Nho môn từ trước đến nay luôn lấy chiêu bài ngay thẳng công chính để rêu rao, người Nho môn nếu hành tẩu giang hồ, trừ bỏ sở thích hoặc kĩ năng đặc biệt, còn lại đa phần đều sử dụng kiếm. Ngũ Đại tiểu thiên kiếp cao thủ, ở Nho môn đều vượt qua nhất lưu tông sư, hiển nhiên mỗi người đều sử dụng kiếm.
Khuất Hàn Thiền với Nhị Thập Tứ Tiết khí kiếm pháp, Trương Húc thi họa tuyệt kiếm, còn lại ba vị nho môn tông sư khác, cũng xuất thân từ cao thủ Bạch Lộc Động, hợp luyện một bộ kiếm trận uy lực to lớn vô song khó có thể tưởng tượng được.
Kiếm khí ngang dọc, đem cả hoàng cung bao phủ lấy, chính là đem cả Ngũ Đế Long Quyền của hoàng thúc bao phủ bên trong, đè ép nhỏ còn chừng trăm thước.
Đối mặt với tám gã tiểu thiên kiếp cao thủ Tây Địch, Nho môn vây công, Hoàng thúc rốt cuộc cũng không thể nào trấn thủ ở trong hoàng cung, chỉ bằng quyền kình, đem địch nhân ngăn trở ở bên ngoài vài dặm. Từng tiếng ngâm nga, vị cao thủ đệ nhất trấn thủ Đại Kiền Vương triều, rốt cuộc cũng chậm rãi bay lên trời cao.
“Ta thật không ngờ, Nho môn cũng tham dự hành động vây giết ta lần này. Chỉ tiếc mấy ngàn năm mới tích trữ được vốn liếng này, hôm nay sẽ là một lần duy nhất bại trong vẻ vang. Kể từ hôm nay Nho môn sẽ không còn tông sư vượt qua thiên kiếp nữa rồi.”
Khuất Hàn Thiền lạnh lung quát:
- Hoàng thúc không phải quá mức đề cao, Nho gia truyền thừa hơn mấy vạn năm, coi như hôm nay chúng ta chết trận, ngày sau nhất định có người kiệt xuất mới xuất hiện.
Cưu Ma La Cấp Đa tuy rằng hóa thân Cự viên, nhưng vẫn như trước phong độ không giảm, trên mặt cười như thường, lạnh nhạt đối với Hình Xích Đế nói:
- Hoàng thúc tọa trấn Đại Kiền Vương triều,c ũng đã ba ngàn năm. Diệt sát vô số cao thủ Tây Địch yêu tộc, hôm nay Cưu Ma La Cấp Đa đặc biệt đến để đưa tiễn hoàng thúc.
Nho gia Phật Môn chia nhau phát biểu. Cưu Ma La Cấp Đa mặc dù niên hạn tu vi còn ngắn, nhưng khẩu khí là lớn nhất. Làm cho Khuất Hàn Thiền cũng nghiêm túc, trong lòng thầm nghĩ: “Đại Lan Đà Tự mặc dù không hưng thịnh như Nho gia Đạo gia, nhưng bao năm qua sở hữu cũng không ít cao thủ. Hơn nữa năm đó Ma Phật đà lại là tuyệt đại hung nhân. Lần này đại chiến chấm dứt, hẳn là tìm thêm nhân thủ, đi diệt Phật môn chính tống. Nếu lưu lại sau này sẽ thành cái họa lớn!”
Mặc dù song phương hợp tác nhưng đều nổi lên tâm tư, nhưng đối mặt với cao thủ cấp bậc Hình Xích Đế, cũng không ai dám ẩn giấu thực lực.
Cưu Ma La Cấp Đa lấy Thập Biến Ma Phật Đà thần thông, hóa thân tu vi hoang thần, giận dữ quát một tiếng, gom vào ba mươi sáu đạo đao quang hỏa diễm, hình thành cự võng đè xuống, thân hình khổng lồ theo sau bay lên không, muốn cậy mạnh đột phá phòng ngự quyền kình của Hoàng thúc.
