Đám Cưới Hào Môn

Con d u đáng thương


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sau đó em lại tặng cô ấy một bộ mỹ phẩm thiên nhiên, nhưng em lại không biết cô ấy thích thương hiệu nào

Haha, bằng này tuổi đầu rồi phải nhắc nhở cô ấy chăm sóc da thôi.” Hạ Diệu Diệu lấy áo ngủ cho anh, người này lại không cầm áo ngủ lúc đi tắm rồi: “Liệu có khi nào ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của cô ấy không?”

Hạ Diệu Diệu gõ cửa: “Chồng sắp cưới của Tân Xảo là phù rể trong đám cưới của mình đó, anh ấy tên u Dương Lục, anh có quen không?” Hạ Diệu Diệu treo áo ngủ lên tay nắm cửa: “Có ấn tượng không?” Cô tùy ý dựa vào bên cửa

Hà Mộc Anh mở cửa lấy áo ngủ sau đó nhanh chóng đóng lại, giọng3nói lạnh nhạt: “Không.” Hạ Diệu Diệu nhìn cánh tay ướt đến bóng loáng nhanh chóng xuất hiện rồi biến mất, cô trợn trắng mắt: “Hai hôm nữa cô ấy hẹn ra ngoài ăn cơm gặp mặt, ngày mai trưởng bối hai nhà gặp mặt

Thật không ngờ Tân Xảo lại chọn chồng là lập trình viên, em nghe nói tính tình lập trình viên rất cổ quái, làm lập trình viên rốt cục là làm cái gì?”

Hạ Diệu Diệu dựa vào tường bên cạnh phòng tắm nghĩ đến Vương Phong Long: “Vốn em còn tưởng rằng Tân Xảo sẽ lấy Vương Phong Long

Lúc đó thật ngây thơ, lúc cậu ta nói chuyện với Tân Xảo còn đỏ mặt

Tân Xảo cũng vậy, người cẩn thận giữ quy tắc như cô ấy mà cũng yêu đương trước khi1tốt nghiệp, chắc chắn là cô ấy phải rất thích, không ngờ cuối cùng lại..

haizzz...”

“Vương Phong Long cũng thật là, ở bên nhau không tốt sao, nhiều năm như vậy cứ giữ chân Tấn Xảo

Bỏ đi, bỏ đi, hết tình cảm rồi thì không thể cưỡng cầu

Bây giờ Tấn Xảo cũng có một nơi dừng chân rồi, đợi cậu ta nhiều năm như vậy cuối cùng lại thành thế này, chỉ có thể nói là có duyên không phận mà thôi.”

“Bây giờ thì biết đi tìm rồi, vậy trước kia làm cái gì

Nếu cậu ta sớm coi trọng Tấn Xảo thì sao có thể rơi vào bước đường ngày hôm nay

Không được đồng tình với cậu ta, thấy lợi quên nghĩa, có chút tiền thì cho rằng cả thế giới này đều phải quỳ dưới chân8cậu ta, cậu ta có thể tùy ý sắp đặt chị Tấn Xảo chắc.”

Hạ Diệu Diệu phẫn nộ, bây giờ người ta đã có chồng, cậu ta cũng chỉ có thể nhìn, haha: “Sau này Tân Xảo kết hôn rồi cậu ta cũng sẽ không thể bám lấy Tân Xảo được nữa

Em nhìn thấy cái dáng vẻ kiên định được Tân Xảo.” “...” Em phiền cái gì.

Hạ Diệu Diệu cố gắng không nghĩ tới: “Rốt cuộc cậu ta và cái cô gái là đối thủ cạnh tranh với cậu ta có cái gì không?” Nhắc đến chuyện này là cô lại không nhịn được: “Bây giờ nam nữ trong công ty, quan hệ cấp trên cấp dưới, là thư kí hoặc trợ lý chỉ cần khác giới tính, một bên mà có sức hấp dẫn thì9bên còn lại sẽ không thể nào thờ ơ không mảy may động lòng được.”

“...” Một cái tát giết chết một thuyền người.

Không phải cô không thích ba loại quan hệ công việc này, lúc cô còn đi học cũng rất kính trọng các giáo sư lớn tuổi trong khoa

Chỉ là cô nghĩ đến Vương Phong Long và đối thủ của cậu ta thì trong lòng không thoải mái: “Thật sự chỉ là đối thủ? Đối thủ nào mà có thể làm đối thủ nhiều năm như vậy? Bỏ đi, Tân Xảo cũng không phải chia tay vì vấn đề đó...”

Hà Mộc An mở cửa, thoải mái đi ra, dường như khí chất áp bức của anh đã giảm bớt một chút: “Em không cần để ý tâm trạng của mẹ, mẹ có tính cách phân7liệt nhẹ, lúc mẹ khóc là vì tự khẳng định bản thân

Em không cần quan tâm cũng không cần an ủi.” Hạ Diệu Diệu mê man nhìn anh, vừa rồi cô có nhắc đến mẹ chồng sao?

