Bên ngoài tầng cao nhất của khách sạn thành phố G, mấy tòa nhà cao tầng san sát nhau, ánh đèn neon tràn ngập, nhìn xuống dòng xe cộ vội vã, một cảnh đêm đô thị nhộn nhịp, nhưng tại thời điểm này chủ sở hữu của căn hộ lại không có tâm trí để thưởng thức.
Chỉ có âm thanh gõ bàn phím nhanh chóng trong phòng.
"Hai thuật toán này không được, thời gian vận hành lâu dài sẽ kéo theo hệ thống chính, cần phải sửa lại." Người ngồi ở bàn làm việc của khách sạn, ngón tay nhanh chóng gõ vào bàn phím của máy tính xách tay, đầu hơi lệch, hướng về phía tai nghe.
Cô ăn mặc đơn giản, trên người là áo thun trắng cổ tròn, dưới thân mặc quần thể thao màu xám, trên chân đi một đôi dép của khách sạn, tóc buộc lung tung thành một khối, khuôn mặt trắng nõn thanh đạm, thoạt nhìn giống như là sinh viên đại học bình thường, hoàn toàn nhìn không ra thân phận của cô.
Ba lô máy tính cũ màu đen tiện tay ném trên bàn làm việc cũng không hợp với toàn bộ thư phòng xa hoa rộng rãi như vậy.
Một giờ sau.
Đem tất cả công việc làm xong, lúc này Trình Lưu mới nặng nề dựa vào phía sau, cô giơ tay ném tai nghe lên bàn, nhắm mắt dùng sức ấn mi tâm.
Nhìn chằm chằm vào máy tính cả ngày, rất nhanh mắt của cô đã nhìn thấy được hoa.
Lúc này, đột nhiên trong ba lô truyền đến tiếng chấn động ong ong.
Trình Lưu mở mắt ra theo bản năng nhìn về phía điện thoại di động bên phải máy tính, vẫn ở trong trạng thái màn hình đen như trước, lúc này cô mới nhớ tới mình còn có một chiếc điện thoại di động cá nhân.
Đưa tay kéo ba lô qua.
Trình Lưu lấy ra một điện thoại di động màu trắng khác từ bên trong, vừa nhìn, quả nhiên có người gọi tới.
Ghi chú:【 Uông Hải Dương】Nhìn chằm chằm cái tên này hơn mười giây, cuối cùng Trình Lưu cũng nhớ tới đối phương là ai từ trong cái đầu đầy mã chương trình.
-----Bạn trai mà nửa năm trước cô đã quen.
Ngón cái Trình Lưu trượt sang phải, cầm lấy điện thoại di động: "Alo.""Hai mươi ba ngày rồi, anh không liên lạc với em, em cũng thật sự không liên lạc với anh?" Giọng nói của người đàn ông như đầu dây bên kia mang theo từ tính tức giận chất vấn.
Trình Lưu há mồm liền nói: "Chỉ là do gần đây em quá bận rộn, vừa rồi còn đang nhớ tới anh." Đang tự hỏi anh là vị nào.
"Rõ ràng em chính là đã quên còn có một người bạn trai như anh?" Đối phương vô cùng tức giận.
Trình Lưu hơi chột dạ trong chớp mắt, quả thật cô đã quên có một người như vậy tồn tại.Nửa năm trước, trong một bữa tiệc, cô yêu vị bạn trai này ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó cô đi qua, thẳng thắn hỏi đối phương có muốn yêu đương hay không.
Trình Lưu thân cao chân dài, bộ dạng cũng đẹp, tuy rằng lúc ấy ăn mặc giống như người đi lạc vào yến hội, nhưng đối phương chỉ rụt rè một ngày, liền đáp ứng yêu đương.
Sau khi Trình Lưu thành công, không biết vì sao