Trời cao sấm nổ đùng đùng, chớp giật loang loáng giống như rồng rắn cuồn cuộn không ngừng hội tụ lên trên cơ quan chiến thành. Chiếc đầu lâu cực lớn kia đột nhiên ngửa mặt lên trời rống dài. Cái miệng rộng ngoác ra, sấm chớp trên trời cao lập tức bị một luồng lực lượng không thể kháng cự nổi hút xuống, tuôn vào trong miệng cái đầu lâu quái dị đó.
Các loại khí lôi điện bất ngờ phát tán, dao động khắp tám phương. Vương Phật Nhi không thể không vận chân khí hộ thân xua đuổi điện quang đi.
Thập phương Đống ma đạo mà hắn tu luyện là vũ kỹ song tu băng điện, càng đến trình độ cao thâm thì kình lực lôi điện mạnh càng mạnh mẽ. Sấm chớp từ trên trời này lợi hại gấp hơn trăm lần võ học lôi điện hệ mà các võ giả tu luyện, nhưng may mắn đó chỉ là dư lực nên hắn còn ứng phó được.
Nhưng điều cuốn hút toàn bộ tâm trí Vương Phật Nhi lúc này không phải là lôi điện trên trời cao mà là cái đầu lâu quái dị kia. Vừa rồi nó dùng lửa trong mắt cắn nuốt máu thịt của mấy ngàn Linh Đề, giờ lại há cái miệng khổng lồ thu hút lôi điện khiến hắn đã có thể khẳng định cái thứ này nhất định là vật sống.
" Thế thì nó là loại quái vật gì mà đã bị chặt đầu vẫn còn không chết?"
Vương Phật Nhi lục trong thức hải, liền tìm ra đáp án.
Núi Linh Cữu chính là nơi trước đây Thủy Câu Thần trấn áp Thần thú Lý Hư là kình địch lớn nhất trong đời mình, cái đầu lâu quái dị này tà môn như thế, không phải là Đầu lâu của Lý Hư thì còn có thể là thứ gì nữa đây?
Cũng chỉ có Thái cổ Thần thú tung hoành hàng tỉ năm bất tử đó mới có thân thể cao lớn thế này, chỉ riêng cái đầu đã cao cả trăm mét, nếu tính cả thân hình thì không biết sẽ hùng vĩ đến cỡ nào.
" Nếu là địch thủ cấp bậc này thì cho dù chỉ còn một cái đầu, ta cũng chỉ có thua chứ không thắng nổi. Chạy thôi!" Hiện giờ trong cơ quan chiến thành sấm chớp đùng đùng, Vương Phật Nhi dám bỏ chạy vào lúc này sao? Hỏa long bào ở trên tường thành nhất định là đã tràn đầy năng lượng, chẳng may mà vạn khẩu pháo lại cùng phát hỏa một lần nữa… hắn cũng không nghĩ đến chuyện thử xem vận khí của mình thế nào.
" Chờ khi cơ quan chiến thành lại tiến vào ngọn núi máu thịt kia hấp thu năng lượng, ta sẽ lợi dụng cơ hội đó để thoát thân."
Vương Phật Nhi cũng không phải là kẻ có dũng khí. Tuy rằng cơ quan chiến thành có sức chiến đấu vô song, nếu có thể chiếm được thì tốt vô cùng, nhưng muốn hàng phục được nó thì hắn cũng phải có bản lĩnh. Hồn ấn của tòa cơ quan chiến thành này chính là cái đầu lâu có pháp lực khôn cùng kia, cho dù hắn có bản lãnh như sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa thì cũng chẳng làm gì được loại Thái cổ Thần thú này. Truyện "Đại Viên Vương "
Hắn đang khốn khổ chịu đựng thì đột nhiên cái đầu lâu kia tiến lên phía trước. Mới đầu thì Vương Phật Nhi cũng không để ý đến, nhưng biến hóa tiếp theo thì khác hẳn dự đoán của hắn. Cái đầu lâu chậm rãi bay lên trên không, nối liền với mặt đất bởi một đạo chân khí màu xanh biếc, mỏng như tơ.
