Phượng Sồ mặc dù thanh danh không đẹp nhưng quả thật là có tài, sau khi tiếp quản rất nhiều lưu dân mà Vương Phật Nhi tụ tập lại, rất nhanh dựa theo lực chiến đấu mà chia làm năm quân, phân biệt dùng cho chiến đấu, dự bị, hậu cần, vận chuyển, phục vụ. Khi hành quân, Vương Phật Nhi dẫn tăng binh Lạn Đà tự đi trước mở đường, những người cường tráng nhất trong đám lưu dân thì luân phiên tuần phòng sơn trại, sau khi thu phục đám cường đạo thì cũng đã có đủ lực lượng. Truyện "Đại Viên Vương "
Phượng Sồ biết rõ địa hình trên đường từ Đại Lạn Đà tự đến Đại Lôi Âm trên Linh Cữu sơn như lòng bàn tay, tránh được những chỗ nguy hiểm, không đầy mười ngày thì đã tiến đến địa giới Thương Nam châu. Thương Nam châu là một trong ba châu do Tây Kì Tiết độ sứ Cơ Huyễn quản hạt, nằm ở vùng cực nam của lãnh thổ Đại Càn vương triều.
Cơ Huyễn đứng đầu trong mười sáu Tiết độ sứ của Đại Càn vương triều, chẳng những có ba châu Thương Nam, Lĩnh Nam, Lôi Châu mà còn tại phương nam mở rộng lãnh thổ, tấn công đánh chiếm được hơn mười ngàn dặm đất đai, phân chia thành hai châu quận mới, đặt tên là Tây Kì, Vân Dực, thu nhận được hơn hai trăm vạn lưu dân, xây dựng mười lăm thành, dưới trướng tinh binh mãnh tướng như mây, được tôn làm đệ nhất trong bảy đại danh tướng của Trung thổ, tên tuổi lẫy lừng thiên hạ mấy chục năm.
Lần trước khi Mộc Dương Tiết độ sứ Mộc Nguyên Trực tử trận, chính Cơ Huyễn đã phái binh chiếm cứ Mộc Dương quan của Mộc Nguyên Trực, đến nay thế lực đã trải rộng khắp vùng tây nam, không ai có thể đương đầu được.
Linh Cữu sơn lúc đầu cũng không tiếp giáp với Thương Nam châu, nhưng do Cơ Huyễn mở rộng lãnh địa nên mới dần dần tiến tới gần Linh Cữu sơn.
Đại Lôi Âm tự chẳng biết đã có biến cố gì mà tụ tập được đến mấy vạn thi binh nhưng lại không hề dẫn phát thiên tượng và bị cuốn vào Ác quỷ đạo. Bởi vậy trong vùng phụ cận mấy ngàn dặm đều trở nên không một bóng người.
Cơ Huyễn và Hoang Mộc Đại tướng đều đã từng xây dựng thành trì ở chỗ này, nhưng đến giờ cũng đều bỏ hoang phế hết, thu quân rời xa khỏi Linh Cữu sơn.
Vương Phật Nhi ngồi ngay ngắn trên Xích mao đà, tám chín phần không hài lòng đối với loại tọa kỵ này. Loại cầm thú này không thể phi hành, chỉ có thể chạy bằng hai chân, tốc độ cũng không nhanh, không thể gọi là phàm tuấn, nhưng lại có chút sức mạnh, sức chịu đựng bền bỉ, có thể coi là loại thú vận tải cực kỳ thông dụng.
Vương Phật Nhi có thể trọng hơn năm trăm cân nhưng Xích mao đà vẫn có thể không tốn mảy may kình lực chở đi.
" Phượng Sồ, ngươi nói phía trước có một tòa thành trì, tại sao vẫn chưa nhìn thấy!"
Vẻ mặt Phượng Sồ khá nhếch nhác, nguyên nhân chính là do mấy ngày nay không được uống rượu, hết sức ủ rũ, ngồi tựa vào thành xe tinh đồng chiến xa, không hè lên tiếng. Nghe thấy Vương Phật Nhi hỏi, hắn chỉ về phía trước nói:" Chung quanh Linh Cữu sơn lâu nay đều có quân đội của Hoang Mộc Đại tướng và Cơ Huyễn. Bọn họ đại chiến vài lần, làm cho số lượng thi binh ở đây tăng vọt. Lại vì có chiến sự khác thu hút binh lực của hai người, bởi vậy không hẹn mà cùng phải lui binh phòng ngự."
" Chúng ta hôm nay nên có thể gặp được Phượng Minh thành mà Cơ Huyễn xây dựng nhưng bây giờ đã bị thi binh chiếm đóng. Phượng Minh thành không phải do Bạch Cốt Đạo trong bảy đại thi yêu của Đại Lôi Âm tự mà là Ma Y vô tướng trấn giữ!"
Vương Phật Nhi vẫy vẫy tay, nói với ba người Yến Xích Mi:" Năm vạn thi binh của Hỏa Viên Đại tướng các ngươi bây giờ ở đâu? Có thể triệu hồi đến đây chưa?" Truyện "Đại Viên Vương "
Yến Xích Mi cười lạnh đáp:" Đêm nay ngài sẽ có thể được thấy thi binh của Hỏa Viên quân chúng ta."
Vương Phật Nhi đưa mắt nhìn chung quanh, trên tầm mắt đã có thể mơ hồ nhìn thấy một đoạn tường thành. Mấy ngày nay tần suất bọn họ gặp phải thi binh đã tăng rất nhiều. Đám lưu dân bị lừa gạt tới đây đã bắt đầu có chút hoài nghi, thường xuyên túm năm tụm ba nghiên cứu khế ước mà Vương Phật Nhi đã ký kết với bọn họ, sau mỗi lần nghiên cứu thì số người mặt nhăn mày nhó càng ngày càng nhiều.
Bên ngoài Phượng Minh thành, những đội thi binh đi lang thang giống như bầy sói ở vùng đồng bằng. Ba mươi, năm mươi, mấy trăm, một ngàn, đội ngũ có số lượng không đồng nhất, nhưng tất cả đều chứa những luồng hung khí sát khí rất bi thảm, hiển nhiên là do khi còn