Quảng Hàn cung lập phái đã vạn năm ở một nơi gọi là Nguyệt Quế Sơn gần cực bắc xa xôi, nếu đi về hướng bắc sẽ thấy một vùng núi tuyết kéo dài vô tận.
Tổ sư sáng lập ra môn phái và các đệ tử đời tiếp theo phát dương quang đại cùng các môn phái có chút khác biệt. Nguồn gốc nơi phát ra Quảng Hàn cung không thể giải thích cụ thể, chỉ dựa theo lời đồn từ xa xưa để lại, bởi vì vương triều tàn bạo trưng tập vô số tráng đinh xây dựng thành trì, để phòng ngự sự xâm lấn của Tây Địch Yêu tộc, kết quả biến thành một vùng mấy nghìn dặm không có lấy một nửa trai tráng. Sau này những người phụ nữa nghe nói trượng phu, nhi tử, phụ thân, thúc thúc, của mình vì triều đình liên tục thúc giục tăng tốc độ xây thành trì nên mệt mà chết vô số, hài cốt liền được chôn trực tiếp dưới thành, nhất thời đều không chịu đựng nổi.
Cuối cùng tụ tập hơn mười vạn phụ nữ, đi xa hơn hai vạn dặm tìm kiếm trượng phu, phụ thân, nhi tử bởi vì đường xa cùng chiến tranh loạn lạc nên vô số phụ nữ đã mất trên đường, cuối cùng chỉ còn lại hơn hai trăm người đến được nơi xây thành. Nhưng mà không người phụ nữ nào nhìn thấy người thân của mình còn sống.
Những người phụ nữ này khóc rống liên tục mười ngày mười đêm, oán phụ chi khí liền kinh động đến một vị Tà Thần, trong lúc những phụ nữ này mơ màng thì truyền thụ cho một thân bản lĩnh kỳ lạ.
Sau khi tỉnh lại những người phụ nữ liền đánh chết mấy vạn quan binh thủ thành, hơn nữa đem tường thành đánh đổ, tìm về hài cốt trượng phu, trưởng bối, người thân của mình, từ đó về sau đi tới nơi cực bắc xa xôi lạnh giá xây dựng nhất mạnh Quảng Hàn cung.
Nguồn gốc này giống như là một chuyện hoang đường, Quảng Hàn cung mặc dù là thánh địa Đạo gia, nhưng trong phái thu nhiều nữ đệ tử, cực ít nam đệ tử xuất hiện. Hơn nữa cực kỳ căm ghét chiến tranh, bình thường nếu Tây Địch cùng Trung Thổ phát sinh cuộc chiến, Quảng Hàn cung liền phái ra thích khách đặc biệt ám sát tướng lĩnh hai phe.
Chỉ là về sau Quảng Hàn cung thu nhận đệ tử phần lớn là nhân tộc, nên trưởng lão nhân tộc chiếm thế thượng phong dần dần chiếm lợi thế. Bắt đầu chỉ giết Tây Địch Yêu tộc, hơn nữa còn thành lập Dao Trì nhất mạch chuyên môn huấn luyện sát thủ.
Sát thủ Dao Trì nhất mạch chẳng những có thanh danh vang dội ở Trung Thổ mà còn lan xa tận hải ngoại, vang danh cùng thích khách trứ danh Mộc Thứ Di giáo của Tây Kỳ châu. Chỉ là Mộc Thứ Di các loại thủ đoạn kỳ môn, phương thức giết người quỷ dị, còn Dao Trì thì đều là các mỹ nữ thích khách võ công cao cường tác phong mạnh mẽ.
Khi Vương Phật Nhi cõng Nhan Long Thanh Tuyết đến cực bắc rét căm căm thì lại nổi lên trận bão tuyết, giữa không trung không xác định được phương hướng, nên hai người bị lạc đường.
Vương Phật Nhi lòng nóng như lửa đốt, muốn ánh nắng chan hòa làm tan đi bão tuyết, mở đường đột phá.
Vẫn là Nhan Long Thanh Tuyết tương đối sáng suốt khuyên hắn:
- Chúng ta đã chạy đến cực bắc, Quảng Hàn cung không phải là nơi khó tìm, cho dù ngươi có bản lĩnh cũng không nên vượt qua bão tuyết. Nếu ngươi làm ồn ào để người ta chăm chú để đệ tử Quảng Hàn cung phát hiện, chẳng phải mất đi cơ hội cứu Lệ Khuynh Thành muội muội sao?
Vương Phật Nhi tuy rằng lo lắng, nhưng cũng đành chấp nhận. Lập tức thu lại Nguyên thủy thần biến, đi bộ cùng Nhan Long Thanh Tuyết.
"Nếu ta có thể lẻn vào Quảng Hàn cung, thì cơ hội cứu Khuynh Thành lớn hơn, phải biến hóa thành một nữ tử trà trộn vào trong thôi!" Vương Phật Nhi cùng Nhan Long Thanh Tuyết đi nửa ngày, cuối cùng tìm được con đường quen thuộc, Vương Phật Nhi không nói gì, vận khởi thần thông Thập Biến Ma Phật Đà, lặng lẽ biến hóa thành một nữ tử.
Nhan Long Thanh Tuyết nhìn thấy Vương Phật Nhi biến hóa như thế, liền lắp bắp kinh hãi, sau đó mới cười nói:
- Muội muội biến hóa thật xinh xắn, đáng tiếc tỷ không phải là nam nhân, không có tư cách theo đuổi muội tử xinh đẹp! Nhưng ngươi lấy thân phận gì để tiến vào Quảng Hàn cung đây?
Vương Phật Nhi suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nói ta là tỷ muội tên là Nhan Long Ngạo Tuyết thôi! Vì ta ngưỡng mộ võ học Quảng Hàn cung, bây giờ muốn đến học nghệ.