“Lúc mẹ khóc thật ra là đang nghĩ, sao mình lại lương thiện tốt bụng như vậy chứ.”

Hà Mộc An gật đầu, lúc đi qua người cô thì vỗ đầu, khóe miệng nhìn như đang cười

Sao lại cười vậy chứ, cô trợn trắng mắt với anh: “...”

“Dư Tổ Nghiệp không tồi, năng lực làm việc tốt, cũng quan tâm đến Vương Phong Long

Nhìn từ những mặt bình thường thì ít nhất cũng tốt hơn Trương Tấn Xảo, Vương Phong Long xuất hiện sự do dự khi lựa chọn Trương Tân Xảo hay Dư Tổ Nghiệp là chuyện bình thường

Nhưng cuối cùng cậu ta lựa chọn Trương Tấn Xảo mới khiến người ta cảm thấy kì lạ.” Hạ Diệu Diệu không ngờ anh sẽ tiếp lời lại càng không ngờ anh chọn phe địch: “Xuất hiện sự do dự là chuyện bình thường? Như vậy nhân phẩm có tốt hay không, cuối cùng cậu ta lựa chọn Tân Xảo, chẳng lẽ Tân Xảo còn phải cảm kích cậu ta sao?”

“Đây là sự thật, từ cách nhìn phụ nữ của đàn ông mà nói, Trương Tấn Xảo quả thật không phù hợp với Vương Phong Long ở thời gian đó.” “Vậy vì sao cậu ta không nói chia tay với Tân Xảo?” Hà Mộc An nghĩ: “Điểm này thì cậu ta không đúng, nhưng em cảm thấy Trương Tấn Xảo lúc đó bị đả kích do Vương Phong Long nói chia tay tốt hơn hay là sau khi cô ấy suy nghĩ thống tự mình tránh đi tốt hơn?” Hạ Diệu Diệu nghẹn họng nhìn Hà Mộc An, suýt nữa cô đã bị tẩy não rồi

Vừa rồi có một khoảnh khắc cô đã nghĩ rằng việc Vương Phong Long không vứt bỏ Trương Tấn Xảo để theo đuổi chút dao động trong lòng anh là một loại bảo vệ với tình yêu nồng nhiệt của cô ấy

Cuối cùng anh ta vẫn có thể lý trí cắt đứt chút dao động trong lòng, vượt qua được sự mê hoặc

Đây rõ ràng là không nên, Hạ Diệu Diệu càng nghĩ càng tức giận, càng nghĩ càng thấy ghét

Sao có thể nói như vậy được, thay lòng đổi dạ còn có lý, đàn ông phụ tình quay đầu đều là hối lỗi sửa sai, không cho cơ hội thì là bạc tình bạc nghĩa: “Tóm lại là cậu ta làm tổn
thương Tân Xảo, sao anh không nói là Tân Xảo tặng cho cậu ta một lần triệt để tỉnh ngộ, đây là một công đức vô cùng to lớn.”

“Có che đậy thế nào cũng không thể che đậy được sự thật cậu ta có lỗi với Tân Xảo.”

“Cậu ta cũng đã cho cô ấy một cuộc sống tốt, khiến cô ấy trở thành người được những người xung quanh thậm chí là người nhà cô ấy ngưỡng mộ trong một khoảng thời gian rất dài.” “..

Như vậy thì có thể tùy ý làm tổn thương tình cảm của người khác sao?”

Hà Mộc An bình tĩnh nhìn cô: “Anh chỉ nói cảm nhận một cách khách quan nhất của mình về việc này thôi.”

“Vậy nếu em bỏ anh, chỉ cần khoảng thời gian này em đối xử với anh tốt thì anh không có quyền oán hận em phải không?” “Không thể nào.” Hà Mộc An nói chắc như đinh đóng cột, anh sẽ hạn chết em.

Hạ Diệu Diệu nhìn thấy mặt anh trầm xuống liền bỏ qua ví dụ kia: “Vậy anh không thể suy bụng ta ra bụng người để nghĩ về Tân Xảo.”

Hà Mộc An cảm thấy chỉ cần không nói mình là được, anh nghĩ kĩ lại: “Không thể, việc này anh không cảm thấy như vậy

Anh từng vì quan hệ với ông ngoại cô ấy mà gặp qua cô ấy mấy lần, trong số những người cùng thời, cô ấy là người hiểu rõ mình muốn theo đuổi con người như thế nào sớm nhất, nhân phẩm không tồi

Em đừng nhìn thấy nam nữ đi cạnh nhau thì hoài nghi đó là quan hệ yêu đương.”

