Q1 – CHƯƠNG 60: TÌM NGƯỜI HỎI NGƯỜI
Editor: Luna Wong
“Có xa lắm không?” Đỗ Cửu Ngôn đứng ở cây du tiền ngẩng đầu nhìn, táng cây che hết ánh mặt trời gai mắt, tiểu lâu Lộ phủ, không hề cách trở đứng ở cách đó không xa.
Tiền Đạo An ngưng mi, đoán chừng nói: “Ít nhất ba mươi trượng đi.”
Lão nhân gia đang cầm quạt quạt dưới cây, cười ha hả hỏi: “Có phải hay không hỏi cự ly của Lộ gia không?”
“Đúng vậy, có người từng đến hỏi sao?” Đỗ Cửu Ngôn lập tức nghĩ tới Thái Trác Như.
Lão nhân gia gật đầu, cười nói: “Mấy ngày hôm trước Thái công tử cũng tới hỏi qua vấn đề này, bất quá hắn không phải suy đoán, mà là mang người từng bước một từ đây đo đến đó.”
“Bao nhiêu?” Thật đúng là đủ nghiêm cẩn.
Lão nhân gia suy nghĩ một chút, trả lời: “Hình như nghe được hai mươi tám trượng lẻ ba bước.”
Một bước một thước, một trượng mười thước.
“Vị Thái công tử này thú vị, hắn làm nhiều chuyện như vậy, cũng có đối tượng hoài nghi, vì sao không tự mình đi tra?” Đậu Vinh Hưng kỳ quái hỏi, “Còn đo đạc ở đây.”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn tiểu lâu không nói gì.
“Hư, không nên quấy rầy Cửu Ngôn suy nghĩ.” Tiền Đạo An để Đậu Vinh Hưng câm miệng, bản thân hắn an tĩnh đứng ở một bên.
Qua một lúc lâu, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hắn không phải là không tra, hắn là không dám tra!”
“Không dám tra?” Đậu Vinh Hưng kinh ngạc, “Ý của ngươi là, hắn sợ người trộm đồ?”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn chằm chằm Đậu Vinh Hưng, bỗng nhiên nắm mặt của Đậu Vinh Hưng, kéo ra hai bên, “Đậu Vinh Hưng, đầu óc của ngươi dùng để tạo gương mặt xinh đẹp này hết rồi sao?”
Da mặt Đậu Vinh Hưng tuấn tú bị nàng kéo đến thay hình đổi dạng.
“Đau, ô ô…” Đậu Vinh Hưng vỗ tay của Đỗ Cửu Ngôn, vừa quay đầu ngao ô cắn cổ tay của nàng, Đỗ Cửu Ngôn lúc này mới ghét bỏ buông ra.
Đậu Vinh Hưng xoa quai hàm, lên án nói: “Ngươi đây là đố kị ta.”
Giận ghê, hắn cao hơn Đỗ Cửu Ngôn, to hơn Đỗ Cửu Ngôn, vì sao hắn lại bị khi dễ.
“Cửu Ngôn.” Tiền Đạo An thấp giọng nói: “Ý của ngươi là, Thái Trác Như là sợ biết đồ trong rương, nên lúc này mới thỉnh ngươi qua đây.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Hắn chính là có ý này.”
“Vậy chúng ta thì sao? Bằng không, vẫn là từ chối đi.” Tiền Đạo An cảm thấy an toàn quan trọng nhất, nếu như vì vậy mà biết chuyện không nên biết, cái được không bù đắp đủ cái mất.
“Hắn sợ, chúng ta lại không dụng.” Đỗ Cửu Ngôn chậm rãi đi tới, nói: “Huống chi, có người tặng tiền cho chúng ta, nào có đạo lý không lấy.”
“… Kế tiếp làm như thế nào?” Tiền Đạo An hỏi.
Noveltown.asia
Đỗ Cửu Ngôn theo đường hẻm trở về Lộ gia, gõ cửa nói với thủ vệ bà tử mở cửa: “Thiếu gia không cùng chi, tên gọi là gì, bình thường sống ở đâu, có biết không?”
Thủ vệ bà tử biết bọn họ là ai, cũng sớm được Thái Trác Như giao phó, lập tức nói: “Tam thiếu gia đại danh Lộ Chinh, biểu tự vẫn là lão thái gia chúng ta đặt, tên Thủ Chính. Ban ngày hắn đều ngủ trong phủ, buổi tối đi ra hoạt động, không phải nghe nhạc ở hồng lâu, thì chính là cũng một đám bằng hữu đi sòng bạc trong Du Tiền thôn.”
Đại Chu cấm chơi bài bạc, tất cả sòng bạc đều mở vào đêm, bình thường đổi địa phương, vì không cho người của quan phủ tìm được.
Kỳ thực muốn tìm tự nhiên có thể tìm tới, nhưng quan phủ lấy tiền làm việc, cũng liền mở một con mắt nhắm một con.
“Đa tạ.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, bà tử cười khanh khách tiễn nàng, lại bổ sung một câu, “Đỗ tiên sinh, biểu thiếu gia chúng ta còn nói, nếu như người tới hỏi chuyện của Thủ Chính thiếu gia, thuận tiện nói một câu, nhà hắn ở trong ngõ hẻm đối diện, cửa thứ hai là nó.”
“Biểu thiếu gia các ngươi thật chân thành.” Đỗ Cửu Ngôn tán dương.
Bà tử cười gật đầu, “Phải, biểu thiếu gia chúng ta thông minh lại tri kỷ, hễ hắn đến toàn gia chúng ta cũng rất cao hứng.”
“Người thông minh, tổng có biện pháp để người cao hứng.” Đỗ Cửu Ngôn ly khai Lộ phủ, ba người đi trở về, đi phân nửa, nàng nói: “Các ngươi về trước đi, ta đi nha môn làm ít chuyện.”
Tiền Đạo An muốn nói lại thôi, suy nghĩ một chút lôi kéo Đậu Vinh Hưng đi.
Đỗ Cửu Ngôn không có lập tức gặp Bả Tử, mà là gặp tám bộ khoái đều cởi trần đánh nước trong giếng tắm ở trong viện tử, ầm ỉ nói chuyện.
Nàng đứng ở cửa, phóng nhãn nhìn lại, đều là thấy cánh tay mông đít của nam nhân.
Nàng và viện tử của Tiêu Tam. Bát tự không hợp, đến hai lần, đều có thể thấy nam nhân tắm.
Tựa ở cửa, nhìn trời, bỗng nhiên có người sau lưng nói: “Ngày hôm nay trái lại tự giác?”
“Đầy mỡ!” Đỗ Cửu Ngôn quan sát Bả Tử một mắt, hắn quần áo nón nảy chỉnh tề, hiển nhiên là không có tắm giống như mọi người, nàng bĩu môi, nói: “Ban sai trở về người toàn mồ hôi, sao ngươi không tắm?”
Trong ánh mắt Bả Tử