Sắc mặt Tiêu Cẩn Sanh bỗng nhiên đỏ lên, buông Tiếu Chi Thâm ra hơi cúi đầu không dám động.
Tiếu Chi Thâm nhìn sắc mặt Tiêu Cẩn Sanh cũng có chút hồng, trầm mặc trong chốc lát lại nói: "Cẩn Sanh em yên tâm, anh sẽ không chạm vào em, anh vào toilet một chút."
"Từ từ..." Tiêu Cẩn Sanh đột nhiên cắn chặt răng vươn tay kéo tay Tiếu Chi Thâm lại.
"Làm sao vậy?" Tiếu Chi Thâm quay đầu nhìn về phía Tiêu Cẩn Sanh, dưới thân đã dựng thành một cái lều trại nhỏ, hắn bây giờ thật sự có chút khó chịu, nhưng mà hắn không muốn sớm như vậy đã chạm vào Tiêu Cẩn Sanh, cho nên đành phải tự mình giải quyết.
"Cái kia... anh..." Tiêu Cẩn Sanh sắc mặt đỏ bừng, thanh âm cũng rất nhẹ mở miệng nói: "Ahh có phải rất khó chịu hay không..."
Tuy rằng cô đối với những việc này vẫn chưa phải đặc biệt hiểu biết, nhưng ít nhất vẫn biết chút chút.
"Ừm, nhưng tự anh giải quyết là được, Cẩn Sanh em yên tâm, anh sẽ không chạm vào em." Tiếu Chi Thâm bảo đảm nói, hắn đối với phương diện này tuy rằng không phải rất trúc trắc, nhưng mà Tiêu Cẩn Sanh là người hắn nâng niu trong lòng bàn tay, hắn sẽ không chạm vào cô.
Mặt Tiêu Cẩn Sanh đỏ như sắp chảy máu, cúi đầu ánh mắt đảo loạn, lẩm bẩm nói: "Bằng không... Em... Giúp anh đi?"
"Cẩn Sanh, em... Em nói cái gì?" Tiếu Chi Thâm không nghe rõ hỏi lại, vừa rồi Tiêu Cẩn Sanh nói hình như là... Muốn giúp hắn giải quyết?
Tiêu Cẩn Sanh không dám nhìn Tiếu Chi Thâm: "Em nói dùng tay... Ah có thể thoải mái một chút hay không?"
"Em thật sự chịu?" Tiếu Chi Thâm hỏi lại lần nữa, vươn tay nâng mặt Tiêu Cẩn Sanh lên, để cô nhìn về phía mình. Loại dụ hoặc này đối với trạng thái hiện tại của hắn căn bản không ngăn cản không, nhưng hắn vẫn muốn hỏi rõ ràng ý của Tiêu Cẩn Sanh, không muốn cô bởi vì hắn không thoải mái mà cưỡng bách mình.
Tiêu Cẩn Sanh nhìn Tiếu Chi Thâm, sắc mặt đỏ bừng nhưng vẫn kiên định mở miệng nói: "Ân, chúng ta đã ở bên nhau không phải sao? Em nguyện ý." Lúc này Tiêu Cẩn Sanh kỳ thật cũng không nghĩ đến nhiệm vụ hệ thống cho chính mình, chỉ tùy tâm mình đưa ra quyết định. Cô không muốn làm Tiếu Chi Thâm không thoải mái như vậy.
Tiếu Chi Thâm nghe vậy trong mắt xẹt qua một tia cảm động, vươn tay xoa đầu Tiêu Cẩn Sanh, nhẹ giọng nói: "Anh hy vọng em không có một chút miễn cưỡng nào, từ khi anh bắt đầu thích em, anh liền không muốn để em chịu một chút ủy khuất."
"Không đâu, em không miễn cưỡng." Tiêu Cẩn Sanh lắc đầu, sau đó đôi tay dũng cảm chạm tới nơi đó, thong thả kéo khóa quần, đem côn thịt cứng rắn của Tiếu Chi Thâm phóng xuất ra.
Thần sắc của Tiếu Chi Thâm hơi có chút khẩn trương, nhìn Tiêu Cẩn Sanh không biết làm sao.
Tiêu Cẩn Sanh kéo Tiếu Chi Thâm đi đến bên cạnh sô pha, sau đó để Tiếu Chi Thâm ngồi xuống, tự mình ngồi xổm xuống trước mặt hắn, vươn tay đem thứ trong quần lót phóng thích ra.
Lớn như vậy...
Hai tròng mắt của Tiêu Cẩn Sanh có chút phóng đại, sau đó thong thả vươn tay nắm lấy.
"Ân..." Tiếu Chi Thâm lần đầu tiên được một cô gái nắm lấy mệnh căn của mình, kêu rên một tiếng, có chút không khống chế được cảm giác của mình.
"Cẩn Sanh... Động một chút..." Tiếu Chi Thâm khàn giọng mở miệng.
