“Hoàng Đô thần biến! Ly Loan biến! Song đầu yêu long biến…Cự linh biến!”
Vương Phật Nhi liên tục thi triển Nguyên thủy thần biến, muốn tìm ra cách thức phù hợp nhất với mình trong chiến đấu. Thập biến ma Phật Đà, Đầu tam biến, Ngũ hành thần biến, Vạn thiên thần binh biến, đều là bản lĩnh cơ bản, không thích hợp trong chiến đấu.
Đệ tứ biến Phân thân biến, Vương Phật Nhi tuy rằng luyện thành, thế nhưng vẫn không thể sử dụng liên tục, phân thân lúc có sức lực yếu cũng là một tâm làm hai việc đây là một vấn đề khó khăn nhưng cũng không có cách sử dụng nào khác.
Đệ ngũ biến Thiên tượng phong lôi biến, cùng Nhị Thập Tứ Tiết Khí kiếm pháp có hiệu quả giống nhau, khi chiến đâu có thể cải biển hoàn cảnh chiến đấu, tự tạo ra chiến trường có lợi cho mình nhất. Vương Phật Nhi tu vi còn yếu, chống lại Khuất Hàn Thiền sẽ có phần bị khắc chế nên tạm thời cũng không sử dụng được.
Mà khả năng sau cùng có thể giúp hắn trong khoảng thời gian ngắn có thể thắng đựơc địch, đây chính là thức mở đầu của Nguyên thủy thần biến. Chính là biến hoá thứ sáu, Nguyên thú chiến phách biến.
Thập biến Ma Phật Đà, đây là do cao thủ đã vượt qua thiên kiếp dựa theo lực lượng của hoang thần mà bắt chước. Thủ đoạn chính ở trong chiến đấu và giết chóc, hoang thần lực lượng càng thêm mạnh mẽ, thô bạo. Đây là một bộ võ học thuần tuý trong chiến đấu mà sáng chế ra.
“Sáng chế này là thần thông của Ngột tiền bối không phân biệt dạng người, nhưng mà thần thông của thập biến Ma Phật Đà có phần giống với Thập Phương đống ma đạo, chúng tựa hồ có thể phối hợp khăng khít! Đệ tứ biến Phân thân biến nếu có thể phối hợp với Nguyên thú chiến phách biến, phân thân ra hơn mười đầu thái cổ thần thú đó là một môn cõ công thiên hạ vô địch.”
Biết rõ trong đại chiến chỉ có dựa vào võ công mạnh, tài năng kiệt xuất để bảo vệ mình, bảo vệ tính mạng là mục đích quan trọng nhất, Vương Phật Nhi phải cố gắng mà nỗ lực.
“Những thái cổ thần thú này trời sinh có bản lĩnh vô cùng, ta không có cách nào khác dùng Nguyên thú chiến phách biến để chọn ra, xem ra ta cần giảm bớt một tầng, sửa lại dùng một ít mãnh thú hung cầm là đựơc rồi.”
Vương Phật Nhi nhiều lần thí nghiệm phát hiện rằng không thể nào dùng Nguyên thú chiến phách biến, biến hoá ra thái cổ thần thú. Không thể làm gì khác hơn là làm chậm lại trình tự tiến hoá của cầm thú. Mà hắn nghĩ đến đầu tiên chính là Long Thứu.
Khi hắn ngưng thần hoá ý, một tầng hoả vân (mây lửa) màu đỏ từ các nơi hội tụ về, tại đỉnh đầu hắn hình thành một đoàn. Vương Phật Nhi tu luyện thần thông.
Lệ Khuynh Thành tiếp nhận sáu ngàn Tượng đầu yêu tộc, một ngàn ba trăm Vân Dặc vũ tộc, dẫn theo quân sĩ ở bên cạnh bảo vệ cho hắn.
Hai đạo quân này thì Vân Dặc vũ tộc tương đối nhỏ yếu, đầu nhập vào Vương Phật Nhi là bất đắc dĩ, còn Tượng đầu yêu tộc thì gồm sáu nghìn nguời do Vương Phật Nhi dùng tài năng để khuất phục nên họ là đội ngũ tương đối trung thành.
