Lần này Ngọc Lê vương triều tạm thời chiêu mộ được mười vạn đại quân thành lập tám doanh tiên phong và phong tứ hoàng tử Bạch Tuyền Dị làm thống soái. Thỉ Phong Doanh của Vương Phật Nhi là một trong số đó.
Vương Phật Nhi bận chỉnh đốn Thỉ Phong Doanh quân thì Bạch Tuyền Dị cũng tương tự đau đầu nhức óc. Hắn nuôi chí lớn nên tất nhiên ngầm nuôi dưỡng không ít thế lực cá nhân. Nhân cơ hội này, hắn sai thân tín của mình đi khắp trong quân mời chào.
Tiên phong tám doanh là quân đội do thủ hạ của các lộ Yêu soái, Yêu tướng tới Bạch Nguyệt thành và những tráng đinh chiêu mộ tạm thời tụ tập thành, bởi vậy thế lực vô cùng tạp nham, dù Bạch Tuyền Dị có năng lực bằng trời cũng không có cách nào khác chỉnh đốn được đội quân phức tạp như thế. Hắn cố gắng rất nhiều mới coi như khống chế được Liệt Vũ Doanh, Hãm Trận Doanh ở trong lòng bàn tay, còn sáu doanh khác thì hắn cũng chỉ có thể nhìn mà tiếc. Thế lực của các doanh này chồng chéo nên tất nhiên là không ai chịu phục ai.
Do cả vạn thành viên Thỉ Phong Doanh của Vương Phật Nhi đều là tù phạm và dân du thủ du thực nên Bạch Tuyền Dị không coi vào đâu. Hơn nữa, Vương Phật Nhi do chính cha hắn đích thân phong làm thống lĩnh, võ tướng của các đại yêu tộc cũng không gia nhập Thỉ Phong Doanh nên hắn không để ý tới.
Mà ban đầu Thỉ Phong Doanh cực kỳ hỗn loạn làm cho Bạch Tuyền Dị chỉ lo tránh còn không kịp, các đại yêu tộc cũng không có hứng thú đối với việc khống chế một cánh quân bi bét như vậy. Khi Vương Phật Nhi dùng xét phương pháp tội liên đới phối hợp với quân luật giết không tha, bàn tay sắt đá, thủ đoạn sấm sét chỉnh đốn Thỉ Phong Doanh vững như thành đồng thì Bạch Tuyền Dị có muốn cũng không chen tay vào được nữa.
Bạch Tuyền Dị ở bên trong soái doanh của mình nhìn thủ hạ đưa báo cáo đến mà chỉ biết cười khổ trong lòng, bất đắc dĩ nói với Đề Hoàng công chúa ở bên cạnh:" Xem ra ta vẫn còn coi thường nhân tài của Đại Lôi Âm tự. Vương Phật Nhi rất giỏi mà ký danh đệ tử này của hắn cũng rất giỏi. May mắn là trước khi sư phụ ta rời đi đã truyền tin nói Đại Lôi Âm tự là bạn chứ không phải là địch, có thể hợp sức, bằng không thì ta thật sự khó mà ăn ngon ngủ yên được."
Đề Hoàng công chúa có vẻ ảm đạm, nói với ca ca:" Lần này chinh phạt Đại Càn vương triều, ca ca phải cẩn thận, tốt nhất đừng tác chiến với cái nhân vật lợi hại như kiểu Lý Dược Sư, Cơ Huyễn, cứ để cho đám Yêu soái Yêu tướng đi gặm đống xương cứng đó!"
Bạch Tuyền Dị lộ vẻ ôn hòa nói:" Tuy rằng ca ca có hùng tâm tráng chí nhưng đây vẫn là lần đầu cầm quân xuất chinh nên tự nhiên sẽ không áp dụng những lý luận bình thường trên sách vở vào trong chiến trận. Tuy nhiên nếu không trải qua vài trận đại chiến thì cũng chưa chắc huynh đã thất bại trước bảy đại danh tướng của Trung thổ cái gì đó. Huynh sẽ quan tâm đến an toàn của mình, muội cưa yên tâm. Khi huynh không có nhà, muội muội cố gắng giảm thiểu ra ngoài chơi, cẩn thận các hoàng tử khác."
Đề Hoàng công chúa lên tiếng đáp ứng, đang định nói chuyện thì đột nhiên có một binh sĩ lao vào, bẩm báo rõ ràng:" Tứ hoàng tử, có chuyện không hay. Thanh Viên đại tướng đã dẫn binh mã thủ hạ áp sát Thỉ Phong Doanh. Nghe nói khi người của bên này vào Bạch Nguyệt truy bắt quân đào ngũ thì đã xung đột với người của Thanh Viên đại tướng. Một gã võ tướng thủ hạ của Vương Thập Phương g!ết chết một viên quan và hơn trăm binh sĩ thủ hạ của Thanh Viên đại tướng." Truyện "Đại Viên Vương "
Bạch Tuyền Dị nghe đến đây thì vô cùng khiếp sợ, cười khổ nói với Đề Hoàng công chúa:" Gã Vương Thập Phương có lá gan thật sự là lớn tày trời. Cho dù hắn có Đại Lôi Âm tự, Đại Lạn Đà tự làm chỗ dựa sau lưng, nhưng sao lại dám đắc tội với Thanh Viên đại tướng là loại chư hầu tay nắm trọng binh trấn một phương chứ."
Đề Hoàng công chúa cười hớn hở, nói:" Trong dịp Đại lễ phong đất, Vương Thập Phương đã cho thủ hạ xếp thang người để quan sát Tàng tỷ tỷ luận võ, còn bán bức họa Tàng tỷ tỷ để trục lợi, đánh Tốn Tô Tà là con trai độc nhất của Thanh Viên đại tướng! Lá gan đã rất là lớn! Nhưng mà Tàng