Tiêu Cẩn Sanh nhẹ nhàng nắm một chút, sau đó buông ra, lại nắm lại một chút.
"Em... Em sẽ không..." Tiêu Cẩn Sanh sắc mặt đỏ bừng, cúi đầu nhẹ giọng nói.
Tiếu Chi Thâm nghe vậy vươn tay nắm lấy tay Tiêu Cẩn Sanh: "Động lên xuống một chút, như vậy ân... Ân hừ... Đúng cứ như vậy..."
Tay cầm tay chỉ, không bao lâu Tiêu Cẩn Sanh liền nắm được yếu lĩnh cơ bản, không cần Tiếu Chi Thâm hỗ trợ tự mình vuốt ve.
Lần đầu tiên trải nghiệm cảm giá được người khác dùng tay giúp mình, cảm xúc của Tiếu Chi Thâm rất phức tạp, khẩn trương còn mang theo hưng phấn, hưng phấn lại mang theo một tia kích thích.
Sắc mặt của
"Cẩn Sanh... Ân... Mau,, nhanh lên..." Thần sắc Tiếu Chi Thâm căng chặt, thấp giọng mở miệng.
Tiêu Cẩn Sanh nghe vậy đẩy nhanh hơn tốc độ, đầu ngón tay thỉnh thoảng xẹt qua quy đầu của Tiếu Chi Thâm, mỗi lần như vậy tiếng Tiếu Chi Thâm than nhẹ liền sẽ tăng thêm, làm Tiêu Cẩn Sanh mặt đỏ tai hồng.
Cuối cùng, Tiếu Chi Thâm phóng thích trong tay của Tiêu Cẩn Sanh, Tiêu Cẩn Sanh lấy khăn giấy bên cạnh lau một chút, sau đó thấp giọng: "Em vào nhà vệ sinh chút..."
Tiếu Chi Thâm gật đầu, thần sắc mang theo sủng nịch.
Tiêu Cẩn Sanh đi rửa sạch tay, rất nhanh liền đi ra. Tiếu Chi Thâm đã mặc xong quần áo, sắc mặt vẫn còn có chút dư ôn chưa kịp rút đi.
Tiêu Cẩn Sanh ngồi bên cạnh Tiếu Chi Thâm, cúi đầu nói: "Cái đó... Em là lần đầu tiên... Không hiểu lắm..."
Lời nói còn chưa nói xong đã bị Tiếu Chi Thâm ôm vào trong lòng ngực, Tiêu Cẩn Sanh cũng không kịp phản ứng lại.
"Cẩn Sanh, em làm rất tốt." Tiếu Chi Thâm thấp giọng, "May mắn, em là của anh." Kỳ thật đến bây giờ Tiếu Chi Thâm cũng không biết vì cái gì mà Tiêu Cẩn Sanh cả ngày đi theo Lâm Thanh Tử đột nhiên lại thích mình, nhưng mà hắn biết, người mình thích, nhất định sẽ nắm lấy.
Tiêu Cẩn Sanh nhẹ giọng cười, đang muốn nói cái gì trong đầu đột nhiên vang tiếng của hệ thống: Nhiệm vụ công lược mục tiêu của ký chủ đã hoàn thành hơn phân nửa, phối hợp với mục tiêu tỉ lệ thành công sẽ tăng lớn.
"Hệ thống! Rốt cuộc mi cũng xuất hiện!" Thanh âm của Tiêu Cẩn Sanh vang lên trong đầu, giương nanh múa vuốt.
"Ký chủ, nhiệm vụ không phải đã hoàn thành khá tốt sao, tại sao lại tức giận." Thanh âm của hệ thống vang lên lần thứ hai, Tiêu Cẩn Sanh thế nhưng lại nghe ra một tia cười trộm.
"Nhưng mi phải nói cho ta biết vì sao ta phải hoàn thành những nhiệm vụ này a!" Tiêu Cẩn Sanh hỏi.
"Cái này... Về sau cô sẽ biết, ta tin tưởng sau khi cô biết sẽ không hối hận." Hệ thống mở miệng nói, "Được rồi, tiếp tục nỗ lực, nếu nhiệm vụ hoàn thành tốt có thể dùng tích phân đổi đạo cụ bàn tay vàng. Cố lên!" Sau khi xong hệ thống liền biến mất.
"Uy uy uy?? Mi lại biến mất?!!" Tiêu Cẩn Sanh buồn bực mắng, nhưng mà hệ thống cũng không xuất hiện.
"Cẩn Sanh?" Tiếng của Tiếu Chi Thâm thanh âm, mang theo một tia nghi hoặc.
"A... Ân, em đây." Tiêu Cẩn Sanh quay người lại, nhìn Tiếu Chi Thâm sắc mặt ửng đỏ nói: "A Thâm, em... Em có thể ngủ cùng anh được không?"
Editor: sacnu