Q1 – CHƯƠNG 211: NĂM MỚI SAY RƯỢU
Dịch giả: Luna Wong – Hôm nay tâm trạng cực kỳ nhẹ nhõm, nên mỗi bộ truyện đang up đều tặng thêm một chương.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Không cần mỗi ngày khen ta, ta hiểu nội tâm được các ngươi cảm động đến rơi nước mắt với ta.”
“Cửu, Cửu ca, không, không cần, mặt!” Tống Cát Nghệ nói.
Tất cả mọi người cười, nói chuyện phiếm nói đến ngọ, bên kia Hoa Tử chạy tới, cách cửa hô: “Ăn cơm thôi!”
“Ăn cơm thôi!”
Cửa mở ra, một đám nam nhân cười cười nói nói đi chính sảnh, bày bàn ghế rót rượu bày chén, các nữ nhân nối đuôi nhau tiến đến bày thức ăn.
Mã Ngọc Nương thu thập sạch sẽ bản thân, một người ngồi xổm góc phòng, xếp tiền giấy vàng vàng mình xếp xong đem đi đốt, nhẹ nhàng khóc, nói thật lâu, chờ lửa tắt nàng quỳ xuống đất lạy vài cái, vuốt ve hiếu mang cho Kiều ma ma trên đầu, mới trở về chính sảnh.
“Phu nhân mau tới, chỉ chờ ngươi.”
“Thức ăn hôm nay thật phong phú a.”
Mọi người đều tự ngồi xuống, Quách Đình bưng chung rượu, cười nói: “Một chén này chúc Kiều ma ma và người đã chết trước, hy vọng các nàng có thể ngủ yên, kiếp sau suốt đời không lo, bình an hỉ nhạc.”
Mọi người đổ rượu trong ly.
Chén thứ hai này, chúc Ngọc nương sống lại!”
Mọi người uống rượu trong ly.
“Quách mỗ suốt đời đều sẽ không nghĩ tới, sẽ có bày hai bàn người ngồi chung một chỗ, cùng nhau bỏ cũ đón mới, nên chén thứ ba chúc bản thân chúng ta.”
“Có thể quen biết các ngươi, là vinh hạnh của phu thê chúng ta. Phu thê chúng ta kính mọi người!”
Mọi người cười xác nhận, củ cải nhỏ đứng ở trên cái băng, bưng trà, hô: “Năm mới tốt!”
Mọi người cười cười nói nói ngồi xuống, Mã Ngọc Nương gắp giò cho củ cải nhỏ còn có Hoa Tử, “Nếm thử, ngày hôm trước mới làm.”
Củ cải nhỏ và Hoa Tử hai hài tử ôm giò gặm, mọi người đều dừng lại nhìn họ.
“Ăn ngon.” Hoa Tử gật đầu, mắt xinh đẹp loan thành một đường may, “Phu nhân tay nghề của người thật sự là quá tốt.”
Mã Ngọc Nương cười.
“Ân, ân.” Củ cải nhỏ tuổi còn nhỏ, răng cũng chưa đổi, ăn trong kẻ răng đều dính thịt, nhưng vẫn là gật đầu theo, “Ăn ngon ăn ngon, đặc biệt ngon.”
Mâu của Mã Ngọc Nương rưng rưng, bưng rượu đứng lên, nói với mọi người: “Mượn cơ hội này, ta muốn nói hai câu. Đầu tiên, ta muốn xin lỗi Khương di nương, Đào di nương, còn có Kim Tú… Bởi vì ta mềm yếu vô năng, để cho các ngươi theo ta cùng vất vả chịu khổ, sống sáu năm quá khứ như địa ngục, mà ta vẫn còn thường xuyên ôm hy vọng và huyễn tưởng, có một ngày hắn quay về biến lại hình dạng trước kia.”
Ta sai rồi, vì thế trả giả lớn thảm thống, cũng để cho các ngươi ta ăn chịu nhiều khổ cực như thế.”
“Đời này, Mã Ngọc Nương ta đều thiếu nợ các ngươi, thiếu tất cả mọi người.”
Mấy phụ nhân đều đứng lên, cùng nàng khóc, Khương di nương nói: “Chúng ta không hối hận. Ta và Đào di nương không tiến cửa Lý phủ cũng sẽ bị người khác giày xéo. Nhưng ở Lý phủ chúng ta quen biết các ngươi, tỷ muội chúng ta cùng một chỗ, dù cho chịu khổ vất vả, chúng ta cũng ấm lòng.”
“Đều đi qua.” Đào di nương nói: “Hết thảy đều sẽ khá hơn.”
Mã Ngọc Nương gật đầu, để các nàng ngồi xuống, lại ho khan một tiếng, nhìn về phía Quách phu nhân, Quách Đình và Đỗ Cửu Ngôn, “Chuyện thứ hai, chính là cảm tạ, cám ơn các ngươi nguyện ý cứu ta. Sau này ta nhất định sống tốt, như Mã Ngọc Nương trước kia, không để cho các ngươi thất vọng, không để cho các ngươi hối hận vì cứu ta.”
