Hạ Nhĩ ở bên cạnh phát ra tiếng cảm thán như chưa từng thấy qua thế giới: “Đại sư tỷ, chúng ta sắp được ngồi truyền tống trận sao? Ta chưa từng ngồi truyền tống trận, cảm ơn Tân Hâm sư huynh!”Tân Hâm: “! ” Ai là sư huynh của ngươi? Sao lại cảm ơn rồi?Diệp Tố tiến lên cầm lấy tay của thiếu niên dẫn đầu: “Tân Hâm huynh, nếu các người có thể tài trợ đôi chút, đợi Thiên Cơ Môn bọn ta phát triển, nhất định sẽ không quên tông môn bên cạnh đâu.
”Tân Hâm hất tay của Diệp Tố ra, cười nhạo: “Đợi Thiên Cơ Môn các ngươi phát triển? Chi bằng đợi ta độ kiếp thành công đi.
”“Lời không thể nói như vậy được, Thiên Cơ Môn phát đạt vẫn là có cơ hội, nhưng Tân Hâm huynh độ kiếp thành công…” Diệp Tố đánh giá hắn ta một phen, rồi phun ra một chữ cuối cùng: “Khó.
”“Ngươi!”Cuối cùng Tân Hâm cười giễu một tiếng, quay đầu nói với những người khác của Vô Âm Tông: “Chúng ta đi.
”Người của Vô Âm Tông đều xuất ra linh thạch nhập vào đại trận truyền tống, Ninh Thiển Dao bước đến, mím môi, lấy ra một ngàn viên linh thạch hạ phẩm từ trong túi trữ vật: “Đại sư tỷ, đây là một ít do ta tích góp được, các người cầm đi.
” Ngàn viên linh thạch hạ phẩm chỉ đủ cho một người truyền tống, thậm chí không đến được Định Hải Thành, nhưng Diệp Tố lại nhận lấy không chút do dự, cũng tỏ vẻ tán dương: “Tiểu sư muội, vẫn là muội tốt.
”Dịch Huyền nhíu mày nhìn Diệp Tố: “Đại sư tỷ.
” Hắn ta không hiểu tại sao nàng không bao giờ cảm thấy xấu hổ.
Diệp Tố nhìn lướt qua hắn ta, rồi tránh đường: “Người của Vô Âm Tông mau đi đi, mời tiểu sư muội.
”“Tiểu sư huynh, chúng ta đi thôi.
” Ninh Thiển Dao kéo ống tay áo của Dịch Huyền rời đi, ngửa đầu nói: “Đợi đến nơi, huynh hãy dạy ta ngự kiếm, Thiển Dao cũng muốn học kiếm thuật.
”Trước khi Dịch Huyền tiến vào truyền tống trận, ánh mắt còn nhìn lấy bốn người còn lẻ loi đứng ở bên ngoài, không hiểu sao trong lòng lại phức tạp, không khỏi dừng chân lại.
“Tiểu