Nhan Long Thanh Tuyết cười khì, nũng nịu đáp:
- Ta bây giờ lại có một muội tử tốt Nhan Long Ngạo Tuyết, tên này thật sự lạnh tựa thanh thu, ngạo như hàn mai, chỉ sợ có rất nhiều nam tử nghe thấy tên liền ngưỡng mộ không thôi!
- Hừ, có nam nhân bi3n thái nào tiến đến, ta giết hết.
Thấy Vương Phật Nhi tự hồ không bằng lòng với lời nói vui này, sau đó Nhan Long Thanh Tuyết cũng im lặng, hai người đi chưa được bao lâu thì thấy một đội bạch y nữ tử mặc một bộ áo lông nhẹ, đang tiến lại phía này. Khi nhìn thấy hai người những cô gái kia đều giật mình kinh ngạc.
"Mấy ngày này đều có bão tuyết mà hai nữ tử quần áo phong phanh, thế nhưng lại có thể đi lại thoải mái giữa bão tuyết, chắc đều có bản lĩnh cao cường. Lại không biết đến Quảng Hàn cung chúng ta làm cái gì?"
Đội môn nhân nữ tử Quảng Hàn cung đang đi ra ngoài tìm một vị nữ đệ tử mới nhập môn bị đi lạc. Nhìn thấy Nhan Long Thanh Tuyết cùng Vương Phật Nhi lập tức la lớn:
- Hai vị tỷ muội, trong thời tiết thế này không biết đến Quảng Hàn cung có chuyện gì?
Vương Phật Nhi không dám trả lời lung tung, đành phải nhìn về phía nhìn về phía Nhan Long Thanh Tuyết. Nhan Long Thanh Tuyết mỉm cười, nói:
- Ta là người Nhan Long gia thuộc Đông Ngao tộc, đến thăm tỷ muội đang học nghệ Lăng Ba trưởng lão của Quảng Hàn cung.
Trong đội nữ tử có một người đầu lĩnh dáng người làn da trắng nõn, nghe vậy lập tức cười nói:
- Mấy vị tỷ muội Nhan Long gia, thiên tư đều thông minh, nghe nói hiện tại cũng bắt đầu tu luyện Nguyệt Quế Bát Pháp. Không biết xưng hô với tỷ tỷ như thế nào?
Nhan Long Thanh Tuyết mỉm cười, nói:
- Muội muội tên là Thanh Tuyết, tỷ tỷ là môn hạ của vị trưởng lão nào? Mới nhìn đã thấy công lực ít nhất cũng đạt cảnh giới lục phẩm, sắp đột phá ngũ phẩm rồi!
Nữ đệ tử đầu lĩnh kia được Nhan Long Thanh Tuyết thổi phồng thập phần đắc ý, cười nói:
- Tỷ tỷ võ công mới cao, ta nhìn không ra ngươi tới cảnh giới gì, Vô Thương tâm pháp cùng Đông Hải Điếu Long quyết của Đông Ngao tộc cũng không kém hơn so với Thái Âm lục pháp của Quảng Hàn cung cho chúng ta.
Vương Phật Nhi lười cùng oanh oanh yến yến tán gẫu dưới thời tiết giá rét này, bởi vậy không nói một lời để mặc cho Nhan Long Thanh Tuyết phát huy. Nữ đệ tử đầu lĩnh kia, mặc dù phải tìm kiếm môn nhân mất tích nhưng vẫn lải nhải một hồi lâu, rồi mới sai cho một vị tỷ muội dẫn hai người đi Quảng Hàn cung, còn chính mình tiếp tục đi tìm người.
Rốt cuộc hai tai Vương Phật Nhi cũng được yên tĩnh, nhẹ nhàng lấy niệm lực truyền âm cho Nhan Long Thanh Tuyết nói:
- Mấy nữ tử kia, võ công thấp kém căn bản không chịu nổi một kích. Thấy ngươi thổi phồng các nàng, còn tưởng như là cao thủ nhất đẳng vậy.
Nhan Long Thanh Tuyết khẽ cười cũng truyền niệm lực để nữ đệ tử dãn đường không nghe được, nói:
- Ngươi thấy trên đời này có mấy Vương Phật Nhi chứ? Nếu mọi người không đến mười năm đều tấn thân đến tiểu thiên kiếp, thì Trung Thổ Thần Châu đã sớm không còn hình dáng như thế nà. Hiện tại cao thủ tiểu thiên kiếp ở Trung thổ, ngoại trừ Bạch thái tử tiểu sư đệ của ta còn có ngươi cùng sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa, đại đa số tuổi đã ngoài hai trăm năm, sáu phần đã vượt qua ngàn năm. Ngươi đừng thấy dễ dàng bị ngươi làm cho hồn phi phách tán nằm trong tay người, nhưng hắn cũng đã hơn tám trăm tuổi rồi!
Vương Phật Nhi hơi hơi ngạc nhiên, hắn cũng biết sau khi vượt qua thiên kiếp thọ nguyên sẽ kéo dài, nhưng không ngờ rằng Nhan Long Thanh Tuyết thoạt nhìn như là nữ tử dịu dàng, thế mà cũng đã hơn hai trăm tuổi.
"Bạch thái giám xem ra cũng không tốt lành gì. Ở trong lời Nhan Long Thanh Tuyết lại biến thành tiểu sư đệ, thật sự tạo hóa trêu người thú vị a!"
Miệng cười đến hai mép nhếch lên, nhưng hắn cũng khó mà vui được lâu dài. Vì lo lắng cho Lệ Khuynh Thành còn đè nặng. Truyện "Đại Viên Vương "
-