Hình Xích Đế hai tay vo tròn, kình khí Ngũ Đế Long Quyền đã hình thành một cái vòng bảo hộ trong suốt, nhìn thấy Cưu Ma La Cấp Đa muốn lấy thần lực trời sanh liều đấu, đột nhiên cười lạnh một tiếng, trong tay áo bay ra chín khối đá màu trắng to băng nắm tay.
- Ta đã lâu không có sử dụng binh khí này, ngoài năm đó dưới tay Ma Phật Đà mà bại một lần. Đây chính là Bạch Kim Thánh Thạch chưa ai có thể tiếp nổi một kích. Hy vọng Cưu Ma La Cấp Đa ngươi có bổn sự như vị tiền bối Bạch Nguyệt yêu tộc năm đó.
Chín khối Bạch Kim Thánh Thạch, trong không khí thể tích tăng vọt, chỉ nháy mắt đã đường kính đã hơn mười thước, giống như hình dáng quả núi nhỏ. Theo cái phất tay lên xuống của Hoàng thúc, chia thành bốn hướng đánh ra ngoài.
Ngoài Cưu Ma La Cấp Đa, bằng vào song chưởng khẽ đảo mà đỡ được một khối. Còn bảy tên cao thủ Tây Địch, Nho môn, đều không thể lập tức né tránh. Tiểu thiên kiếp cao thủ chân khí mạnh mẽ, nhưng khí lực lại chỉ có thể so với cao thủ bình thường, cao hơn vài phần mà thôi. Nào có năng lực nghênh đón loại vũ khí giống như núi này va chạm tới.
Khuất Hàn Thiền cùng Trương Húc thử lấy kiếm khí cách không trảm vào chín khối Bạch Kim Thánh thạch, nhưng lại giống như dùng lông ngỗng gõ vào trứng ngỗng, nhiều lần công kích, cũng không có cách này sinh ra hiệu quả.
Hoàng đế Thiên Sơn Cự, có thể điều khiển hơn mười khối cự thạch làm vũ khí. Nhưng mà chỉ là cự thạch bình thường, tính chất dù sao cũng không chắc chắn, như vậy còn có biện pháp để hóa giải một chiêu này. Còn Hình Xích Đế thay đổi thần binh này. Tức khắc làm cho một chiêu này trở nên hoàn toàn kín kẽ.
Nhìn Khuất Hàn Thiền, Trương Húc không có cách nào khác phá giải chiêu số của hoàng thúc. Tam đại trưởng lão Bạch Lộc Động khẽ quát một tiếng, bội kiếm tung hoành, hóa thành ba đạo kiếm quang màu sắc bất đồng, phát động kế hoạch đã định trước.
Tam đại cao thủ Bạch Lộc động chính là ba vị trưởng lão bế quan mấy chục năm, chuyên tu luyện môn Hỗn độn kiếm trận, muốn đem ba mươi sáu tuyệt kỷ Bạch Lộc động, bảy mươi hai tiên thuật đều dung nạp vào giữa môn trận pháp một khi kiếm trận được phát động, khi xuất thủ chính là pháp võ hợp nhất, tập hợp hết tinh túy tiên thuật Bạch Lộc động, tạo thành thần thông bác đại tinh thâm.
Tuy rằng tam lão nhiều năm vắt óc suy nghĩ, nhưng vẫn chưa có đem môn kiếm trận phát huy hết khả năng, ước chừng chỉ đạt không đến ba mươi phần trăm, nhưng lại có thể tại lần chiến đấu này phóng ra thành tựu xuất sắc nhất.
Khuất Hàn Thiền cùng Trương Húc, không có cách nào khác làm gì được chín khối lớn nhỏ Bạch Kim Thánh thạch, tam vị trưởng lão Bạch Lộc động đã có thủ đoạn vô cùng xảo diệu đối phó. Mỗi lần Bạch Kim Thánh thạch nện trúng người họ, tam lão đều lấy kiếm khí nối liền cấu thành một tòa dị giới chi môn tạm thời, nhiêu lần suýt đem vũ khí của Hình Xích Đế Hoàng thúc, chuyển dời bên trong tiên thiên lục đạo.
