Có hai điểm đen bay chập chờn trên bầu trời mạn bắc núi Linh Cữu, chính là Chi Hiểu Long và Vương Phật Nhi mới rời khỏi Mãnh Thú Đạo.
Chi Hiểu Long quét ánh mắt tham lam nhìn xuống mặt đất, miệng lẩm nhẩm những gì không rõ, bộ áo giáp mây trên người tỏa ra vô số sợi dây mây xanh biếc uốn lượn trông như linh xà. Còn Vương Phật Nhi thì lại nhắm nghiền hai mắt, vẻ mặt bình thản không kinh hãi không tức giận.
" Tiểu tử Bạch Nguyệt tộc, ngươi có biết suốt một trăm năm đầu tiên bị trấn áp ở trong cơ quan chiến thành thì ta nghĩ đến điều gì không?" Chi Hiểu Long không đợi Vương Phật Nhi trả lời đã nói luôn như tự trả lời với mình:" Trong một trăm năm đầu, ta nghĩ xem làm thế nào để phá vỡ hoàn cảnh nguy khốn, sau đó đánh dẹp thiên hạ, thậm chí còn muốn tha thứ cho kẻ đã giam cầm ta."
" Sau năm trăm năm bị trấn áp khiến trong lòng tràn ngập oán hận, ta thề một khi thoát ra được thì sẽ giết sạch người trên thế giới này để cho tất cả mọi người biết đến nỗi khổ sở mà ta đã chịu ."
" Sau một ngàn năm, ta chỉ cầu có thể thoát ra chứ chẳng còn [email protected] muốn cái gì nữa. Cái gì là nghiệp bá anh hùng, võ công cường thịnh, danh lưu thiên cổ, con mẹ nó đều là chó má cả. Lão phu chỉ cần sinh sống một cách vui vẻ trong trời đất này là đã vạn phần hài lòng rồi. Cho nên ta sẽ cho ngươi Hắc Yêu thành, dạy cho ngươi cả phương pháp khống chế nó, về sau lão phu chỉ muốn cuộc đời hưởng thụ, thưởng thức những hương vị mà quãng đời trước kia đã xem nhẹ."
Vương Phật Nhi lúc này mới đột nhiên mở mắt, hai luồng băng diễm không ngừng lập lóe trong con ngươi, có vẻ mệt mỏi hỏi Chi Hiểu Long:" Chẳng lẽ sau khi phản tổ, có được chân thân Thái cổ ma viên thì ta sẽ không có cách nào dẫn động thiên kiếp nữa hay sao?" Truyện "Đại Viên Vương " Truyện "Đại Viên Vương "
Chi Hiểu Long cười ha ha đáp:" Uy lực của thiên kiếp thì dù là hạng người có võ công thông huyền cũng sợ mất mật không dám tùy tiện nhắc tới, ngươi lại muốn nếm thử hay sao? Từ xưa đến nay cũng không biết có bao nhiêu cao thủ đã chết dưới thiên kiếp, là Hoang thần thì suốt đời sẽ không gặp thiên kiếp, nó chính là một loại phúc duyên đó!" Truyện "Đại Viên Vương "
Mặt Vương Phật Nhi vẫn buồn rười rượi, khẽ nói:" Không biết ta so sánh với người đã vượt qua tiểu thiên kiếp thì ai lợi hại hơn ai!"
Chi Hiểu Long hắc hắc mấy tiếng, không trả lời thẳng vào câu hỏi mà chỉ nói:" Ngươi muốn biết thì hãy đi tìm cao thủ tiểu thiên kiếp mà động tay động chân một trận thì chẳng phải hiểu rõ ngay được. Nhưng nói trước là lão phu không thừa hơi so chiêu với ngươi đâu nhé."
Vương Phật Nhi cười bảo:" Tiền bối có võ công nghiêng trời lệch đất, vãn bối tự biết không địch lại thì làm sao dám khiêu chiến. Nhưng mà cũng chẳng biết có được bao nhiêu cao thủ có thể vượt qua thiên kiếp trên cõi đời này."
