Đồng thi Kinh Qua mình đồng cốt thép, đao kiếm khó có thể làm bị thương, tuy rằng tu hành chỉ đến hàng tứ phẩm, tuy nhiên so với võ nhân đồng cấp thì lợi hại hơn gấp bội. Cho dù vài ba vị trong võ giới cùng đồng loạt ra tay cũng khó có thể khắc chế nổi.
Vương Phật Nhi lo sợ Đồng thi Kinh Qua hô sấm gọi sét gọi dậy những thi binh, vì vậy quyết định đánh nhanh thắng nhanh. Ngũ Hành thần biến phối hợp với Ngũ đế long quyền xuống tay cuồng kích, chỉ sau một lúc quả nhiên đã hoàn toàn khắc chế được Đồng thi Kinh Qua .
Hắn không hề chú ý rằng Vu Đạo Toại càng nhìn trong lòng càng hoảng hốt : “ kì nhân trẻ tuổi của bản phái! Lịch sử ngàn năm của Lạn Đà tự ít nhất cũng đã xuất hiện trên trăm người rồi. Nhưng có thể trong một thời gian ngắn, phá vỡ những quy luật hữu hình vô hình của các thế võ để hình thành một phong cách chiến đấu của riêng mình, duy chỉ chỉ có thằng nhóc này. Hắn đang tiến bộ rất nhanh trên con đường tu hành ma quỷ đạo của mỉnh, e rằng trong lịch sử Lạn Đà tự có thể đứng trên mười vị đứng đầu, tin chắc rằng trước năm 25 tuổi hắn sẽ đứng vào hàng tuyệt thế nhất phẩm.”
“ Vu Đạo Toại, còn không lại giúp một tay, tên thi yêu kia đã gọi những thi binh từ ngoài điện sống dậy rồi !”
Vương Phật Nhi ra tay nhanh như xẹt điện, nhưng dù thế nào cũng không mở được thi khí hộ thân của Đồng thi Kinh Qua, tròng lòng bắt đầu dấy lên nỗi lo lắng. Nếu là trận chiến một đối một công bằng giao đấu, hắn hoàn toàn tự tin có thể từ từ tiêu diệt được lớp vỏ phòng thủ cứng rắn lôi con thi yêu này ra khỏi vỏ bọc của nó .
Nhưng tình thế hiện tại không nhàn rối đến vậy, Đại Lôi Âm tự hiện đang có vạn vạn thi binh , nhưng thi binh chịu sự khống chế của Đồng thi Kinh qua cũng trên vạn tên, cho dù võ công có lợi hại gấp mười lần, hắn cũng không có đủ tự tin một mình độc chiến giữa đám thi binh đông hàng vạn ấy.
Vu Đạo Toại cười thầm không trả lời, toàn thân phiêu trong thinh không nhẹ nhàng hạ xuống, vừa kịp lúc Vương Phật Nhi ra tay với Đồng thi Kinh Qua . Không nói không rằng, phong thái vô cùng phóng khoáng đá đối thủ một kích, Đồng thi Kinh Qua dường như mất đi toàn bộ tinh lực phủ phục dưới mặt đất, so với mấy chiêu của Vương Phật Nhi xem ra lực sát thương còn lớn hơn.
“ Ha! Cao thủ nhị phẩm ra tay quả không tầm thường !” Vương Phật Nhi nắn lấy ngón tay bị gãy, rút ra một thanh trúc xanh , đồng thời nhân lúc tên Đồng thi Kinh qua còn nằm bất động nhanh chóng một chưởng in lên đầu tên yêu thi.
“ Đại công cáo thành, cũng coi như ta đã không lãng phí công sức!”
Nhất chiêu đắc thủ, Vương Phật Nhi nhanh chóng lùi lại rút ra Hoả ngọc đoản thước phong ấn Đồng thi Kinh Qua lại.
Vu Đạo Toại phiêu mình đáp xuống đất, nhìn thấy nụ cười hiện rõ trên mặt Vương Phật Nhi, trong phút chốc để lộ ra vẻ mặt khâm phục . “ Ngươi mạo hiểm lần này có thể coi là nguy hiểm vô ngần, nhưng lại có thể nắm được yếu điểm của bọn thi yêu này. Bọn chúng dù sao cũng chỉ là những xác chết, tư duy đương nhiên không thể nào linh hoạt được như chúng ta , sao có thể biết được những quy tắc chiến thuật tất yếu điều khiển thi binh, trinh sát , phòng thủ, cảnh giới…. Ta quả thực mà nói cũng có chút khâm phục lá gan của ngươi, dám xông thẳng vào Đại Lôi Âm tự đơn phương hành động, Vương Phật Nhi ngươi hẳn là đã học qua binh pháp, thật xứng đúng trong hàng ngũ Trung Thổ Thần Châu nhân kiệt.
Được Vu Đạo Toại không tiếc lời ngợi khen, Vương Phật Nhi chỉ cười thầm : “ Ta có đủ tư cách đứng vào hàng ngũ Trung Thổ Thần Châu nhan kiệt hay không điều đó đã không còn quan trọng. Ta vốn là một hoà thượng, hiện tại Đại Lôi Âm tự đã bị chúng ta khống chế, tiếp theo chỉ còn chờ tăng binh của Lạn Đà tự đến, cùng ta thu thập đủ ba ngàn lưu dân đưa đến chùa coi như đã là hoàn thành sứ mệnh của các vị trưởng lão Lạn Đà tự ! Ta thân là trụ trì của Đại Lôi Âm tự, vậy mới coi là hữu danh hữu thực, đường đường chính chính !”
Vu Đạo Toại trầm ngâm một lúc rồi mới nói: “ Ngươi muốn thu phục những thi