" Thập Phương Đống ma đạo, Bắc Cực Băng Điện trảo!"
Một tên lão thi trăm năm trúng phải một chiêu công kích của Vương Phật Nhi, nửa thân dưới bị đông lạnh thành khối băng nhưng quán tính vẫn không suy giảm giữ nguyên đà vọt về phía trước thêm đến mười trượng nữa rồi , hai nửa thân trên dưới mới bị này đòn công kích này xé đứt ra làm đôi.
Nhẹ nhàng phủi đi những thi bụi trên tay, Vương Phật Nhi không hề thể hiện ra một chút biểu tình gì trên mặt, chỉ nhìn đám thi binh mới thu phục này, rồi lạnh lùng hạ lệnh cho chúng xếp thành đội ngũ.
Lần tao ngộ chiến này bắt được một số chiến sĩ, hắn rốt cục lại lần nữa phục hồi được một ngàn tên thi binh.
Bình thường, lão thi hơn năm trăm năm mới có thể tiến hóa đến mức có được một chút trí lực. Tùy theo tư chất của bản thân, hoặc là sáu bảy trăm năm, hoặc là trên ngàn năm, thì mới có thể xuất hiện biến hóa về chất, từ thi binh biến thành thi tướng.
Thi tướng có thể có được tu vi trên bát phẩm hoặc thất phẩm, hơn nữa khôi phục được một bộ phận trí nhớ khi còn sống, vào thời điểm chiến đấu, có thể " hồi tưởng" mà thi triển những vũ kỹ học được khi còn sống.
Những tên khi sống có tư chất cực kỳ cao, hoặc là sau khi chết gặp được những kỳ ngộ không lường được, sẽ khiến cho những thi tướng trên ngàn năm, ở mức độ " Kế thừa" vừa đồng thời có trí nhớ của thân xác khi còn sống, vừa phát sinh linh trí ở một trình độ nhất định, hiểu được cách vận dụng thi khí, phát minh ra được pháp thuật Minh hệ. Loại sinh vật cường đại như vậy sẽ nhận được một danh hiệu mới là Thi yêu. Truyện "Đại Viên Vương "
Chỉ có đạt tới đẳng cấp thi yêu thì các dạng sinh vật tử vong này mới có khả năng vượt qua cánh cửa tu vi ngũ phẩm.
Thi yêu mà có tu vi trên ngũ phẩm thì thường thường có thể dựa vào công lực của bản thân giết chết đội quân mấy trăm người có thi tướng cấp thấp thống lĩnh. Hơn nữa, chúng nó cũng có khả năng quy tụ quân đoàn thi binh với số lượng khổng lồ.
Ba ngày trước, Vương Phật Nhi cực kỳ bất hạnh gặp phải một quân đoàn của thi yêu có hơn ba nghìn tên. Hắn đã quyết định thật nhanh, toàn lực thối lui nhưng vẫn bị kia tên thi yêu kia thống lĩnh quân lính đuổi giết, chết mất hơn chín thành binh lực, cửu tử nhất sinh mới chạy thoát được.
Sau trận chiến ấy, Vương Phật Nhi chỉ còn lại không đến trăm tên thi binh thủ hạ, thi tướng tinh nhuệ cũng chỉ còn hai tên.
Mặc dù lâm vào tình trạng khẩn cấp như vậy, Vu Đạo Toại thủy chung vẫn không xuất thủ hỗ trợ mà chỉ lạnh lùng nhìn Vương Phật Nhi bị đuổi giết vạn phần tơi tả, dùng hết mọi thủ đoạn mà không có thể bảo toàn đội quân tinh nhuệ mà hắn trăm cay nghìn đắng mới tạo dựng được này.
Ba ngày sau đó, Vương Phật Nhi điên cuồng công kích tất cả những đám thi binh đi lang thang mà hắn có thể bắt gặp chính là để mau chóng phục hồi quy mô của binh đoàn thủ hạ. Hôm nay hắn đã tập kích sáu đội thi binh, rốt cục lại quy tụ được đội binh lính với quy mô ngàn người.
Sau khi thu dọn chiến trường, Vương Phật Nhi đột nhiên hỏi:" Đạo Toại! Nếu chúng ta lại đánh nhau với tên thi yêu kia, sẽ có bao nhiêu phần thắng?"
Vu Đạo Toại lạnh lùng đáp:" Không có phần thắng, nhiều nhất chỉ là liều mạng với mấy trăm tên thủ hạ của tên thi yêu kia. Hơn nữa, ngươi cũng biết rằng tố chất của ngàn tên thi binh hôm nay so với những thi binh lần trước được chọn lựa kỹ lưỡng thông qua bao trận chiến đấu, thì lực chiến đấu còn kém rất nhiều." Truyện "Đại Viên Vương "
Vương Phật Nhi gật đầu, tán đồng ý kiến của Vu Đạo Toại.
" Chúng ta đến Ác quỷ đạo cũng đã được hơn một năm rồi sao? Ta không cảm ứng được lời sư phụ triệu hồi, cũng không biết khi nào mới có thể rời khỏi nơi đây, ta rất chán ghét cuộc sống này rồi!"
Giọng nói của Vương Phật Nhi vô cùng chán nản, tu vi của hắn đã tới cảnh giới lục phẩm. Hoàn cảnh tàn khốc của Ác quỷ đạo đúng là đá thử vàng tối cao đối với việc tu hành võ đạo. Chỉ cần có thể lại đột phá thêm lần nữa, Vương Phật Nhi nhất quyết sẽ dùng Ngũ đế long quyền cố sức phá mở thông đạo nối liền Ác quỷ đạo với dương thế, dựa vào lực lượng của bản thân mà quay trở về.
Bởi vậy, hắn không có chút kỳ vọng nào đối với câu trả lời của Vu Đạo Toại.
Quả nhiên đúng như Vương Phật Nhi dự đoán, Vu Đạo Toại từ đầu tới cuối cũng không hề nói một câu.
Chẳng những là lần này, gần đây hắn cũng rất ít chỉ điểm võ công cho Vương Phật