15:46 sáng ngày đầu tiên từ khi đăng nhập, thế giới mô phỏng.
nằm trơ trọi trên một tảng đá phẳng lớn, một wood elf bé nhỏ có đôi tai nhọn, sở hữu làn da trắng mịn đang bất tỉnh.
bật người dậy từ tảng đá phẳng được bao quanh bởi tổ hợp các cột trụ trắng cùng khối kiến trúc đã bị đổ. nhanh chóng kiểm tra xung quanh, cậu vội vàng nhặt lấy khúc củi được đặt cạnh phiến đá lớn, khoác lên người tấm vải xanh, thứ đang phủ lên người cậu. hít lấy một hơi mạnh, wood elf dần bắt đầu di chuyển từng bước ngắn về phía khu rừng. cứ thế đi mãi một phút,hai phút rồi một tiếng những vẫn chưa tìm được lối thoát, cậu bắt đầu phát cáo mà tăng tốc lao băng băng về phía trước tìm đường thoát khỏi khu rừng gai chết tiệt. nhưng dù có chạy thêm một tiếng rồi hai tiếng nữa thì vẫn thế, kiệt sức wood elf ngã người nằm dài xuống đất.
lạ quá, không phải theo mấy bộ truyện, a-ni-me chuyển sinh nhân vật chính đều mở được bảng chỉ số mà bản thân mình thì đếch thấy gì là sao ta? nhân vật chính thầm nghĩ.
"đậu xanh rau má bảng chỉ số của tao đâu? thanh năng lượng, thanh máu của tao đâu?" nhân vật chính hét lớn.
nhưng có lẽ số phận không cho nhân vật chính nhiều thời gian để nghỉ ngơi, một bóng đen lớn chen ngang, che đi những tia nắng yếu ớt và rồi sự chú ý của nhân vật chính đã va phải vào ánh mắt đỏ lòm như phát lửa của con minotaur to lớn. đứng hình mất vài giây, minotaur hét lớn vung chùy vào mặt wood elf bé nhỏ. nhanh như cắt, nhân vật chính xoay người tránh cú đánh như trời giáng, luồn qua hai chân của con minotaur hung hãn, cậu nhóc bật người đứng dậy ba chân bốn cẳng mà phóng thẳng về phía trước.
ầm ầm, gừ gừ, con thú hoang từ phía sau mắt nổi lửa, điên cuồng đuổi theo sau.
nhân vật chính trong cơn hoảng loạn vô thức chạy loạn khắp rừng, càng chạy lung tung cậu ta lại càng thu hút thêm nhiều con minotaur đuổi theo sau. lúc này nhân vật chính chỉ ước có thể thay đổi aura "luồng hào quang tỏa ra" thu hút quái thành hào quang hút gái và đuổi theo mình không phải là một đàn bò hung tợn, mà là dàn harem các em gái xinh tươi.
"thực tại độc thân xui xẻo thì đã đành, vào game mà cũng khắc nghiệt quá... aaa..." vừa than vãn cho số kiếp độc thân suốt hai mươi mấy mùa khoai chưa một lần được trồng xuống lỗ, nhân vật chính vừa khóc hét né tránh các đòn chém, đập mỗi khi khoảng cách giữa nhân vật chính và đàn bò thu hẹp.
"lối này." một giọng nói bí ẩn vang lên khuất sau những bụi gai lớn, chằng chịt dây leo đầy gai nhọn hoắc. dù có chút nghi ngờ nhưng nhân vật chính vẫn chẻ hướng, né người, chạy về phía bụi gai khuất sáng vì giọng nói cậu nghe rất quen thuộc. càng tiến đến gần, nhân vật chính dần dần có thể nhìn thấy thứ ẩn sau những bụi gai lớn. đập vào mắt cậu lúc này là một máy quay phim có hình dáng giống loại máy từ thế kỷ