Q1 – CHƯƠNG 77: THIÊN ĐẠO HỮU CÔNG
Editor: Luna Wong
“Ta nhớ kỹ, cuối tháng mười một, chúng ta đều phải đưa gà vịt thịt cá vào phủ, nên những ngày đó Mã quản sự sáng sớm đều sẽ vào thôn. Bất quá ngày đó hắn có tới không, ta không nhớ rõ.” Lý Chính trong thôn nói.
Bỗng nhiên, Ngưu thị hô to một tiếng, nói: “Tiên sinh, ta nhớ ra rồi. Ngày đó hai mươi bảy tháng mười một, ta ăn điểm tâm, Mã quản sự cùng Lý Chính nói chuyện ở ven đường, còn trò chuyện nói Liêu gia lão gia muốn ăn gà rừng, để Lý Chính nghĩ biện pháp.”
“Ta nhớ ra rồi. Ngày đó rất sớm, ta cũng không có ăn cơm sáng, Mã quản sự đã tới rồi.” Nói lên chuyện cụ thể, Lý Chính liền nghĩ tới, “Nhiều lắm thì là cuối giờ mẹo. Nói xong Mã quản sự liền đi.”
Hiện trường lặng ngắt như tờ, kinh qua nhất đối nhất đáp của Ngưu thị và Lý Chính, nguyên bản chuyện căn bản tám cây tre đánh không được, hình như thay đổi liên hệ chặt chẽ.
“Vậy thì thế nào, Mã quản sự đến sớm một chút, cũng không có thể chứng minh hắn chính là gian phu!” Tiêu Thanh Phong nói.
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói tiếp: “Mã quản sự có phải gian phu hay không, tự có nha môn đi thăm dò. Nhưng Điền thị có gian phu là nhất định!” Lúc nói chuyện, nàng nhìn về phía Điền thị đang quỳ, mặt không thay đổi nói: “Phu quân vừa mới chết nửa năm, trong tủ quần áo có bốn năm cái yếm, nhan sắc tiên diễm.”
“Một quả phụ giữ đạo hiếu, ngươi thật đúng là có nhàn hạ thoải mái a.”
“Ngươi là cố ý vũ nhục, tiên sinh, nàng phạm quy!” Chu Nham ngắt lời nói.
Tiết Nhiên gật đầu, “Nói đàng hoàng.”
“Điền thị, vì sao ngươi làm nhiều y phục nhan sắc tiên diễm như vậy, hiếu lại không thể mặc, hơn nữa ngươi còn là một quả phụ, tại sao vậy chứ?” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách mà hỏi thăm.
Sắc mặt Điền thị trắng bệch, “. . . Đó là ta làm trước, không phải hiện tại.”
“Thiệu Dương không lớn, chất liệu gì của nhà ai có mặt từ khí nào, là có thể tra ra.” Đỗ Cửu Ngôn thu hồi khuôn mặt tươi cười, phất tay áo một lần nữa đi tới giữa, “Như trên, chính là luận cứ ta chứng minh Điền thị có gian phu.”
Về phần chứng cứ, nha môn tự nhiên sẽ kiểm tra đối chiếu sự thật, đó không phải là chuyện của tụng sư.
Hiện tại, có luận cứ chứng minh gian phu, Điền thị thì có động cơ giết người.
Suy luận phía dưới thành lập, đương nhiên.
“Điểm thứ ba.” Đỗ Cửu Ngôn dựng thẳng lên ba đầu ngón tay lên, ánh mắt đảo qua một vòng, nói: “Lúc án phát trên đệm trên giường, các vị đều có nhìn thấy không? Sạch sẽ, bằng phẳng. Nhưng mép bên ngoài giường, lại có nếp uốn kỳ quái, như là có người giãy dụa, lưu lại trảo ấn.”
Mâu Phó nghe sửng sốt, bỗng nhiên nghĩ đến, thời gian bọn họ đi ra, Đỗ Cửu Ngôn lại nhìn chằm chằm đệm một hồi lâu, còn có nàng nhìn cái yếm của Điền thị. . .
Nguyên lai lúc đó nàng nghĩ tới những thứ này.
“Điền thị, ban đêm ngày đó, trước khi Lưu Nhị Trụ chết rất thống khổ đi, ngọ nguậy không ngừng, rê.n rỉ, thống khổ túm đệm, có phải hay không?”
Sắc mặt Điền thị trắng bệch, hô: “Không có, ngươi nói bậy, thời điểm hắn chết ta căn bản không biết.”
“Ngươi nói xong chưa, phỏng đoán lung tung như ngươi vậy, là muốn nhiễu loạn tư tự của bị cáo, ngươi cùng vu oan giá hoạ cũng không bất đồng!” Tiêu Thanh Phong hô.
Đỗ Cửu Ngôn quét mắt nhìn hắn một cái.
“Ngươi nói nhiều như vậy, biên tạo gian phu của Điền thị, bịa đặt động cơ giết người của nàng. Thứ quan trọng nhất ngươi lại không có nói. Lưu Nhị Trụ là chết như thế nào?” Chu Nham nói: “Cái này mới là địa phương cực kỳ trọng yếu nhất của bản án.”