Khi bọn họ thấy Vương Phật Nhi trên đầu có hoả vân cuồn cuộn, xoay tròn rất nhanh giống như dựng dục (thai nghén) linh thai, tất cả đều sinh nghi thẳng đến khi trong đám hoả vân một tiếng hống dài, một đầu long thứu mày lửa hồng xé rách đám hoả vân, thì lúc này mới nhìn nhau mà hoảng sợ, chủ công lại luỵên thành thần thông gì thế này.
《 Thu thập rộng rãi từ • Kỵ thú quyển 》, thiên thứ mười bảy. Trong đó linh cầm có một chương ghi chép về một trăm ba mươi tám loại chim to mà cơ thể người có thể biến thành, long thứu là một loại bài danh một trong mười loại đứng đầu. Vương Phật Nhi mới đầu thí nghiệm Nguyên thú chiến phách biến thành công lập tức nghĩ đến chính mình có thể có lực lượng cao nhất của ma thú phi hành.
“ Túc Sương! Trắng như ngọc, chiều cao chín thước, sinh hoạt ở nơi sâu nhất Đại Tuyết sơn, trời sinh hiếu chiến, nghe đồn là khắc tinh của long thứu!” Truyện "Đại Viên Vương "
“Thừa hoàng, là thú chỉ điềm lành, hình dáng như cáo, trời sinh có tính kiêu ngạo. Bốn chân tạo gió có khả năng bay lượn, tốc độ hơn xa phi điểu nếu có duyên có thể thu phục được, có tuổi thọ hơn nghìn tuổi.
“Huyền Ngạn! Chính là một trong tứ đại côn trùng trong Trung thổ Thần Châu. Tuyết lân băng giác hàn quang phủ quanh người, tạo ra nơi có tuyết bao phủ ngàn dặm.
“Câu võ, là hung cầm bài danh đứng trên Long thứu, hình dạng giống chim mà không phải chim, giống thú mà không phải thú, sáu chân bốn cánh, đầu có san hô sừng phát sáng, mình đồng da sắt, đao kiếm khó thương, thuỷ hoả bất xâm!”
Liên tục biến hoá ngoại trừ năm đầu mãnh thú ác điểu xếp đầu, Vương phật Nhi cảm thấy năng lượng đã yếu lúc này mới dừng lại. Năm loại dị thú này ở trên bầu trời lúc sau mới rơi xuống, đối với hắn cũng thật là thân thiết. Nguyên thú chiến phách biến, lấy thiên địa nguyên khí ngưng tụ thành nguyên thú, tuy rằng không được giống thú thật nhưng uy lực cũng tương đương, thế nhưng không thể duy trì lâu dài, tối đa chỉ có thể duy trì mấy canh giờ, nếu Vương Phật Nhi không cung cấp nguyên khí cho chúng thì chúng sẽ dần tiêu tán. Truyện "Đại Viên Vương "
“Có bản lĩnh này lần sau gặp Khuất Hàn Thiền nhất định phải cho hắn một sự kinh hỉ.”
Vương Phật Nhi tu thành thần thông, tâm thần sảng khoái, Lệ Khuynh Thành ở xa nhìn hắn giơ chuỷ thủ ra hiệu, đột nhiên có một đạo kiếm khí từ rất xa bay lên, trong thời gian ngắn tràn ngập thiên địa, Khuất Hàn Thiên nhiều lần giao chiến như vậy nhưng đây là lần đầu chủ động tấn công doanh trại quân Đại Lôi Âm Tự.
“Khuynh Thành, ngươi dẫn theo người né tránh nhanh lên, không nên bị cuốn vào vòng chiến đấu, Đô Đô đi theo ta!”
Vương Phật Nhi nghiêng người bước lên dị thú bay lên không, một ngón tay chỉ theo hướng Khuất Hàn Thiền, dẫn theo đội quân dị thú đối phó địch.