Chi Hiểu Long cười nhẹ nói:" Ta chỉ mới thoát vây nên không biết mấy ngàn năm nay trung thổ Thần Châu đã xuất hiện những nhân vật nào, tuy nhiên một khi vượt qua tiểu thiên kiếp thì tuổi thọ sẽ tăng lên rất nhiều, cũng không phải không có khả năng sống trên nghìn tuổi. Theo lý mà nói, trên đời này chắc chắn phải có năm ba chục cao thủ thiên kiếp mới hợp tình hợp lý. Ngươi muốn biết tổng cộng có bao nhiêu người, là những ai thì nên tìm kiếm một thứ bảo vật gọi là Hoàng Thiên Bảng thì sẽ biết ngay."
" Năm ba chục người ư?" Vương Phật Nhi tức thì phát khiếp nhảy dựng lên, thầm nghĩ:" Nếu như vậy thì chẳng phải là còn nhiều hơn cả cao thủ nhất, nhị phẩm sao?" Trước đây, khi được cùng Cưu Ma La Cấp Đa lên trên Xích Tinh Thai thì hắn còn chưa đủ năng lực để xem những thứ giấu ở phần trên Hoàng Thiên Bảng của Đại Càn, bởi vậy nghe Chi Hiểu Long giải thích thì thật sự kinh hãi.
Chi Hiểu Long thét một tràng dài, âm thanh chấn động ngàn dặm, lại bị các ngọn núi của dãy Linh Cữu phản xạ lại nghe như rồng ngâm hổ gầm khiên vô số chim thú kinh sợ.
" Nơi này hẳn là lãnh địa của Hy Cùng tộc. Người của Hy Cùng tộc rất khỏe và dũng mãnh, tuy ngươi đã bước vào địa vị Hoang thần nhưng dù sao cũng là mới nên đùng có chọc giận đám mọi rợ này. Bọn họ coi người xâm phạm là kẻ thù của toàn tộc, không chết không thôi!"
Vương Phật Nhi nhún vai, điềm đạm nói:" Ta cũng không là kẻ hay gây chuyện. Hy Cùng tộc đang bị Cơ Huyễn tấn công, sợ là không có ai rảnh dỗi mà kiếm chuyện với ta."
Hắn tiện thể nói qua một lần về đại thế thiên hạ hiện tại cho Chi Hiểu Long. Chi Hiểu Long cười ha hả nói:" Chắc ngươi không biết Hy Cùng tộc khét tiếng đến thế nào ở thời Nhâm Cưu vương triều. Bọn họ là một chi Thái cổ yêu tộc nhưng lại sinh hoạt trong lãnh thổ của Nhâm Cưu vương triều, không chịu sự khai hóa của nhân tộc. Nhâm Cưu vương triều chinh phạt hai mươi tám lần nhưng đều bị tổn binh hao tướng, phải rút lui mà chẳng được công cán gì. Nếu tên danh tướng của Đại Càn vương triều kia có thể chinh phục được Hy Cùng tộc thì ta cũng muốn tán thưởng hắn."
Vương Phật Nhi cũng không thừa hơi quan tâm đến cuộc chiến giữa Cơ Huyễn và Hy Cùng tộc, hắn giờ chỉ nghĩ đến chuyện dị thú của Mãnh Thú Đạo có thể ăn được hay không. Nếu là trước đây, cho dù hắn có bản lĩnh tiến vào Mãnh Thú Đạo, chịu làm nô lệ thì một mình cũng không có cách nào vận chuyển đủ thức ăn cho mấy vạn dân cư, nhưng bây giờ đã có cơ quan chiến thành, một lần có thể đưa mấy vạn người vào Mãnh Thú Đạo săn bắt vài ngày là có thể mang về đủ thịt ăn.
" Tuy chỉ ăn mỗi thịt thì có khả năng không đủ chất nhưng vẫn còn hơn là bị chết đói, tìm kiếm thêm vài phương pháp bí truyền về ẩm thực, lấy lá cây bao thịt nướng ăn thì hẳn là có thể ứng phó được qua năm nay." Vương Phật Nhi sốt ruột muốn trở về gặp Hổ Báo kỵ của mình, bèn mỉm cười nói với Chi Hiểu Long:" Tiền bối nên đến ở trong Đại Lôi Âm tự của ta một thời gian, tuy chùa nhỏ đơn sơ nhưng cũng cung phụng đủ mọi thứ."