Hắn vốn có cũng hoài nghi Điền thị, nhưng là ngỗ tác khám nghiệm tử thi xong, hắn bỏ đi nghi ngờ.
Nếu quả thật là bị giết, tất nhiên có vết tích bị giết, lặc cổ, bịt miệng, hạ độc, nội ngoại thương, nhưng ngũ tạng lục phủ xương sọ xương sườn, mọi thứ hoàn hảo!
Điều này sao có thể là bị giết!
Điền thị một nông phụ, cho dù có gian phu hỗ trợ, cũng không có khả năng có bản lĩnh giết người vô hình.
“Cái này sắp nói rồi, ngươi gấp làm cái gì, về nhà thăm nương tử?” Đỗ Cửu Ngôn xuy cười một tiếng, mặt của Chu Nham đỏ bừng, cả giận nói: “Vô sỉ!”
Bookwaves.com
Đỗ Cửu Ngôn cười, “Cho ngươi cơ hội lên tiếng lần nữa!” Dứt lời nhìn về phía ngỗ tác!
“Quả thực không có.” Cách đó không xa bên quan tài, ngỗ tác gật đầu, hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi vừa mới tới trễ chưa có xem đi, bằng không hiện tại xem lại, thi thể còn đó.”
“Toàn thân đều nghiệm?” Đỗ Cửu Ngôn đứng tại chỗ, hỏi.
Ngỗ tác hắc một tiếng, không phục nói: “Ta làm ngỗ tác vài chục năm, đến nghiệm thi thế nào còn không biết sao?”
“Hậu môn của thi thể, nghiệm qua chưa?” Đỗ Cửu Ngôn vừa nhìn công văn của ngỗ tác, cũng không có nói nghiệm hậu môn.
Ngỗ tác sửng sốt, mắng: “Ý của ngươi là, có người giết hắn từ hậu môn, điều đó không có khả năng.”
“Toàn thân đều xem, không ngại thêm hậu môn, không phiền nhìn một cái.” Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày nói.
Ngày hôm nay nha môn có lệnh, hết thảy đều hết thảy đều lấy khảo hạch của tụng sư làm chuẩn, ngỗ tác lầu bầu mắng một câu, “Không hiểu giả bộ hiểu!” Liền không tình nguyện cúi đầu đi lật thi thể.
Mặc dù mọi người khinh thường rồi lại không tự chủ được nhìn qua đó.
Có người thậm chí bởi vì hiếu kỳ, mà nhịn ác tâm và đáng sợ xuống, xề gần nhìn.
“Vì thắng, quả thực ác tâm đáng xấu hổ!” Tiêu Thanh Phong ghét không ngớt nói.
“Hậu môn làm sao giết người, bỏ đao vào sao, trên giường còn có thể không có vết máu? Quả thực buồn cười.”
“Hư, chờ ngỗ tác nghiệm, dĩ nhiên là có đáp án.”
Đối diện nghị luận ầm ỉ, Chu Nham nhịn không được, chất vấn: “Hậu môn chẳng lẽ bôi độc dược? Ngươi chớ không phải là tìm không được vết thương, cố ý lập điểm đáng ngờ chứ?”
“Tuy người biện tụng cho nguyên cáo, nhưng cũng không có thể tùy ý bịa đặt.”
“Bịa thì bịa không ra.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Trên giường người bị hại có dấu khô khốc bạch sắc. Ngay từ đầu ta cho rằng là vết tích phu thê đôn luân lưu lại, nhưng sau ta xem qua, trên giường có mùi hôi thối mơ hồ.”
“Đệm ủ nửa năm, đương nhiên là có mùi thúi, huống còn bẩn.” Thái Tịch Nhiên nói.
Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Mùi thối là dạng thối tanh, mùi thôi của cá tôm.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Thái Tịch Nhiên, “Ngươi nuôi cá trên giường?”
Tiêu Thanh Phong bị nghẹn, Đỗ Cửu Ngôn lại nói tiếp: “Hơn nữa mép ngoài của đệm có vết tích người cào, nên, người bị hại lông tóc không tổn hao gì đột nhiên tử vong, chân chính thương chí tử, ở chỗ hậu môn.”
“Quả thực quỷ kéo, rốt cuộc ngươi nói xong chưa, chúng ta nhiều người như vậy không rảnh xem một mình ngươi ở chỗ này hát hí khúc.” Mã Nghị nói.
Tiết Nhiên cũng ngưng, thấp giọng nói: “Đã biện tụng, tất nhiên là song phương biện, một mình độc diễn một, chỉ có thể là biểu diễn. Thân là tụng sư, đạo lý này ngươi hẳn là hiểu.” Ý tứ của hắn, Đỗ Cửu Ngôn nói quá lâu, hẳn là hạ tràng tụng sư hoán bị cáo.
“Ta là nguyên cáo, ta có chứng cứ đệ trình nghiệm chứng, đây là trình tự bình thường.” Đỗ Cửu Ngôn nhàn nhạt, “Hiện tại ta nên nói đã nói xong, chỉ chờ ngỗ tác khám nghiệm tử thi.”
Nàng dứt lời, bỗng nhiên thi thể bên kia truyền đến một tiếng