Tác giả: Lam Ngả Thảo.
Thể loại: Cổ đại, điền văn, cung đình hầu tước, hài hước, HE.
Tình trạng: Đã xuất bản.
-----
Giới thiệu:
Một vị vua ăn sung mặc sướng ngày nào giờ chỉ vì một cái đùi gà mà bị tống giam.
Một tướng quân oai dũng ngày nào giờ một người đi đôi giày cỏ hở cả ngón chân, mặc chiếc áo choàng vá chằng vá chịt.
Giang sơn đổi chủ, cuối cùng thì "chàng tướng quân" ấy cũng rũ bỏ được lớp vỏ nam nhi, trở lại nguyên hình là một nữ tử thiếu nữ tính. Là trọng phạm của triều đình, nàng dắt theo ông vua con trốn đông trốn tây. Trốn một hồi tưởng chết đến nơi thì chẳng hiểu sao lại đứng trước long sàng của tân hoàng rồi?
"Ngươi cũng chẳng phải lần đầu ngủ trên giường của trẫm, còn không mau qua đây?"
“Bệ hạ, tội thần không phải phi tần hậu cung của người, không có nghĩa vụ thị tẩm!”
“Ồ vậy sao... An Dật quả là rất có khí tiết mà! Nếu đã không muốn thị tẩm, dám kháng chỉ, vậy lôi ra ngoài chém!”
---
???? Mới đọc lại bộ truyện này lần thứ 3, phấn khích quá nên lên đây đề cử cho mọi người cùng thưởng thức.
???? Truyện theo thể loại điền văn, theo lời kể của nhân vật An Dật.
???? Từ nhỏ, nàng mất mẹ, một tay phụ thân và bác Tiểu Đồng nuôi dạy. Cha nàng không để con gái mình sống theo khuôn khổ của một nữ tử bình thường mà nuôi dạy theo lối sống nam tử hán, học văn mài võ.
???? Bởi thế sự đang hỗn loạn, tiên đế mất bỏ lại cục diện rối ren cho Tiểu hoàng đế- Tiểu Hoàng, cũng chưa kịp phong ai làm Nhiếp Chính Vương nên phụ thân An Dật cùng một vị thần khác trong triều họ Yến thay phiên nắm quyền, đấu đá trên đường triều.
???? Mặc dù sống nữ phẫn nam trang, An Dật cũng chỉ là một thiếu nữ tâm tư đơn thuần, có một đoạn tình yêu cuồng si với con trai nhà họ Yến. Nàng dùng tấm lòng ngây ngô và nồng nhiệt nhất để bày tỏ với chàng trai này, bất chấp lời nhục mạ của kẻ khác, để ý từng sở thích của hắn, mong hắn nhận ra mảnh chân tình của nàng.
???? Đáng tiếc, vì mưu đồ của phụ thân hắn, và cả hắn không muốn mình mang tiếng "đoạn tụ". Hắn dùng thái độ và lời nói cự tuyệt tàn nhẫn với An Dật, thậm chí còn lợi dụng nàng mưu đồ riêng.
???? " Có lẽ yêu một người luôn buộc ta phải làm bông hoa dại giữa cõi trần ai, cho dù chàng không thấy ta, thậm chí còn tùy ý giơ chân giẫm đạp, nhưng trái tim chân tình muốn nở rộ để chàng trông thấy dù thế nào cũng mãi không đổi thay."
???? Đến khi, cha nàng từ biệt cõi trần, nàng vẫn tâm niệm si mê hướng hắn cầu thân, hắn vẫn lạnh lùng khước từ nàng. An Tiểu Dật đã hiểu, mối tình trong sáng của mình từ đây kết thúc, nàng vuốt cay đắng đọng lên trên khóe mắt, tiêu sái rời đi.
???? Cuộc đời nàng từ đây thay đổi, nàng xung phong ra chiến trường đánh giặc, mặc kệ lời khuyên giải của Tiểu Hoàng. Nàng biết, chỉ có cách này, nàng mới tạm quên thương tâm, quên những gì ở quá khứ.
???? Tại đây... nàng gặp lại Phượng Triều Văn.
???? Một nam nhân xuất sắc, một Thái Tử cao quý Đại Tề mang thân chinh chiến... Chàng từng bước, từng bước tiến vào cuộc sống của nàng, đem tất cả tình yêu của hắn cho nàng. Hắn phúc hắc, thâm hiểm, dụ dỗ Tiểu Dật khi nàng mất trí nhớ, đem nàng trở thành người của hắn. Khi đó, có lẽ, là quãng thời gian hạnh phúc nhất của An Dật.
???? Nàng ngây ngô ở trại giặc, hưởng thụ ân sủng của Triều Văn, cảm động dần qua từng cử chỉ của nam nhân quyền uy này.
???? Tuy nhiên, thế sự chốn hoàng triều lắm phong ba, nàng bỗng nhớ lại kí ức bỏ quên, nàng " hận " Triều Văn, cảm thấy có lỗi với cha, nàng quyết dẫn theo tiểu hoàng đế bị phế Tiểu Hoàng bỏ trốn ba năm.
???? Sau ngần ấy năm lăn lộn, nàng trở lại nhếch nhác thảm hại, Phượng Triều Văn - giờ là Chí Tôn cao cao tại thượng, vẫn không màng vẻ ngoài, tiến tới ôm nàng vào lòng. Cái ôm đó, thể hiện những nhung nhớ, đè nén của hắn, sự tức giận vì thời gian bỏ đi của nàng, hắn đều phát tiết bằng cử chỉ đó.
???? Ngày tháng về sau, hắn giữ nàng bên mình, yêu chiều, sủng ái như báu vật. Đời này, hắn chỉ có một Hoàng hậu duy nhất, An Tiểu Dật.
???? Dù hắn là người đứng sau, nhưng chỉ có hắn mới đủ tư cách là ủi những vết sẹo sâu hoắm trong lòng nàng, nguyện ý vì nàng che chở gió mưa, dung túng hành vi tùy hứng của nàng. Thế gian này, chỉ có một nữ tử khiến hắn yêu đến thế !
???? Bonus: Thực ra là truyện hài mà không hiểu sao mị biến thành văn phong mùi vị đẫm nước mắt thế =)))))))))).
Các chế cứ yên tâm, truyện này sủng lắm cơ, ngọt đến sâu răng luôn á. Không tiểu tam, không cung đấu, chỉ là đuổi gà, đuổi vịt trong hậu cung với xí xi biến cố thôi. =))))))
Còn lại là cuộc sống của An Dật với Triều Văn hoy. Nữ chính kể chuyện bựa, tính nhây nhây, làm tui yêu thích đến nỗi phải lên đây share truyện với các chế.
???? Ps: Lần đầu Review, không tránh khỏi sơ sót, mong lượng thứ và tiếp nhận mọi ý kiến, Xin cảm ơn ạ.
Bình luận truyện