Vương Phật Nhi liên tiếp ra lệnh, cũng không quan tâm ba tên tướng của Hỏa Viên quân có thể cùng đi hay không. Hắn chỉ huy hai đơn vị quân đội thi binh thủ hạ, yểm hộ đội ngũ lưu dân trong thành, thống lĩnh tăng binh của Lạn Đà tự lập tức rút khỏi Phượng Minh thành và đi thẳng đến Đại Lôi Âm tự.
Mặc dù thu phục được Huyết hải ma Trư vương vốn là một việc đáng mừng ngoài ý muốn, nhưng điều này cũng làm hỏng kế hoạch nguyên bản của Vương Phật Nhi. Hắn ban đầu dự định để cho Chi Lâu Già cùng Phật Đà Bạt La khống chế Hỏa long liễn, dẫn đám thi binh du đãng bị đuổi ra khỏi Lôi Âm tự kia đến xông bừa vào trận thế của hai đại thi yêu ở khu vực bên ngoài cửa thành phía bắc, sau đó phân chia lưu dân và tăng binh trong thành thành từng nhóm, bỏ chạy theo nhưng đợt nhỏ còn mặc kệ năm vạn thi binh của Hỏa Viên quân do Yến Xích Mi mang đến ở lại Phượng Minh thành chịu trận.
Bây giờ tình thế đã đảo ngược, việc thu phục được Huyết Trư vương làm cho binh lực song phương một bên giảm, một bên tăng, chênh lệch đã không còn nhiều nữa. Nếu bọn Yến Xích Mi hành động thần tốc thì có thể dùng ưu thế binh lực phá tan quân đội của thi yêu ở ngoài của Bắn, đến khi Ma y Vô Tướng, Bạch Cốt đạo ở bên kia phản ứng được thì bọn họ đã chạy xa rồi. Truyện "Đại Viên Vương "
Cửa Bắc bây giờ chỉ có quân đội của Hoàng Thạch đại tướng, căn bản không dám đối chọi với đại quân gồm hai đơn vị thi binh của Vương Phật Nhi. Bởi vậy khi Vương Phật Nhi dẫn lưu dân, tăng binh rút lui, Hoàng Thạch đại tướng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn mà không dám xuất binh ngăn trở.
Hơn ba trăm tên kỵ binh cưỡi chiến trư của Huyết hải ma Trư vương đi trước mở đường, thi yêu sử dụng Báo vĩ sóc dẫn binh áp trận ở đằng sau. Đoàn đại quân chạy nạn này cứ thế mà đi, ngược lại cũng có chút hoành tráng.
Sau khi được Phật Đà Cái phóng thích, da mặt của Yến Xích Mi xanh lét. Hắn bị phong bế khí huyệt mất mấy ngày, sắc mặt trở nên khó coi, so với thi binh cũng không tốt hơn ban nhiêu. Hắn quanh năm cầm quân, mặc dù không được coi là ưu tú về mặt chiến lược nhưng vẫn hiểu được mấy cái đạo lý đơn giản này.
Vương Phật Nhi dẫn quân bỏ chạy, hắn hiểu rằng nếu không chạy theo, một khi tam đại thi yêu Hoàng Thạch đại tướng, Ma y Vô Tướng, Bạch Cốt đạo không thèm để ý tới việc bọn Vương Phật Nhi đã chạy đi mà tiếp tục bao vây Phượng Minh thành thì cả ba Đại tướng đến từ Hỏa Viên quân bọn họ đều phải có chết trận nơi đây.
Yến Xích Mi cũng không phải là đứa ngốc, cũng chỉ có cách nén lửa giận, nhanh chóng tới thống lĩnh hai tên đồng bọn của mình.
Sau khi Vương Phật Nhi dẫn đại quân rời đi, cũng không quá thời gian nửa tuần hương, bọn Yến Xích Mi gồm ba tên tuớng đã thống lĩnh đại quân theo sát, sau đó rút khỏi Phượng Minh thành.
Hoàng Thạch đại tướng cũng không dám cản trở đoàn quân của Yến Xích Mi. Liên tục hai lần nhìn địch nhân nghênh ngang bỏ đi ngay trước mặt mình, Hoàng Thạch đại tướng mặc dù chỉ là thi yêu nhưng vẫn cảm thấy lòng tự tôn bị hao tổn, vẻ mặt tối sầm lại.
Đợi đến khi đại quân của bọn Yến Xích Mi rời đi, hắn đành rống lên một tiếng dài, cử một tên thi tướng dẫn hơn trăm tên thi binh tới cấp báo cho Bạch Cốt đạo và Ma y Vô Tướng. Không có sự phối hợp của hai tên thi yêu này, ngay cả việc truy kích hắn cũng không có can đảm.
Vương Phật Nhi như chim đầu đàn, đổi sang cưỡi Xích Mao đà đi trước dẫn đường. Hắn không ngừng phát ra niệm lực, muốn truyền tin cấp báo cho Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La, muốn bọn họ từ bỏ nhiệm vụ dẫn dụ đám thi binh du đãng và tới tụ họp với mình, nhưng vẫn không nhận được hồi âm.
Giữa Hộ pháp thần tướng và chủ nhân của mình luôn có cảm ứng tâm lý kỳ diệu. Mặc dù thời gian Vương Phật Nhi có được Chi Lâu Già và Phật Đà Bạt La còn không lâu, cũng chưa xây dụng được bao nhiêu cảm ứng tinh thần, nhưng trong vòng hơn mười dặm thì vẫn có thể xử dụng niệm pháp chí cao để truyền đạt một ít tin tức đơn giản. Truyện "Đại Viên Vương "
Mặc dù trong lòng có chút lo lắng cho hai đại hộ pháp thần tướng của mình, nhưng Vương Phật Nhi vẫn không thể nề hà. Hắn cần ưu tiên chiếu cố cho đám lưu dân bị hắn lừa gạt hướng tới thiên đường đi theo những tăng nhân của Đại Lạn Đà tự.
Từ Phượng Minh thành đến Đại Lôi Âm tự ước khoảng một ngàn hai, một ngàn ba trăm dặm. Nếu Vương Phật Nhi