Tất cả mọi người đứng dậy chạm cốc với Mã Ngọc Nương, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Phu nhân, còn mấy canh giờ nữa là năm mới rồi. Đây là lần cuối nói chuyện này, sau này không nhắc tới nữa.”
“Được!: Mã Ngọc Nương gật đầu.
Mọi người chạm cốc, cười nói vui vẻ.
Bookwaves.com.vn
Bả Tử uống rượu xong ngồi xuống, nhìn Đỗ Cửu Ngôn ở trắc diện mình, nữ nhân này… Biến hóa thực sự quá lớn.
Hắn còn nhớ rõ lúc cùng nàng ra khỏi thành, chính là một tiểu thư khuê các chẳng bao giờ ra khỏi cửa, hắn đi theo phía sau nàng, nhìn bụng nàng ngày càng càng lớn, nửa đêm buộc bà đỡ đi khách sạn đỡ đẻ cho nàng.
Nàng còn ngây thơ cho rằng, bà đỡ là thật ở sát vách trùng hợp như vậy.
Sau này, củ cải nhỏ mỗi ngày lớn lên, nàng không biết chăm hài tử, dập đầu đánh, chờ củ cải nhỏ lớn lên, biết nói chuyện, hầu như biến thành củ cải nhỏ chiếu cố nàng.
Hắn không muốn xuất hiện, càng không muốn quen nàng. Nên, chỉ cần bảo đảm mẫu tử các nàng an toàn, về phần nàng đi nơi nào làm cái gì, không có vấn đề gì với hắn.
Có đôi khi hắn cũng sẽ không kiên trì, rất muốn bỏ đi.
Sự tình thế nào diễn biến thành, hắn đau khổ giấu diếm, không bao giờ muốn nàng biến thành nữ nhân lúc đầu kia nữa?
Bả Tử tự uống một ly rượu, cười khổ.
“Bả gia a!” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách vỗ bả vai hắn, “Ta và huynh đệ Tam Xích đường, mời ngươi!”
Khóe miệng của Bả Tử run lên, nhìn nàng, nói: “Ngươi nghĩ kỹ rồi? Chỉ năm người các ngươi, xa luân chiến cũng uống không lại.”
“Quách đại nhân, Diêu tướng công!” Đỗ Cửu Ngôn hô: “Có người ba xạo, liều mạng với hắn.”
Quách Đình và Diêu Khải Tân bưng rượu qua đây.
Bả Tử xoa xoa trán, bất đắc dĩ nói: “Ngươi đây là muốn chuốc say ra, sau đó dụ ta nói chuyện?”
“Không, ” Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Ta chỉ là đơn thuần cảm thấy ngươi gần đây rất xấu. muốn khi dễ ngươi.”
Bả Tử ha ha nở nụ cười, vén tay áo lên, nói: “Vậy phóng ngựa qua đây.”
Nữ nhân ở một bàn bên kia cười theo, củ cải nhỏ vỗ tay, “Cha a, ngươi phải cố gắng a.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cho tới bây giờ chưa từng lười.”
Một bàn nam nhân đầu tiên là tư tư văn văn ngươi tới ta đi kính hai vòng, cuối cùng biến thành oản tù xì…. Một nửa canh giờ sau, một bàn mọi người gục xuống.
Tống Cát Nghệ ôm chân bàn, “Uống, uống, a, uống a, năm, ợ…” Nôn đầy chân Đậu Vinh Hưng.
“Ghê tởm.” Đậu Vinh Hưng tức giận bôi lên mặt của Tống Cát Nghệ.
Bả Tử say chống đầu ngủ, Tiền Đạo An và Chu Tiếu tắc dựa chung một chỗ ngủ, Quách Đình trực tiếp đi sát vách, Diêu Khải Tân quỳ gối trước mặt mẹ vợ, cằn nhằn thầm thì vừa khóc lóc vừa dập đầu.
Chỉ có Đỗ Cửu Ngôn bưng chung trà, ngồi rất thẳng, nhưng nếu nhìn kỹ, mắt sương mù, thần trí mơ hồ.
“Cha, cha a.” Củ cải nhỏ lắc tay, Đỗ Cửu Ngôn không phản ứng chút nào.
Củ cải nhỏ thở dài, quay đầu lại nhìn người thanh tỉnh còn lại, “Làm sao bây giờ?”
“Ta đi bưng canh giải rượu tới.” Các nàng đã sớm dự liệu được có người uống say, nên sớm nấu xong canh giải rượu, Khương di nương cười nói: “Nghe hỏa kế tiệm thuộc nói, canh giải rượu của bọn họ đặc biệt hữu dụng.”
“Uống canh giải rượu, đốt nóng chút địa long, đóng cửa, cứ như vậy đều tự nằm một chút, nửa đêm về sáng rượu cũng sẽ tỉnh.” Quách phu nhân theo quân, thường có nam nhân uống say, hơn nữa còn là thiên