Vương Phật Nhi có chút phối hợp khiến cho cô gái áo tím càng hưng phấn, lập tức hỏi:" Cương quản thần vũ là phép nhảy như thế nào? Ngươi trước hết hãy làm mẫu cho gái này xem một chút, nếu vừa ý thì ta mang ngươi về phủ luôn!" Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi tức thì trán nổi gân xanh, đáp:" Bí kĩ này của Đại Lạn Đà tự đòi hỏi phải lõa thể cùng với mỹ nữ ở trong phòng kín thì mới nhảy được, hay là giờ chúng ta tìm khách điếm lấy phòng cùng nhảy đi."
Cô gái áo tím đưa quạt che miệng, miệng cười cười rồi đột nhiên ra tay nhanh như chớp, xòe quạt ra vũ lộng thành cuồng phong đầy trời, lớn tiếng quát:" Thằng khùng to gan dám ngang nhiên dâm tục như vậy khiến cho gái này hoàn toàn không có chút cảm tình nên chẳng thèm đáp ứng ngươi."
Vương Phật Nhi vận Thập Phương Đống Ma đạo đối một chiêu với cô gái áo tím, thấy kình khí từ chiếc quạt truyền đến giống như gió nhẹ sóng ngầm, mặc dù có vẻ không mạnh nhưng lại mênh mang liên tục, không ngừng không nghỉ, hóa thành mười ba luồng điệp gia tầng tầng lớp lớp ngầm tiến lên.
Dù sao thì Thập Phương Đống Ma đạo cũng là võ học vương đạo, trong chân kình băng hàn ẩn chứa sức lực rất mạnh chuyên để phá giải chân khí dị chủng, nhờ thế mới miễn cưỡng đấu được ngang tay.
" Cô gái này công lực không cao, nhưng tâm pháp thật là kỳ diệu, tựa hồ có liên quan đến Thập Phương Đống Ma đạo. Rốt cục cô ta là ai nhỉ?"
Vương Phật Nhi thầm suy nghĩ trong lòng nhưng tay thì không chút chậm trễ, lập tức hóa chưởng thành trảo, sử chiêu Bắc cực Băng điện trảo hóa ra đầy trời trảo ảnh, tìm được cơ hội bức cô gái áo tím nhảy xuống khỏi Phi vân đà.
" Thân binh đâu, ta chấm tiểu tử Bạch Nguyệt yêu tộc này. Mau đưa về phủ, ta sẽ thu làm nam thiếp thứ hai tám! Không được nặng chân nặng tay làm bị thương mĩ nam của ta!"
Vương Phật Nhi nghe tức hộc máu, nhiều lần muốn hạ sát thủ nhưng vì đánh nhau phố nên cúng hơi e ngại.
Nơi này là đô thành của Ngọc Lê vương triều, mặc dù Ngọc Lê vương triều đã suy tàn nhưng Bạch Nguyệt thành là nơi giao thoa giữa các thế lực lớn, nói không chừng sẽ chọc vào một nhân vật có bối cảnh mạnh, không được phép đắc tội.
Cô gái áo tím này mặc dù có chút mắc mớ với Vương Phật Nhi nhưng thật sự cũng không có cừu hận gì, cần gì đến mức vùi hoa dập liễu.
Sau khi giao thủ khoảng hai ba mươi chiêu, mặc dù công phu của Vương Phật Nhi không thồi nhưng đám nữ thân binh này luyện tập một trận pháp phối hợp cổ quái nào đó khiến hắn nhất thời không tìm thấy sơ hở, đành phải đấu giằng co." con *** nó, giữa đường cưỡng đoạt mĩ nam, việc này cũng hay đó. Ta thật không ngại bị ngươi cướp đi, nhưng nếu để Lệ Khuynh Thành bắt gặp thì bao công sức à ơi nàng từ trước đến giờ đổ xuống sông xuống biển hết. Ta không thể tham nhỏ bỏ lớn."
Lại đấu tiếp mấy chiêu, Vương Phật Nhi vận Đại na di niệm pháp, đột ngột chộp một hư trảo. Thân pháp của cô gái áo tím nhất thời bị khựng lại để cho hắn thấy được sơ hở, oánh ra một chiêu Thập Phương Đống lôi phù đánh trúng bả vai cô gái áo tím.
Hắn ghìm bớt một phần lực của chiêu này, dự tính ban đầu chỉ là bức cô gái áo tím này ra khỏi vòng chiến là hắn có thể dẹp tan mấy người nữ thân binh, tìm được đường thoát thân. Thật không ngờ rằng mặc dù công lực không bằng hắn nhưng cô gái áo tím lại tu luyện pháp môn thuộc loại cao minh nhất ở Trung thổ Thần Châu, thủ pháp xảo diệu vượt xa ngoài dự đoán của hắn.
Cô gái áo tím khẽ vươn tay ngọc hoa một vòng, phát ra một luồng hàn khí mạnh mẽ, dung nạp cả Đống lôi phù của Vương Phật Nhi, sau đó quát:" Ngươi tu luyện Thập Phương Đống Ma đạo không đúng phương pháp, làm hỏng hết cả môn võ công tuyệt vời này. Hãy xem uy lực Thập Khí Đống phù lôi của gái này có đi!"
Nói xong, cô gái áo tím phất tay, khí lạnh tràn ngập,