" Thì ra cái đầu lâu này có thể tự bay lượn được, thế là thế nào chứ?"
Ý nghĩ này khiến Vương Phật Nhi không rét mà run. Hắn thà giáp mặt với vô số Hỏa long bào bên ngoài cơ quan chiến thành chứ không muốn thử uy lực của cái đầu lâu này. Dù sao Thái cổ Thần thú Lý Hư trong truyền thuyết đã từng hoành hành thiên hạ, là đối thủ ngang sức với Thủy Câu Thần thời đó, cho dù liệt đại tổ sư tu thành Phật Đà của Đại Lạn Đà tự cùng xuất hiện cũng chưa chắc đã có thể khiến động đến gót giầy của nó.
Vương Phật Nhi đang định liều mạng biến hóa thành Li Loan để thử xem có chạy thoát được không thì bỗng nhiên có một tiếng hét lớn truyền đến khiến hắn chấn động tâm thần.
" Ai đã tiến vào cơ quan chiến thành này vậy? Mau tới trợ giúp ta một tay!"
Vương Phật Nhi thấy tiếng rống đó không phải phát ra từ cái miệng lia mà là vang lên ầm ầm từ bên dưới cái Đầu lâu của Lý Hư. Hắn là người cũng có chút can đảm, liền đề khí đáp trả:" Tiểu tử là đệ tử của Đại Lạn Đà tự, không biết tiền bối là ai?"
" Đại Lạn Đà tự? Ngươi thuộc bộ tộc nào trong năm tộc của Tây Địch? Hay là nhân tộc vô liêm sỉ?"
Nghe thấy câu hỏi phát ra từ phía dưới đó, Vương Phật Nhi tức thì khá là mừng rỡ, liền đáp:" Vãn bối là người của Bạch Nguyệt tộc, không biết tiền bối là thuộc bộ tộc nào?"
" Thì ra là tiểu tử của Bạch Nguyệt tộc. Lão phu thuộc Đông Phương Mộc tộc. Ngươi mau tới giúp đỡ lão phu thoát khỏi vây khốn."
Vương Phật Nhi nghe thấy câu trả lời thì yên tâm hơn nhiều. Đã cũng là người của Tây Địch yêu tộc thì luôn dễ thương lượng, an toàn hơn nhiều so với việc phải đối phó với cái Đầu lâu của Lý Hư. Hắn cười hắc hắc, hét lớn:" Tiền bối là ai? Vì sao bị nhốt ở bên dưới? Tiểu tử bản lãnh thấp kém, sợ là không có đủ năng lực giúp đỡ!"
Lúc này hắn đã hiểu ra rằng cái Đầu lâu của Lý Hư bay lên không phải vì di hài của con Thái cổ Thần thú này đã vận dụng thần thông mà là bị luồng chân khí xanh biếc phía dưới kia cưỡng ép nâng lên .
Đầu lâu của Lý Hư đường kính khoảng trăm mét, nặng chừng mấy ngàn vạn tấn, Vương Phật Nhi tự nghĩ nếu mình có cơ hội tu luyện cả chân khí và niệm lực đến nhất phẩm, phối hợp với Ngũ Đế Long Quyền và Đại Na Di niệm pháp thì nhiều nhất cũng chỉ có thể di chuyển được vật nặng khoảng mười vạn cân, không có hơn trăm tên Vương Phật Nhi hợp sức lại thì dù muốn lay động Đầu lâu của Lý Hư cũng chẳng được chứ đừng nói đến chuyện nâng nó lên.
Chân khí của vị cao thủ Mộc tộc ở bên dưới quả là mạnh mẽ bá đạo, kinh thế hãi tục, nghiêng trời lệch đất! Nếu không hỏi rõ ràng, vạn nhất đối phương thoát ra rồi thuận tay cho một chưởng để " báo đáp " cái ân cứu mạng thì há chẳng là phải hắn chết oan khuất lắm ru.