Nếu không phải Hình Xích Đế có kinh nghiệm trận mạc cao minh hơn xa ba gã trưởng lão, nói không chừng còn ăn chút đau khổ.
Chi Hiếu Long vốn thân ở ngoài cuộc chiến, ỷ vào Thái Cổ ngũ hành khí ngưng tụ ra đao khí, chính là ở bên ngoài lược trận, khi nhìn chín khối Bạch Kim Thánh thạch, trong lòng chấn động, song chưởng nhấn xuống một cái, Thanh Đằng xanh biếc lập tức từ giữa ống quần vươn ra, đâm vào mặt đất đầy bùn, bất quá chỉ trong chốc lát, trên mặt đất mọc ra vô số đằng mạn.
“Thiên La Đằng Mạn, tự thành thành lũy?”
Chi Hiếu Long hét lớn một tiếng, những đằng mạn xanh tươi ướt át, hướng bốn phía tràn ra, đâm chồi phát triển một cách điên cuồng. Chỉ trong phút chốc ,đã bao trùm hơn nửa hoàng thành Đại Kiều Vương triều.
Vốn đại nội thị vệ vốn ẩn thân ở trong hoàng thành, liền bị thanh đằng sinh trưởng bức từ trong kiến trúc ra, mười mấy tên không kịp chạy trốn lấy thân, liền bị thanh đằng đam xuyên qua thân, điên cuống hấp thu máu tươi, hút càng nhiều máu tươi thì thanh đằng càng thêm xanh biếc tươi tốt, càng thêm khả ái.
Những Thanh Điệp Đằng đó bản thân có công năng đặc thù dùng để hút huyết nhục tinh khí của địch nhân, ở trong chiến đấu khi làm thương tổn địch nhân sẽ hút lấy rất nhiều nội lực, huyết nhục, chẳng những có thể gia tăng lớn lực sát thương, còn có thể đem lại lợi ích là bổ sung cho chủ nhân những tiêu hao trong chiến đấu.
Chi Hiếu Long luyện thành mộc tộc thần binh, mấy ngàn năm qua chưa bao giờ rời khỏi người, nên đã sớm như máu huyết nguyên thần sinh mệnh. Khí tức quan hệ mật thiết, hiện giờ thúc giục mở ra, thần thái Chi Hiếu Long nhất thời sáng láng, so với lúc vừa khai chiến, tinh thần còn phấn chấn hơn. Truyện "Đại Viên Vương "
“Hoàng cung Đại Kiền Vương triều mấy ngàn năm qua tích góp không ít, ta tới giúp người một tay. Cũng không có lý do nhất định phải liều mạng. Vẫn là ít tốn tâm tư trong chiến đấu, nhưng tốn tâm tư nhiều vào việc tầm bảo mới tốt. Hắc Yêu Thành có rất nhiều nơi thực dụng, nhưng vẫn không phù hợp yêu cầu của ta, chờ ta góp nhặt đủ tài liệu, nhất định phải một lần nữa chế tạo một cơ quan chiến thành toàn mỹ.”
Thanh Điệp Đằng đã được xem như thần vật, Chi Hiếu Long lại sớm động tay động chân, ở ngoài đế đô An Nguyên Thành đã sớm gieo hạt giống xuống, hiện giờ không sai biệt lắm đã ở dưới đất của cả tòa thành thị nối tiếp nhau tạo thành một mạng lưới thật lớn.
Trong hoàng cung Đại Kiền Vương triều cất giấu bảo vật. Chỉ cần những thứ đó không nằm ngoài tầm kiểm soát của Thanh Đằng, lập tức liền đem xuống đất, vận chuyển ra ngoài thành, chất đống lên ở một chỗ bí mật.
Hình Xích Đế không biết tâm tư của Chi Hiếu Long, nhưng chứng kiến nhiều đằng mặn như vậy lan tràn trong hoàng cung thì