Chi Hiểu Long hừ một tiếng, đáp:" Tiểu tử Bạch Nguyệt tộc, ngươi muốn chiêu dụ lão phu thì vẫn còn kém vài bậc. Tạm thời cư trú ở chỗ ngươi thì không có vấn đề, nhưng mà đừng hy vọng ta sẽ bỏ công làm việc cho ngươi."
Vương Phật Nhi cũng không tranh cãi, chỉ âm thầm đánh giá chỗ mà bọn họ thoát ra. Đây đã không phải là mạn Nam dãy Linh Cữu là nơi hắn tiến vào Mãnh Thú Đạo mà là chỗ giáp với Hy Cùng tộc, khiến cho hắn cũng bất ngờ.
" Về sau nếu có thể chiếm được nơi giao tiếp với sáu này châu quận của Đại Càn vương triều này thì không thể để bị bốn thế lực bao vây cô lập như Đại Lôi Âm tự được. Hắc hắc, việc này rồi từ từ sẽ làm."
Chi Hiểu Long không muốn quay lại Mãnh Thú Đạo nên Vương Phật Nhi cũng không nói nhiều. Hai người ngự khí phi hành về lại nơi Vương Phật Nhi sẽ gặp Hổ Báo kỵ.
Đợi khi trụ trì trở về, đám binh lính thiếu niên vừa được Vương Phật Nhi chọn lựa ra mới thật sự yên tâm bởi vì bọn họ đều là người của Đại Lương quân và Hoang Mộc quân, còn khá là lo sợ đối với chủ công mới, không biết Vương Phật Nhi là người tàn bạo hay là nhân hậu. Bọn họ đang ở phía nam núi Linh Cữu, trừ khi tiến vào Vô Tận Lâm Hải vạn phần hung hiểm thì không có cách nào để chạy trốn, lại sợ nếu Vương Phật Nhi xảy ra chuyện gì thì sẽ bị trừng phạt.
Khi rời khỏi Mãnh Thú Đạo, Vương Phật Nhi đã điều chỉnh phương hướng của cơ quan chiến thành, tuy nhiên tốc độ của vật quá lớn này chậm hơn nhiều so với loại cao thủ như hắn và Chi Hiểu Long, nhưng đợi được vài canh giờ thì cũng có một tiếng nổ vang trời, Hắc Yêu thành rốt cục lại xuất hiện tại Nhân Gian Giới.
Chi Hiểu Long cười hắc hắc, ngồi ung dung trên một mỏm đá lớn uống trà. Vương Phật Nhi sai quân mang theo lá cây có hương vị thanh nhã là loại mà hắn và Phượng Sồ đã làm thành thứ trà này. Vừa rồi hắn dùng Đại Nhật chân hỏa pha một bình trà khiến cho lão quỷ mấy ngàn năm này uống mà phát nghiện, chẳng thèm đi xem Vương Phật Nhi điều binh khiển tướng như thế nào nữa.
Đột nhiên thấy một vật khổng lồ quái dị như thế xuất hiện, binh lính Hổ Báo kỵ đều vô cùng kinh hãi. Vương Phật Nhi truyền mệnh lệnh xuống nhưng không một ai nhúc nhích. Mãi khi Vương Phật Nhi lại gầm lên thì họ mới lò dò đi về phía cơ quan chiến thành.
Sau khi tiến vào cơ quan chiến thành, hơn tám trăm tên binh lính Hổ Báo kỵ rốt cục cũng bớt lo sợ, phân công nhau đi điều khiển Hỏa Long Bào dưới sự chỉ huy Vương Phật Nhi. Vương Phật Nhi khởi động cơ quan chiến thành, lại lần nữa tiến vào Mãnh Thú Đạo. Có kinh nghiệm