Mọi người suy nghĩ thấy cũng đúng, bọn họ không còn vây lấy Phạm Ninh nữa, thương gia buôn muối họ Hầu hỏi:- Phạm thiếu lang, không biết chủ nhân hiện tại của khối đá Khê Sơn hành lữ này là ai?Phạm Ninh hiểu Chu Lân là giải vây cho mình, hắn bèn chỉ chỉ vào Chu Bội:- Khối đá Thái Hồ này tôi xem như là thọ lễ tặng cho Chu đại quan nhân, sự yêu mến của các vị, tôi chỉ đành nói một tiếng có lỗi rồi!Hắn liền nháy mắt với Chu Bội một cái, Chu Bội hiểu ý, nói với mọi người:- Đây là đá Thái Hồ yêu thích của tổ phụ, tôi chỉ lấy ra để cùng mọi người đấu thạch.
Thương gia buôn muối họ Hầu vẫn còn chút không cam tâm, y lại hỏi Phạm Ninh:- Vậy đá của Phạm thiếu lang là…Phạm Ninh chỉ vào hai người đầy tớ gánh đá Nam Triều Vũ Nữ đến:- Đó mới là đá của tôi, các vị có thể thưởng thức một chút.
Mọi người dồn dập hướng về đá Nam Triều vũ nữ, quây lại xem, Phạm Ninh tìm được cơ hội, cười thầm và nói với Chu Lân:- Ông à, đa tạ người!Chu Lân nhẹ nhàng nói:- Mang ngọc mắc tội, ngươi hiểu không?Phạm Ninh in lặng gật đầu, trong lòng hắn quả thực có chút ân hận, chuyện này là do hắn còn thiếu suy xét rồi, hắn vốn tưởng rằng hôm nay là cuộc đấu thạch của văn nhân trí thức cao, nhưng bây giờ mới phát hiện, văn nhân trí thức chỉ có một mình Chu Lân, người khác đều là phú thương giàu có.
Những người thương nhân này làm việc thường không từ một thủ đoạn nào, khối đá Khê Sơn hành lữ này quá quý báu, thực sự rất dễ bị người khác để mắt.
Chu Bội kề sát vào Phạm Ninh nhẹ nhàng hỏi:- Cuối cùng thì có muốn bán đá của ngươi không?Vốn dĩ là Phạm Ninh dự định bán đi hai khối đá để kiếm ít tiền mở cửa tiệm, nhưng số tiền Chu Bội bỏ ra đã làm loạn hết kế hoạch của hắn, khối đá Khê Sơn hành lữ này hắn đặc biệt rất yêu thích, làm sao bán nó đi được.
Phạm Ninh kề vào tai nói nhỏ với Chu Bội vài câu.
Chu Bội gật gật đầu:- Ta biết rồi!Lúc này, Chu Nguyên Phủ đi dọc theo hành lang đi đến bên này, Chu Bội vội vàng ôm lấy đá Khê Sơn hành lữ qua để nghênh tiếp…- Haha! Khiến các vị phải đợi lâu rồi!Chu Nguyên Phủ tiến đến chỗ của mọi người chắp tay hành lễ, ông lấy đá Khê Sơn hành lữ đặt lên trên bàn, cười tít mắt nói:- Các vị, trận đấu thạch hôm nay ta nhất định phải có, ai có đá có thể hơn được Khê Sơn hành lữ của ta, không ngại thì hãy lấy ra, chúng ta đọ sức một phen.
***Trong phòng, Chu Nguyên Phủ tận hưởng, thưởng thức quyến luyến không rời đá Khê Sơn hành lữ của Phạm Ninh, càng nhìn càng thích, ông cười tít mắt và hỏi Phạm Ninh:- Phạm thiếu lang, khối đá Khê Sơn hành lữ này ta ra giá mười ngàn lượng bạc để mua về, có chịu từ bỏ những thứ yêu thích không?Phạm Ninh chỉ đành cười gượng và nói:- Đại quan nhân nếu người thích thì cứ giữ lại đi! Xem như là thọ lễ cháu gửi đến đại quan nhân.
- Cháu thật sự không tiếc sao?Chu Nguyên Phủ cười và hỏi.
- Tôi đương nhiên là không đành lòng rồi!Phạm Ninh không bằng lòng nói:- Nhưng giữ bên người cháu thật sự quá nguy hiểm, người nghĩ đến nó quá nhiều, đến cả huyện lệnh cũng đã ra hiệu ngầm với cháu, chi bằng tặng cho đại quan nhân, khi cháu muốn nhìn thấy nó cũng có thể thấy được.
Chu Nguyên Phủ cười ha hả:- Tốt! Thọ lễ này ta nhận, cháu muốn xem nó, bất cứ lúc nào cứ đến phủ của ta.
Chu Lân ngồi bên cạnh thấy Phạm Ninh thật sự đem khối đá Thái Hồ có giá trị cực cao tặng cho Chu Nguyên, ông cũng có chút sốt ruột.
- Tên xảo quyệt nhà ngươi, vừa nãy còn nói là ngọc gia truyền nhà ngươi, bây giờ đã tặng cho người ta rồi, ta mặc kệ, tháng sau cũng là thọ thần của ta, ngươi tự mình xem nên làm thế nào đi!Phạm Ninh không biết làm sao, bèn chỉ chỉ vào khối đá Nam Triều vũ nữ ở cổng:-