" Linh Sơn trưởng lão, Linh Sơn trưởng lão! Đàm Quang đại sư, Đàm Quang thủ tọa...... Phật Đà Cái trưởng lão, Phong Lôi điện này là nơi thanh tu của các ngươi, các ngươi muốn bỏ đi đâu?"
Công việc ấp trứng này chỉ có gà mái là có thể làm mà không biết chán, nhưng tám Đại trưởng lão thì lại không thể kiên nhẫn được như thế. Sau khi ấp được bảy ngày, Linh Sơn nóng lòng sốt ruột, nghĩ tới chuyện sau này có thể bị gọi là Linh Sơn ấp trứng, liền không kiềm chế được, bỏ đi không từ giã.
Sau đó Đàm Quang cũng tưởng tượng ra đủ các loại chuyện cười về việc Đàm Quang ấp trứng, tìm một lý do rồi độn ra khỏi Phong Lôi điện. Chứng kiến tám Đại trưởng lão đã bỏ đi tới bảy, cuối cùng Phật Đà Cái là người kiên nhẫn tốt nhất cũng muốn rời đi, Vương Phật Nhi thật sự không kiềm chế được nữa, lên tiếng giữ lại.
Phật Đà Cái cười khổ mấy tiếng, chân vẫn không chịu dừng lại nửa bước, miệng nói:" Lão tăng gần đây thấy trong lòng nóng nảy, có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, chuyện ấp trứng này không có cách nào tiến hành thêm được nưa, chỉ mong Phật Nhi trụ trì tha thứ......"
Mắt thấy Phật Đà Cái lão tăng vận dụng Thừa long niệm pháp hóa thành một đạo kim quang chạy đi mất tăm mất tích, Vương Phật Nhi ngoác miệng mắng lớn:" Một đám giặc trọc, các ngươi bỏ mặc ta một mình ấp trứng sao? Chờ khi trứng chín thì ta sẽ một mình chén hết, không để cho các ngươi ăn ké!"
Sau khi quát mắng, Vương Phật Nhi cũng không có cách nào khác, chỉ có thể đem sáu quả trứng còn to hơn cả chính bản thân mình xếp thành một vòng ở chung quanh người rồi vận Đại Nhật Như Lai gia trì thần biến, toàn thân phát ra một vầng hỏa quang màu vàng bao bọc lấy sáu quả trứng Long thứu vào trong đó.
Sau khi tiến vào cảnh giới đệ tứ phẩm, Vương Phật Nhi liền phát hiện chân khí của bản thân đã bắt đầu tiến bộ với tốc độ chậm hơn, bèn nhân tiện bắt đầu tu luyện Đại Nhật kinh. Môn thần thông Đại Nhật kinh lấy chú pháp, niệm lực, thực ngôn, tâm quyết của Phật môn tương khắc tương sinh, tu luyện phức tạp gấp trăm lần so với Vô hạn Quang minh hỏa.
Thời gian tu luyện của Vương Phật Nhi lại quá ít, hiện tại Đại Nhật kinh thần biến cũng chỉ mới đạt tu vi bát phẩm. Tuy nhiên vận dụng kim hỏa của Đại Nhật kinh để ấp trứng thì may mắn lại vừa đủ độ ấm. Truyện "Đại Viên Vương "
Đại Nhật chân hỏa ấm áp ôn hòa, chính khí lẫm liệt, rất linh nghiệm đối với người tu hành về các mặt cầu nguyện, trừ tà, trị bệnh, tráng kiện thân thể, khi đối địch thì được coi là có thể phá tất cả các loại pháp thuật, trừ hết thảy tà ma, thật là quang minh chính đại, hùng hậu mạnh mẽ.
Chỉ còn lại mỗi một mình, trái lại Vương Phật Nhi dần dần nhập định, đưa niệm lực tinh thần chìm vào thức hải, Đại Nhật kim hỏa bên ngoài cơ thể càng ngày càng chói sáng, càng ngày càng tinh thuần. Trong hỏa quang ẩn chứa một vầng Phật quang bao phủ lấy toàn thân Vương Phật Nhi. Trong Phật quang có vô số ký tự Phạn văn màu vàng bay múa theo hỏa quang, cùng sinh cùng diệt......
Cũng không biết thời gian tĩnh lặng kéo dài bao nhiêu, màu vàng đen trên vỏ trứng Long thứu dần dần chuyển sang màu vàng, vô số ký tự Phạn văn hiện lên chồng hết tầng này đến tầng khác ở trên vỏ trứng. Trứng Long thứu đã bao lâu không có động tĩnh gì, giờ đã bắt đầu có chút rung động, phát ra những luồng hỏa quang màu vàng đen, bắt đầu bập bùng cùng với Đại Nhật kim hỏa trên thân thể của Vương Phật Nhi.
Tám Đại trưởng lão kẻ trước người sau chuồn khỏi Phong Lôi điện, đều quay về ngôi chủ điện do mình quản lý, chỉ có Phật Đà Cái không có chỗ để đi, suy nghĩ một hồi rồi thả bước chậm rãi đi về phía sau núi.
Nam hoang thành mặc dù có tên thật kêu, nhưng chỉ là một sơn trại bằng gỗ thật đơn giản. Đám lưu dân phân tán ở các nơi phía sau Đại Lôi Âm tự, chỉ có một bộ phận ít nhất đi vào ở trong đó. Tuy nhiên, Nam hoang thành cùng với những chỗ mới khai hoang cũng khá gần nên các loại nông cụ, vật dụng lặt vặt đều được để ở đó.
Phật Đà Cái cả đời khổ tu niệm pháp, cực ít tạp niệm, nhưng bị hạn chế về mặt thiên phú nên tu vi tới tứ phẩm thì không thể tiến thêm được nữa, trước nay vẫn khá buồn rầu. Nhưng từ sau khi vào ở trong Đại Lôi Âm tự, Vương Phật Nhi thiên biến vạn hóa, phát sinh biết bao nhiêu chuyện, cuộc sống muôn màu muôn vẻ vượt xa so với lối sống ẩn dật an nhàn ở Lạn Đà tự.
Bắt gặp năm sáu tăng nhân trẻ tuổi đang lùa một đàn Tê giác xanh từ nơi chăn thả trở về, lão liền mỉm cười nhường đường. Phong Ba và các tăng nhân khác trông thấy vị thủ tọa của Phong Lôi điện thì lập tức khom người thi