Sư phụ! Lão nhân gia sao lại đứng sau lưng ta như vậy chứ?"
Cưu Ma La cười to không trả lời, ném tới phía gã một món đồ, Vương Phật Nhi đón lấy mới thấy đây đúng là vật hắn mất đi Hoả Long liễn phong trấn.
" Sư phụ, hành vi này thật không đúng với là nhất lưu cao thủ như ngài. Mặt khác, ta vừa rồi suýt nữa bị kẻ ác giết chết, ngài như thế nào không ra tay cứu ta?"
Cưu Ma La ảm đạm cười:" Cây nhỏ cần đặt trong mưa to gió lớn mới mong phát triển mạnh mẽ, chim non cần bay qua núi cao sau này mới hùng mạnh vỗ cánh trên bầu trời. Ngươi nếu không trải qua sinh tử chi vong, làm sao lĩnh ngộ ý nghĩa chiến đấu sinh tử cam go! Bước qua bước này, ngươi sau này mới có tư cách làm đồ đệ ta, trở thành Vi Lạn Đà Tự đại truyền nhân đời kế tiếp."
" Làm hòa thượng? Điều này con phải cân nhắc lại đã."
Cưu Ma La hơi nhếch môi lộ ra ý cười:" Ngươi lần này tu hành đã thành chính quả, chúng ta có thể lên đường tiến đến Đế Đô Đại Kiền Vương triều rồi."
Sư phụ bày ra điệu bộ cao thâm khó lường này, Vương Phật Nhi cũng chẳng muốn tiếp tục truy vấn. Cái gì Vi Lạn Đà Tự truyền nhân, đối với hắn mà nói toàn bộ đều không có lực hấp dẫn. Đế Đô hành trình, đối với hắn mà nói cũng có sức hấp dẫn lớn. Hắn thầm nghĩ trong lòng:" Đi Đế Đô có thể thu thập chút kiến thức trợ giúp cho con đường mưu sinh sau này cũng không phải là lựa chọn tồi. Nhìn xem cao thủ quyết đấu nói không chừng cũng có nhiều ích lợi.”
Thầy trò hai người đều không mang đồ vật vướng víu, nhấc bước cũng dễ dàng. Vương Phật Nhi nhớ tới hai việc, kính cẩn hỏi sư phụ:" Sư phụ có từng nhìn thấy Tu La vương cùng chín tên Đông hải tướng phủ giao chiến, cuối cùng thế nào rồi? Hơn nữa, ngài không phải nói muốn ta đạt tu vi thất phẩm mới mang ta đi đến Đế Đô xem cuộc chiến sao?"
Cưu Ma La phất phất tay áo tung bay trong gió, đang ở phía trước dẫn đường, nghe vậy đáp:" Tu La vương võ công tinh xảo mạnh mẽ, chín tên Tương kỳ bài kia bị nàng giết chết mấy đứa, số còn lại đều bỏ chạy cả, chỉ có điều nàng cũng bị thương. Ta không có chú ý bọn họ đánh nhau, cũng không biết Tu La vương bây giờ đi nơi nào. Đối với tu vi của ngươi còn một khoảng cách mới có thể đột phá thất phẩm tu vi, chỉ có từng bước cố gắng nhẫn nại tu luyện mới có tiến triển, nhưng khả năng thành công cũng không lớn lắm. Trong khoảng thời gian này, ta cũng muốn xem ngươi có vận khí hay không để lĩnh ngộ thêm một tầng tâm pháp nữa."
Vương Phật Nhi cùng sư phụ vượt núi mà đi qua vài sơn đạo, hắn đột nhiên nhớ tới chính mình đã đoạt được Phong Trấn của Tương kỳ bài, hơn nữa Tu La vương tặng Hí Phong Lôi Thú, vừa lúc có được hai tọa kỵ, sao lại phải đi bộ cho mệt chứ?
Gã lập tức lớn tiếng nói:" Sư phụ! Chúng ta cứ đi như vậy, vừa mệt lại vừa không có hiệu suất, không bằng chúng ta cưỡi Phong Mã thú, có thể tiết kiệm ít thời gian."
Cưu Ma La vội lắc đầu nói:" Đã là người tập võ, cần giỏi về tự nhiên thiên địa tự thân vận động, dựa quá nhiều vào ngoại lực, đối với sự tiến bộ võ công sau này trở ngại thật lớn."
" Lại là mấy câu này, đúng là cố chấp quá đi!" Vương Phật Nhi trong lòng oán giận, cũng chỉ đành bước thật nhanh, đuổi kịp Cưu Ma La mà thôi.
Ra khỏi Bất Nguyên sơn mạch, thầy trò hai người đi về hướng đông. Trải qua không đầy một ngày đi qua mười tòa thành lớn rốt cục đã tới Đế Đô Đại Càn Vương triều. Cưu Ma La mang theo Vương Phật Nhi lặng yên tiến vào Đế Đô.
Đế Đô này vốn trước đây thuộc Phượng Hoàng vương triều, Đại Càn Vương triều sau khi lập quốc đổi thành An Nguyên. Nhưng là tại dân chúng quen miệng, vẫn gọi là Đế Đô, rất ít gọi tên chính thức hiện giờ là An Nguyên.
An Nguyên thành dài một trăm bốn mươi dặm, nam bắc rộng bảy mươi sáu dặm. Có hai mươi tám cửa thành, phân biệt trung thổ Thần Châu hai mươi tám vị hoàng đạo chủ tinh gọi là Đế Đô phương