Vì thế Phạm Ninh phải mượn tay Chu Lân, Lý Vân dù phát hiện mình nhìn lầm, y cũng không dám manh động.
Chu Lân vuốt ve khối đá san hô xanh, xúc động vô ngần, đây chính là bảo vật của Kì Thạch quán!- A Ninh, sao khối đá san hô xanh này lại về tay cháu?- Chuyện kể ra thì dài lắm, mau đem nó vào trong phủ đã.
Chu Lân vội vàng gọi quản gia đến khiêng đá:- Mọi người cẩn thận, đi chậm thôi!Quản gia và người làm đều có kinh nghiệm khiêng đá lâu năm, họ cẩn thận bê đá san hô xanh vào phủ, đặt nhẹ nhàng trên một thảm cỏ.
Nhân lúc rảnh, Phạm Ninh thuật lại đơn giản làm sao hắn lấy được đá san hô xanh.
Nhưng hắn lược bỏ chuyện mình lợi dụng quà Thiên tử ban cho.
Chỉ kể chuyện dùng Khê Sơn Hành Lữ thạch để dẫn ra bí mật trốn thuế của Kì Thạch quán.
Chu Lân im lặng lắng nghe Phạm Ninh kể chuyện, ông gần như hiểu ra, huyện lệnh Lý Vân bắt được thóp của Từ gia, đâm Từ gia một nhát sâu, người được lợi là Lý Vân, Phạm Ninh cũng sơ múi được chút.
Ông nhìn Phạm Ninh nói:- Ta không biết nên nói với cháu thế nào, chốn quan trường hiểm ác, không phải nơi cho một thiếu niên nhỏ bé như cháu.
Chuyện giậu đổ bìm leo kiểu này, ta hi vọng cháu không tái phạm lần nữa, nếu không, xảy ra chuyện gì ta cũng không cứu nổi cháu đâu.
Phạm Ninh thản nhiên cười đáp:- Lão gia quá coi trọng tiểu nhân rồi, Khê Sơn Hành Lữ thạch của cháu bị cướp, cháu phải đi báo án, đó là lẽ đương nhiên.
- Còn giao kết giữa huyện lệnh và Từ gia, tại sao lại lộ ra chuyện Từ gia trốn thuế, cháu không hề biết, cũng chính huyện lệnh chủ động đề nghị bồi thường cho cháu, còn khối đá san hô xanh này là do ông ta không hiểu biết, nên bị cháu lấy đi, thì sao có thể trách ai?- Đó là do số cháu may mắn, vừa hay Lý Vân và Từ gia không ưa nhau, nếu Lý Vân bị điều đi, chức huyện lệnh sẽ do người phe Từ gia đảm nhiệm, Từ gia mà quay lại cắn cháu, cháu định làm thế nào?Phạm Ninh lạnh tanh nói:- Nếu thành như vậy thì cháu chỉ còn cách vào kinh cáo trạng thôi, cháu không tin Lý Vân sẽ hủy bỏ chứng cứ Từ gia trốn thuế.
Chu Lân sửng sốt, tên nhóc này lại muốn đi cáo trạng, không lẽ nó có người chống lưng sao?Phạm Ninh tủm tỉm cười, bèn chuyển đề tài:- Lão gia, chúng ta gác lại chuyện này đã, nói về chuyện chính đi.
Khối đá san hô xanh này cháu chỉ cho ngài