Mỗi tia sương đều biến hình dài ra, như một con rắn thu nhỏ, tràn đầy hung ác, há to miệng cắn về phía tượng phật không đầu, bức tượng nát tan.
Ba người rợn cả sống lưng, pháp khí này vừa mạnh vừa đẹp, quả nhiên không hổ là đại sư tỷ ra tay.
Diệp Tố khẽ nâng bàn tay nhỏ, đám rắn tơ sương đang lao vào tượng phật như bị thứ gì đó dẫn dắt, lần nữa tụ tập, biến trở lại thành tơ nhện băng vàng nhạt bay vào tay nàng: “Được rồi.
”“Đại sư tỷ, pháp khí này gọi là gì?” Minh Lưu Sa không nói lắp, hỏi nhanh.
Diệp Tố nghĩ nghĩ rồi thuận miệng nói: “Vụ Sát Hoa.
”Ngày tuyển chọn của Phá Nguyên Môn ngày càng gần, vô số luyện khí sư tán tu đổ xô mà đến, toàn bộ Định Hải Thành ngày càng trở nên náo náo nhiệt hơn.
Đợi đến ngày tuyển chọn bắt đầu diễn ra, đám người Diệp Tố mau chóng vào thành, đi tới nơi Phá Nguyên Môn tổ chức sự kiện tuyển chọn, trên đường đi rất đông người, muốn chen cũng chen không nổi.
"Xếp hàng, tất cả mau xếp hàng.
" Một nam tử mặc đạo bào màu lam xám hét với đám người đang chen chúc đi tới đằng sau, "Muốn nộp pháp khí của các ngươi thì hãy xếp hàng trước đã!""Hắn ta là đệ tử ngoại môn của Phá Nguyên Môn sao?""Lam xám, trên ngực không có thêu hình tay trong ngọn lửa, chỉ có thể là người của ngoại môn.
"Diệp Tố đi theo đám đông, nàng nghe thấy tiếng thảo luận hai người trước mặt, cô quay đầu ra hiệu cho các sư đệ, sư muội đứng sau lưng nàng: " Phía trước chắc là địa điểm tuyển chọn.
" Bọn họ đứng đợi hơn nửa canh giờ, tuy nhóm người di chuyển rất nhanh, nhưng họ vẫn không thấy địa điểm sự kiện.
Lúc này, một nam tử mặc đạo bào màu lam xám khác trông cao to, cường tráng đi từ phía trước tới, hắn ta không ngừng lấy các loại hộp khác nhau từ trong túi Càn Khôn phát cho các luyện khí sư đang xếp hàng.
Một lúc sau, hắn ta đi tới trước mặt Diệp