám khảo cười nói:- Đây là bài miêu tả cuộc sống gia đình nhà nông, viết rất có hình tượng, rất sinh động, có cuộc sống thú vị.
Một giám khảo nhẹ nhàng thở dài nói:- Đọc bài thơ này tôi nghĩ đến cuộc sống của tôi khi còn trẻ, nhỏ xíu đã phải lo liệu việc nhà.
Quan chủ khảo cười hỏi Phạm Ninh:- Phạm thiếu lang có phải cũng thường trợ giúp cha mẹ làm việc nhà nông không?Phạm Ninh nhìn bàn tay của mình, có một vài vết chai trên đó, đoán chừng Phạm Ngốc Ngốc hay thái rau, hắn liền gật đầu nói:- Phụ thân học trò là người đánh cá, mẫu thân học trò là người trồng rau.
Chu Bội ở một