“Cũng không phiền phức đến mức phải huy động đến cả hàng nghìn người như vậy. An Nguyên thành ít nhất có năm người có tu vi cao hơn ta, chỉ cần tùy ý cử ra một trong số này thì ta cũng phải chạy mất dép”
Trong giọng nói của Thái Tuyền Thương có chút buồn bã, ngẩn ngơ, sau đó lại rơi vào một trạng thái kỳ diệu có cảm giác như không phải còn thuộc về con người nữa.
“Người này sợ rằng chỉ còn thiếu nửa bước nữa là tiến vào cảnh giới của quỷ thần, làm thế nào có thể chỉ thoáng một cái đã làm mất đi hết khí tức của con người? Cảm giác này thật là cổ quái.”
Vương Phật Nhi đang suy nghĩ trong lòng thì nghe thấy Thái Tuyền Thương đang gọi hắn đến gần, tỉ mỉ hỏi về cảm giác của Vương Phật Nhi khi sử dụng Ngũ đế long quyền, hỏi xong vài câu thì lại rơi vào một đợt trầm tư. Sau thời gian khoảng một nửa canh giờ, Thái Tuyền Thương mới nói: “Nếu ta đoán không sai thì trong hoàng thất của Đại Càn vương triều chỉ có năm người hiểu được Ngũ đế long quyền, mà người có lứa tuổi như ngươi thì chỉ có đương kim thiên tử của Đại Càn vương triều là Linh đế bệ hạ.”
Vương Phật Nhi nghe được phán đoán này thì hận đến tận xương, tức giận nói: “Nếu mà ta biết được cái tên vương bát đản kia là hoàng đế thì nhất định sẽ nhổ nước miếng vào mặt hắn chứ không thèm nói với hắn một tiếng nào.”
Thái Tuyền Thương chợt nhớ là Vương Phật Nhi còn có một cô vợ hơn tuổi làm vương vấn đến tâm tình và tu vi của hắn nên cũng không nhịn được tủm tỉm cười, cất tiếng nói: “Linh đế tuổi nhỏ hăng hái nhưng hắn để cho trọng thần trong triều chuyên quyền, không có cách nào thu hồi lại quyền lực nên so với các hoàng đế bình thường thì phải chịu áp lực rất lớn do đó mới có thể làm ra những hành động ngu xuẩn như vậy.”
“Nhưng thật là may mắn, bây giờ ta lại có thể học lỏm được sơ qua về những bí ảo của Ngũ đế long quyền. Vừa rồi ta đã nghĩ thông được một vài chiêu thức, giờ truyền thụ cho ngươi, coi như là thù lao về việc ngươi đã giúp cho ta hiểu rõ về môn thần công này.”
Vương Phật Nhi kinh ngạc hỏi: “Chỉ có một chút như vậy mà ngươi có thể học lỏm được những bí ảo của Ngũ đế long quyền sao? Không phải ngươi đang nói láo đấy chứ? Cho dù là thiên tài tuyệt thế thì cũng không nên khoa trương đến mức độ như thế!”
Thái Tuyền Thương khẽ lắc đầu nói: “Trung thổ Thần châu phân chia thành Nhân – Yêu hai tộc nhưng dù sao tổ tiên đều có một chi xuất xứ từ Bạch Nguyệt yêu tộc nên đạo lý võ học của các tộc đều có liên hệ với nhau. Tuy nhiên vì có sự khác biệt về kinh mạch khí huyệt nên vũ học của tộc khác thì không có biện pháp nào tu luyện nhưng nếu rơi vào tay của một vị cao thủ có thiên tư hơn người thì việc đem võ học của tộc khác cải biến cho phù hợp để tộc của mình tu luyện thì cũng không phải là quá khó khăn.”
“Hơn nữa…” Thái Tuyền Thương nói tiếp, giọng mang theo chút khinh bỉ: “Bát đại tuyệt học của Hoàng tộc Đại Càn vương triều, tam phần ngũ điển, ít nhất cũng có bảy thành là sao chép từ võ học của các tộc khác. Ngũ đế long quyền là do sao chép từ Thiên ma phụ sinh quyết của Tây Địch Thiên ma viện của chúng ta rồi dung hợp với tuyệt học của hai môn phái Đại Lạn Đà tự và Ngũ Trang quan mà tạo thành. Để học được những môn võ học bí truyền này, Đại Càn vương triều đã đổ rất nhiều xương máu, hoàng tộc đệ tử hy sinh không biết bao nhiêu người. Ta xuất thân từ Thiên Ma viện, hiểu rõ Thiên Ma phụ sinh quyết nên tham cứu những bí ảo của Ngũ đế long quyền tất nhiên là tương đối dễ dàng.”
“Vậy ngươi trực tiếp dạy ta Thiên ma phụ sinh quyết không phải tốt hơn sao?”
Thái Tuyền Thương cười không thành tiếng, nói: “Thiên Ma viện của Tây Địch cũng giống như Nội thư viện của Đại Càn vương triều làm sao có thể dễ dàng truyền thụ võ công cho người ngoài! Thêm nữa ngươi đã bái nhập làm môn hạ của Đại Lạn Đà tự, có nhất phẩm võ học để cho ngươi nghiên cứu sao.”
Vương Phật Nhi lúc này mới hiểu được rằng Thiên Ma viện tuyệt không phải là nơi công khai thu nhận đệ tử như Tứ đại thư viện của Đại Càn vương triều. Truyện "Đại Viên Vương "
“Võ học của Trung thổ Thần Châu đến nay đã chia thành “bồi bổn” và “trí dụng” hai đại pháp môn. Ngươi tu luyện Thập phương đống ma đạo và Vô hạn quang minh hỏa để tích tụ nội lực thì chính là “bồi bổn” pháp môn, còn Ngũ đế long quyền lại dùng cái đến từ bên ngoài để thắng kẻ địch thì là “trí dụng” pháp môn. Theo truyền thuyết thì môn võ học này có thể dùng tu vi ngũ phẩm để huy động uy lực nhất phẩm. Hắc hắc, công phu do ta chỉ dạy tối đa có thể giúp ngươi nâng uy lực lên được thêm hai cấp…”
Vương Phạt Nhi