Không phải con quỷ nào cũng bị lừa chui vào trong bình. Vương Phật Nhi thích truyện thần thoại nên câu chuyện này cứ như vừa diễn ra trước mắt .
" Ngay cả lão phu mà ngươi cũng không biết sao? Ta chính là đệ nhất cao thủ của Đông Phương Mộc tộc, đệ nhất tông sư về đao pháp của Trung thổ Thần Châu, đệ nhất xưa nay về cơ quan thuật, đệ nhất bác học, đệ nhất họa nghệ...... Chi Hiểu Long chính là ta!"
Vương Phật Nhi nghe một tràng dài danh hiệu mà phát hoảng, kinh hãi hỏi:" Tiền bối có nhiều bản lĩnh như vậy thì thật là xưa nay hiếm có. Vì sao mà tiểu tử lại chưa nghe nói đến bao giờ nhỉ?"
Chi Hiểu Long liền cả giận gầm lên:" Cho dù ở Nhâm Cưu vương triều của nhân tộc thì cũng có ai mà không biết Chi Hiểu Long ta chứ? Ngươi là một người trong năm tộc của Tây Địch chúng ta thì tại sao ngay cả lão phu cũng chưa nghe tiếng?"
Vương Phật Nhi kinh hãi nói:" Chẳng lẽ tiền bối không biết rằng Nhâm Cưu vương triều đã bị diệt vong từ lâu mà ngay cả Phượng Hoàng vương triều sau Nhâm Cưu vương triều cũng đã tan thành mây khói, hiện giờ nhân tộc do Đại Càn vương triều chấp chính!"
Chi Hiểu Long nghe nói như thế thì tựa hồ cũng kinh hãi, đạo chân khí xanh biếc kia hơi bị đình trệ nên không khống chế được nữa làm Đầu lâu của Lý Hư tức thì hạ thấp xuống mấy trượng.
Vương Phật Nhi đang lo lắng thay cho vị tiền bối Mộc tộc không biết đã mấy ngàn tuổi này thì chợt nghe từ phía dưới truyền lên một tiếng rống to, sau đó chân khí xanh biếc biến thành đỏ đậm rồi lại hóa thành đen sì, liên tục biến hóa hơn chục lần thì rốt cục cũng giữ Đầu lâu Lý Hư lại ổn định nhưng không còn khí lực nâng lên cao nữa mà chỉ có thể từ từ hạ nó xuống đất.
" Không ngờ ta bị áp chế ở nơi này, thế sự ngoài kia lại biến chuyển nhanh như vậy." Chi Hiểu Long thở một hơi dài, sau đó bảo Vương Phật Nhi:" Tiểu tử Bạch Nguyệt tộc, hiện giờ chân khí ta không được liên tục nên không thể nào thoát khỏi giam cầm. Chờ sau ba cái canh giờ nữa, ta phục hồi lại thì ngươi có tình nguyện trợ giúp ta chăng?"
Vương Phật Nhi bước một bước dài về phía Đầu lâu của Lý Hư và nhìn xuống, chỉ thấy phía dưới là một vùng đỏ rực chứ chẳng có chút manh mối gì. Hắn đành phải thành thật đáp:" Tiểu tử võ công thấp kém, việc khó thế này thì chỉ sợ có lòng mà không đủ sức?"
" Chỉ cần ngươi khẳng định sẽ giúp và nếu ngươi có vận khí tốt thì ta có biện pháp khiến công lực của ngươi tiến nhanh trong vòng mấy ngày, cũng không phải không có khả năng sẽ đột phá tới cảnh giới tiểu thiên kiếp. Đến lúc đó, chân khí của ngươi tất nhiên sẽ mạnh gấp trăm lần, hợp sức cùng ta đẩy Đầu lâu Lý Hư khỏi nơi này giúp ta thoát ra."
Vương Phật Nhi nghe vậy