“Ừm, em còn hoài nghi có sự mập mờ.” Hạ Diệu Diệu nghiệm mặt nhìn anh: “Anh yên tâm nếu là anh thì em sẽ không hoài nghi bởi vì anh sẽ không nhìn trúng cô ấy

Nhưng nếu là Vương Phong Long thì khác, người phụ nữ mà đến anh cũng khen chẳng lẽ Vương Phong Long vẫn giữ được tâm ý của mình?”

“Cuối cùng cậu ta vẫn lựa chọn Trương Tấn Xảo.” “Không cần thiết, cậu ta lựa chọn Dư Tổ Nghiệp thì hơn.”

“Vì sao không cần thiết, như vậy ít nhất lòng em sẽ thoải mái hơn.”

“...” Hạ Diệu Diệu tức nghẹn, một câu cũng không nói ra được

Hà Mộc An tưởng cô nghĩ thông rồi: “Em đứng ở góc độ của Dư Tổ Nghiệp nghĩ xem, sau sự việc Vương Phong Long cảm thấy Dư Tổ Nghiệp là vật cản trên con đường sự nghiệp và gia đình của cậu ta

Dư Tổ Nghiệp có từng trách móc không? Thậm chí cô ấy chưa từng nhắc đến sự giúp đỡ cực kì quan trọng đối với Vương Phong Long của cô ấy

Khi cô ấy biết đối phương đã có bạn gái liền diễn tốt vai diễn của bản thân mình

Em cảm thấy ba người bọn họ ai tổn thương nghiêm trọng nhất?” “...” Cô cúi đầu xé quần áo Hà Mộc An thay ra.

“Nếu như em thấy bất bình thay cho thanh xuân và thời gian của bạn mình, chẳng lẽ thời gian của Vương Phong Long và Dư Tổ Nghiệp đều không tồn tại.”

Hạ Diệu Diệu trừng mắt nhìn khuôn mặt giống như đang phân tích bảng biểu của Hà Mộc An, động tác xé quần áo của cô dừng lại, sau đó cô quay người ra ngoài

Cửa đóng sầm lại

Cô hận không thể bịt mồm anh lại để anh khỏi nói hôm nay gặp em thật là tốt, cô có phải nên bái ba phát rập đầu chín lần cảm ơn cô ấy không có tâm tư xấu hay không? Cảm ơn cô ấy cùng vượt qua tuổi thanh xuân với bọn họ? Nhưng vì lo lắng anh sẽ làm khó dễ đối phương, làm lớn chuyện thì khó có thể xử lý được nên cô không nói lại.

Nhưng trong lòng cô rất không vui, Vương Phong Long tốt, Vương Phong Long tốt thì anh lấy đi

Hà Mộc An ngây ngốc nhìn cánh cửa đột nhiên bị đóng, anh cứ nhìn không chút để phòng như vậy

Đấy, đây, giận rồi sao?..

Anh nói cái gì rồi? Sao cô lại tức giận như vậy?

Mộc Tú Tranh và Hạ Thượng Thượng nghe thấy tiếng đóng cửa rất lớn vội vàng chạy ra, hai người thấy một mình Hạ Diệu Diệu ngồi ở ghế sofa tức giận

Hạ Thượng Thượng thấy vậy cẩn thận nói: “Mẹ ơi...”

Hạ Diệu Diệu nghe vậy đột nhiên nhớ ra mẹ chồng cũng ở nhà, cô vội vàng thu hồi lại sự tức giận vốn đã không nhiều của mình

Nếu để mẹ chồng nhìn thấy dáng vẻ lúc này của cô thì sẽ rất ngại: “Mẹ, Thượng Thượng đến đây, con có muốn xem tivi không?” Cô vừa nói vừa vỗ vỗ vị trí bên cạnh.

Mộc Tú Tranh nghe vậy vội vàng qua ngồi, bà rất có kinh nghiệm, đi đến nắm lấy tay con dâu, cùng chung chí hướng nói: “Diệu Diệu, con đừng tức giận, bây giờ con đang có bầu đó

Con đừng chấp nó làm gì, tính tình của Mộc An kì lạ không phải chuyện ngày một ngày hai

Nó chính là kiểu làm tức chết người khác không đền mạng

Con cứ học mẹ với ba, coi lời nó nói như không khí, lạnh mặt coi như không có gì

Nhìn thấy thì cứ coi như xem phim ma, nếu con muốn nói lại với nó thì cả đời này cũng đừng nghĩ đến chuyện sống yên bình..

ngoan...”

Bà vừa nói vừa rơi nước mắt, con dâu đáng thương của bà vậy mà phải theo con trai bà cả đời, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, còn không phải tốn thọ bảy tám năm à

Con dâu của bà đáng thương quá! Con dâu đáng thương của bà!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện