Vương Phật Nhi lại không biết từ ba nghìn năm nay Đại Lạn Đà Tự chưa từng có người tu luyện niệm pháp đạt đến cảnh giới nhất phẩm, tất nhiên càng không có ai lấy tu vi niệm pháp vượt qua thiên kiếp. Ngũ Âm thức ảo diệu này, ở Đại Lạn Đà tự cũng không ai biết. Cùng võ giả hợp nhất âm thức dương thần, là hai cấp độ hoàn toàn bất đồng.
Đợi cho kim sắc huyền vân trên trời tan hết, Vương Phật Nhi thét lên một tiếng dài, thân thể chậm rãi phiêu bồng. Lần đầu tiên thử vận dụng Đại Nhật chân hỏa hấp thu nguyên khí thiên địa, hắn lập tức cảm ứng được cực dương chân hỏa tràn ngập rạt rào trong thiên địa, còn chân khí của mình lại như nam châm hút lấy nguyên khí thuần dương đó.
Hắn tùy tiện ngưng tụ ra Đại Nhật Hỏa Diễm đao luân chứa tinh mang rực cháy, độ nóng lên tới cực hạn cao gấp năm lần so với ban đầu. Vương Phật Nhi vung tay ném Đại Nhật Hỏa Diễm đao luân vào lòng đất, cho đến khi đao luân cách xa hơn nghìn thước thì thức hải của Vương Phật Nhi mới mất đi cảm ứng.
Nói đúng là uy lực của một đao này có thể xuống sâu đến một ngàn thước, uy lực cũng thật dọa người.
“Cũng không biết Đại Nhật Hỏa Diễm chân hỏa so với Thập Phương Đống Ma đạo cái nào mạnh hơn!”
Võ công của hắn vốn là băng hỏa song tu, nhưng sau khi tấn thân hoang thần vị, võ công Vương Phật Nhi liền phân hóa thành hai thái cực, thái cổ Ma Viên dường như khôi phục chân thân thủy tổ Bạch Nguyệt Yêu tộc, bởi vậy chỉ có thể trở về vận dụng diện mạo vốn có của Thập Phương Đống Ma đạo. Mà bây giờ độ kiếp cũng chỉ có thể vận dụng Như Lai Gia Trì Thần Biến, mới thôi động uy lực tiểu thiên kiếp trên.
Nhất niệm nổi lên, trong thức hải đã xuất hiện một đầu cự viên thân cao tới trăm mét, cùng với một thiếu niên mười sáu mười bẩy tuổi, trên người cự viên ẩn chứa hàn khí lạnh thấu xương, từng đợt từng đợt khí băng hàn không ngừng mở rộng ra. Còn thiếu niên mười sáu mười bảy kia, kim diễm(lửa vàng) trên người bay lên, sau lưng đỏ rực như mặt trời. Ẩn trong đó một pho tượng cổ phật mang theo cô cùng vô tận uy nghiêm, chân trên đài sen, song chưởng kết ấn, thế nhưng lại không có chút nhân từ nào.
Vương Phật Nhi cần ở trong thức hải lấy hai thân mình mô phỏng đối chiến một lần, thí luyện lực lượng mới đạt được.
Thiếu niên sử dụng bản lĩnh thần thoại cấp Đại Nhật Như Lai Gia Trì Thần biến đã vượt qua tiểu thiên kiếp, bởi vậy có thể hấp thu nguyên khí thiên địa gấp tám mươi lần. Nếu xuất ra Đại Nhật Như Lai chiến ý nguyên thần uy lực có thể gia tăng đến một trăm hai mươi lần, cùng với lực lượng thái cổ Ma Viên không kém hơn bao nhiêu.
Còn thái cổ Ma Viên biến. Đã thôi động hoang thần lực cũng mạnh mẽ vô cùng, băng hàn chi khí mãnh liệt của Thập Phương Đống ma đạo làm cho người khác không chịu nổi.
Hai mạch võ học băng hỏa lại là tiên thiên tương khắc. Đối chiến trong thức hải tất nhiên vô cùng phấn khích.
Song phương sau khi khổ đấu ngàn chiêu, Cự Viên thân thể Hoang Thần nên sự chịu đựng bền bỉ, dần dần chiếm được thế thượng phong. Còn thiếu niên mười sáu mười bảy kia, đột nhiên sử dụng Ngũ Thức thần thông, tuy pháp môn này không thể gia tăng tốc độ, nhưng lại khiến cho chiêu số tinh diệu vô cùng của đối thủ chậm dãi hiện ra, trở nên sơ hở trăm bề, dễ dàng tìm ra nhược điểm công kích.
Chút sơ hở trong chiến đấu, lướt qua rất nhanh chỉ trong khoảng một phần trăm giây liền biến mất tăm, căn bản khó có thể nắm bắt, thế nhưng có Ngũ Thức thần thông khiến cho sơ hở này thời gian hiện lên thời gian dài hơn gấp mấy lần.
Phối hợp thêm với thiên biến vạn hóa Đại Lạn Đà tự một trăm lẻ tám niệm pháp. Thiếu niên kia lần thứ hai áp chế được Cự Viên. Nhưng thái cổ Ma Viên sau khi biến hóa thân thể hoang thần chi lực thì cực kỳ mạnh mẽ, tuy rằng trúng mấy chiêu, cũng chỉ đau đớn tí mà thôi không có bị tổn thương, chiến ý vẫn dồi dào như cũ.
Hai loại trạng thái dưới phương thức chiến đấu đều lộ ra điểm mạnh điểm yếu, ta có thể trau rồi cách thức, ta phải nắm bắt được mọi thứ, mới có thể làm cho mình cường đại thêm một phần, lần sau có gặp phải loại bi3n thái như Hình Xích Đế, cũng có thêm một phần thoát thân bảo toàn mạng sống.
