Thật ra Lữ Thụ cũng từng nghĩ qua, kỳ thật muốn kiếm tiền thì Tẩy Tủy Quả chính là con đường nhanh nhất, bởi vì hiệu quả của món đồ chơi này quả thật quá thần kỳ.Thứ hắn có thể bán ra chỉ có Tinh Thần Quả và Tẩy Tủy Quả mà thôi, nhưng Tinh Thần Quả có hiệu quả với người khác hay không, Lữ Thụ hoàn toàn không biết, dù sao Cá Nhỏ vẫn chưa có công pháp tu luyện.Như vậy cũng chỉ còn có Tẩy Tủy Quả.Nếu đưa món đồ này ra thị trường, chắc hẳn sẽ có rất nhiều người chú ý, đồ vật có thể cải thiện thể chất và tư chất, các phú hào nhất định sẽ dùng trước, sau đó nện tiền mua cho con cháu ăn, Lữ Thụ nghĩ chuyện này hẳn có rất nhiều người nguyện ý làm.Nhưng vấn đề là Tẩy Tủy Quả chỉ có hiệu lực trong vòng sáu tiếng, về phần qua bao lâu tác dụng của nó sẽ biến mất hẳn thì hắn không biết.
Cho nên kế hoạch dùng chuyển phát nhanh là không thể thực hiện được.Tuy nhiên, đối với những người có quyền thế chân chính mà nói, xem như hắn không viết thông tin người gửi đi chăng nữa, bọn họ hoàn toàn đủ khả năng truy ra nguồn gốc của món hàng.Người ta có thể kiểm tra người giao hàng rồi nghe ngóng một chút, thậm chí còn có thể kiểm tra camera giám sát nữa đấy.
Sự thật đã chứng minh, không có việc gì mà tiền không giải quyết được.Tẩy Tủy Quả hoàn toàn đáng giá để cho bọn họ làm thế.Nếu không thể chuyển phát nhanh, vậy càng không thể giao dịch trực tiếp, nói đùa à, giao dịch trực tiếp cũng được thôi nhưng trước tiên chuẩn bị rõ ràng nguồn gốc thứ này trước rồi nói.Nếu như mình nói trên cây mọc ra, coi chừng họ bắt mình đổi cái mạng của hai anh em lấy cái cây đấy, nếu không nói được...!thì vĩnh viễn đừng nói.Nói như vậy không phải cố ý bôi đen chính phủ, nhưng trong thể chế này luôn tồn tại những thế lực quá đen tối, hơn nữa trong thời thế đại biến đổi rối ren như hiện nay, một vài lão đại biết chuẩn bị kỹ càng cho tương lai là điều dễ hiểu.Cho dù hiện tại dị năng giả chưa có quá nhiều, nhưng nếu đi làm bảo tiêu thì sao nhỉ? Nói nhảm, cái gì mà truyền nhân vịnh xuân quyền, bát quái chưởng...!làm không tốt sẽ có dị năng giả biến ngươi thành thịt quay BBQ luôn.Mà lúc này, Lữ Thụ đang nghĩ đến một vấn đề, kỳ thực dị năng giả có nhiều con đường phát triển lắm, đơn giản giống như minh tinh kiếm tiền siêu tốc vậy.
Nếu một bác sĩ ngoại khoa não thức tỉnh dị năng niệm lực, phẫu thuật tuyệt đối chính xác, vậy đoán chừng bệnh nhân cả nước đều đặt tiền để được mổ trước đấy.Chưa chắc dị năng chiến đấu mới hữu dụng, chỉ là mọi người đều chú ý đến thứ này đầu tiên.Mặc kệ người khác, cũng mặc kệ việc chính hắn có tìm được phương thức kiếm tiền nào khác hay không, Lữ Thụ vẫn cảm thấy chỉ cần năng lực của mình càng mạnh thì sẽ tìm ra phương pháp kiếm tiền tốt hơn, tuy nhiên hiện tại hắn chỉ nghĩ được cách đi bán đậu hũ thối mà thôi.Ít nhất bán đậu hũ thối tốt hơn bán trứng gà luộc, không phải sao?Lúc bán trứng gà, khi lấy hàng, nếu cửa hàng này bán mắc hơn một tệ thôi thì Lữ Thụ hắn sẽ phại chạy hai cây số đến một cửa hàng khác để mua.Góp gió thành bão nha, tuy chỉ có 1 tệ nhưng mỗi ngày hắn đều phải mua số lượng lớn, tiết kiệm tiền để mua khoai lang nướng cho Cá Nhỏ không phải tốt hơn sao.Mùa đông ăn khoai nướng, mùa hè ăn kem hộp, tóm lại Lữ Thụ mong Cá Nhỏ luôn có thể ăn thứ mà cô bé muốn ăn.
.
.Có đôi khi Lữ Thụ vì chuyện này mà phải thức dậy từ lúc 5 giờ sáng để ra chợ mua trứng gà của mấy người nông dân đi bán sớm, trứng gà khi đó ăn không chỉ ngon mà giá cả còn rất mềm nữa.Hiện tại nếu như đổi qua bán đậu phụ thối, vậy cũng không còn tốn tiền vốn nữa, điện nước gia vị cũng giảm được một khoảng lớn, xem như nước tương dầu hào không phải mua sao.Lữ Thụ nghĩ đến đây liền vui đến mức cười ra tiếng!Đối với cô nhi lăn lộn ngoài xã hội như Lữ Thụ, chuyện khó khăn nào hắn cũng từng gặp qua vài lần rồi, nếu không bản tính không lạc quan, chắc sống không nổi đâu.Tuy cái hệ