Thấy Vương Phật Nhi từ đầu trên bay qua, thanh bào thư sinh không biết từ lúc nào đã lẻn vào quân doanh đại Lôi Âm Tự mỉm cười, bay lên không theo sát Vương Phật Nhi.
Nhận thấy phía sau có địch, Vương Phật Nhi nhất thời hiểu ra mình đã mắc mưu trong lòng sợ hãi nói:
- Khi nào thiên kiếp cao thủ lại không đáng tiền như thế? Thế nào lại xuất hiện thêm một tên nữa?
Khuất Hàn Thiền thản nhiên xuất hiện, cùng thanh bào thư sinh một trước một sau ngăn cản hướng đào tẩu của hắn, thấy Vương Phật Nhi lộ biểu tình này Khuất Hàn Thiền nhàn nhạt quá:
- Hôm nay ta xem ngươi có thể chạy đằng nào! Vị này là bạn tốt của ta, nguyên viện chưởng Nhạc Lộc Thư viện, Trương Húc! Có thể kiến thức được nho gia cửu kinh ngươi chắc sẽ thoả mãn!
- Thoả mãn cái rắm!
Vương Phật Nhi quyết định thật nhanh rống to một tiếng:
- Tướng sĩ Long Thứu doanh nghe xong, lập tức dẫn binh thành mười đường rút về Đại Lôi Âm tự!
Lý Huyền Cảm gần đây mới được Vương Phật Nhi trao binh lực, vẫn cẩn thận chỉnh đốn quân ngũ nghe được tiếng hống lệnh của Vương Phật Nhi, hắn lập tức âm thầm truyền xuống quân lệnh, đại quân Long thứu doanh chia làm mười đạo từ địa đạo chạy ra thành từng nhóm. Từ trên bầu trời ngược lại nhìn không ra được dấu hiệu điều động nào.
Lệ Khuynh Thành thấy Vương Phật Nhi bị thanh bào thư sinh và Khuất Hàn Thiền vây quanh, trong lòng khẩn trương, lập tức đeo mặt nạ, bay lên giữa không trung, Vương Phật nhi nhìn thấy, liền chỉ đầu Long thứu.
Đầu long thứu này từ trên cao bay xuống ôm lấy Liễu Khuynh Thành bay về phương nam:
- Đô Đô, lập tức đuổi cho kịp Khuynh Thành, cấp tốc bảo hộ nàng, Tượng đầu, Vân Dặc yêu tộc, đuổi theo Hoàng đô thần thú.
Vương Phật Nhi ban hai đạo mệnh lệnh, trong lòng Khuất Hàn Thiền khẽ động, muốn đuổi theo nhưng không biết nên đuổi theo đường nào. Lệ Khuynh Thành bám lấy Long thứu, trong yên lặng đã bay đi cả trăm dặm hắn căn bản không đuổi kịp đầu đại điểu này, mà Tượng đầu yêu tộc và Vân Dặc vũ tộc lại không phải là quân đội trọng yếu.
- Không cần nghĩ, ta cũng không có ý định chạy trốn! Một trận chiến này ta đã đợi lâu lắm rồi!
Vương Phật Nhi sát ý lên cao hắn bắt đầu khởi động tinh thần biến, Khuất Hàn Thiền muốn thoát thân cũng không thể được
Thanh bào thư sinh thấy Vương phật Nhi vẻ mặt hung ác, có chút đáng tiếc nói rằng:
- Sư phụ ngươi Cưu Ma La Cấp Đa tuy Thành niên quá chậm. Thế nhưng một thân phật học tinh thâm, ngươi có thể học được từ hắn ba phần hòa khí, nói không chừng ta sẽ để ngươi một con đường sống!
- Một chút sinh lộ có cũng như không!
Vương Phật Nhi lạnh lùng rít qua kẽ răng đáp, một ngón tay vung về Khuất Hàn Thiền. Bốn đầu Nguyên thú chiến phách biến, biến hoá đi ra phi thẳng đến vị đại