Vương Phật Nhi cẩn thận quan sát tiểu thiên kiếp cùng Hoang Thần vị của mình, có biến hóa cuối cùng ra cái loại gì. Cũng không mất bao lâu trong thức hải rốt cuộc trở nên yên tĩnh, không còn bất luận cái gì tồn tại.
Không cần bất kì động tác gì kình khí ngoài thân mở ra, bụi bặm trên người Vương Phật Nhi được nội kình tẩy sạch sẽ. Tâm niệm hắn vừa động, lập tức hóa thân thành Thương Long, giương nanh múa vuốt bay lên trời. Chẳng qua so với thái cổ Thương Long hắn nhỏ hơn rất nhiều, giống như sợi tóc so với mãng xà vậy.
Tuy rằng bay giờ cảm giác sử dụng Thập Biến Ma Phật Đà so với ban đầu cường đại hơn nhiều, nhưng điểm tiến bộ ấy khoảng cách cùng sánh vai với thái cổ thần thú còn quá xa xôi. Lắc lắc cái đầu, Vương Phật Nhi cũng không quen phương thức biến hóa này, nên biến lại thành một đầu Ly Loan, bay thẳng Đại Lôi Âm tự. Truyện "Đại Viên Vương "
Được nửa đường Vương Phật Nhi bay qua Long Thứu thôn, nhìn thấy mấy đầu chu hồng Long Thứu, vẫn ở gốc cây cổ thụ đằng kia xây tổ, trong lòng không khỏi có chút nhớ lại chuyện xưa, rung thân biến hóa nguyên dạng đáp xuống. Truyện "Đại Viên Vương "
Đầu chu hồng Long Thứu kia nhìn thấy Vương Phật Nhi cúi đầu kêu lên một tiếng. Vương Phật Nhi tiến đến sờ sờ đầu linh cầm hung dữ mạnh mẽ này, đầu chu hồng Long Thứu hình như không kiên nhẫn được, cái đuôi vung ra hỏa diễm đốt lên toàn thân, muốn bức bách Vương Phật Nhi.
Chẳng qua Vương Phật Nhi tu luyện đúng là võ học mạnh nhất hỏa hệ, tí chân hỏa ấy của Long Thứu căn bản không làm gì được hắn, Vương Phật Nhi trong lòng có chút buồn cười cũng không cùng đầu súc sinh này tranh đấu. Chỉ cười mắng một tiếng, liền nhảy xuống, hướng vào Long Thứu thôn.
Hắn muốn đến thăm máy người Thương lão nhân, Tinh Vũ, Yến Hoàng Sơn, cũng có phần nhớ nhung nha đầu điêu ngoa Tinh Tuyết.
Người Long Thứu thôn đều nhận ra hắn là trụ trì Đại Lôi Âm tự, nên dọc theo đường đi nhiều người hỏi han ân cần. Chuyện Vương Phật Nhi đã trở về tự, đại biểu thôn dân Long Thứu đều biết. Bọn họ bây giờ cùng Đại Lôi Âm tự không có khoảng cách, càng cảm thấy đây là chỗ dựa vững chắc, từ nay càng có thể an cư lạc nghiệp.
Vương Phật Nhi không ngừng từ bên ngoài mang vào các loại tài nguyên, cũng làm cho cuộc sống Long Thứu thôn so với ban đầu khá hơn nhiều.
Nghe thấy Vương Phật Nhi đến thăm, Tinh Vũ lập tức đi ra nghênh đón, Vương Phật Nhi thấy chỉ có mình hắn liền mỉm cười hỏi:
- Không lẽ Yến Hoàng Sơn, thương lão nhân tiền bối không có nhà hay sao?
Tinh Vũ đáp:
- Mấy hôm trước ở vùng phụ cận Long Thứu thôn xuất hiện một đầu Ma Hùng. Đầu ma Hùng này đã làm một đứa bé trong thôn bị thương, hai người bọn họ truy theo đầu súc sinh kia, coi như không giết được cũng muốn đuổi đi xa.
Vương Phật Nhi không khỏi có chút động niệm, liền hỏi:
- Nếu cần người trợ giúp, ta có thể tự thân xuất lực. Gần đây bế quan tu luyện có chút ít tâm đắc, đang không biết tìm ai nghiệm chứng một phen.
Tinh Vũ đột nhiên mỉm cười nói:
- Hai nhà Tinh – Yến chúng ta, vừa đúng lúc có người bế quan đi ra, nếu Vương Phật Nhi trụ trì muốn thí chiêu hắn có thể phụng bồi một hồi!
Vương Phật Nhi nghe xong chợt nhớ ra thần bí nhân này Thương lão nhân đã nói qua cho mình một lần, đích xác là có người hai nhà Tinh Yến hiểu được kiếm quyết Yến gia, ngay lập tức hắn cảm thấy hứng thú.
Kiếm quyết Yến gia quả thật ảo diệu vô cùng, nhưng tu luyện cực kỳ khó, Vương Phật Nhi cũng nghiên cứu mấy lần nhưng đều không có tiến bộ, hơn nữa hắn không thiếu võ học nhất lưu. Đành buông bỏ không mà một chút cố gắng cũng không có.
Nhưng Vương Phật Nhi vẫn luôn tò mò võ học này sau này được đề thăng, tu luyện đến tuyệt đỉnh thì có uy lực như thế nào.
- Đã sớm nghe nói kiếm quyết Yến gia có người kế tục. Ta vài lần đều nghĩ đến lĩnh giáo,