Dâm Ma

Diệp Nhị Nương


trước sau

mà Tần Song Thanh ngồi xuống thì nhăng lại lông mài , củng chỉnh lại tư thế thì nàng chợt hiểu vì sao mấy đệ tử của mình như vậy .

Nàng khẽ trừng mắt Dương Thần một cái , còn Dương Thần ha ha cười không nói gì , thế là bửa sáng ăn song , Dương Thần kiêu mấy nữa chuẩn bị đồ mình cần đi theo hắn về Mạn Đà Sơn Trang .

Một đường rời đi núi Vô Lượng Sơn đến giữa trưa, Dương Thần ra hiệu mọi người xuống ngựa , đến góc cây to mà tìm chổ ngồi nghỉ ngơi .

Thì bổng nhiên "" Thình thịnh " một tiếng , bên ngoài hơn 300m từ không trung rơi xuống , rơi vào bụi cỏ .

Dương Thần và chúng nữ đều thấy , Dương Thần hiếu kỳ dẫn đầu cùng chúng nữ đi lại , đến chổ không nghe tiếng động gì , thì hắn đẩy ra bụi cỏ chúng nữ hiếu kỳ mà thò đầu tới nhìn .

Dương Thần nhìn đến vật trong cỏ thì nhăng lại hai chăn mài nhưng không tỏ vẽ gì , còn chúng nữ nhìn thấy thì ai củng phận nổ .

Chỉ thấy trong bụi cỏ có chừng sáu đứa trẻ con xác chết , có ngửa mặc lên trời , có nằm nghiêng , Dương Thần liền biết là Diệp Nhị Nương sở tác sở vi làm .

"" Hừ chắc chắn là đứng thứ hai , trong tứ đại ác nhân làm " Cát Quang Bội khuôn mặc phận hận mà nói .

"" Đúng vậy không ngờ ả tách ra tứ đại ác nhân , để làm việc ác như vậy , để ta gập thì bắt nàng hỏi tội " Tần Song Thanh củng phận nộ mà nói , mà còn lại , mấy nữ gật đầu khuôn mặc hổ báo , tỏ vẽ nếu gặp là cùng đánh giết .

Dương Thần nhìn chúng nữ phận nộ khuôn mặc , hắn lắc đầu không nói gì còn suy nghĩ "" không biết Diệp Nhị Nương có xinh đẹp không , mà để cho lão Hòa Thượng phải hoàn tục một lần "

Mà Dương Thần đang nghĩ thì một tiếng "" Xào xạc " vang lên , làm cho hắn và chúng nữ nhìn qua , thì trước mắt thân ảnh chớp động , một bóng người nhanh nhẹ lướt qua , chỉ đối chúng nữ là nhanh , còn như Dương Thần thì rất chậm có thể nhìn thấy được .

Dương Thần thấy được một xinh đẹp mỹ phụ , thân hình lòi lõm vú to mông lớn , đang ôm một đứa trẻ .

Mà khi mỹ phụ củng thấy được Dương Thần và chúng nữ củng dùng lại , mà khi dừng lại hắn và mấy nữ đều nghe được tiếng khóc trẻ con , thì mỹ phụ củng kêu lên "" Con của ta , con của ta a "

Mà chúng nữ khi nhìn được thân ảnh này thì phận nộ hét lên "" Diệp Nhị Nương "

Mà Diệp Nhị Nương không quan tâm chúng nữ , chỉ là nhìn đứa trẻ trong ngực không ngừng nói "" Bé ngoan đừng khóc là mẹ , ngoan " mà khi nàng nói thì

củng hát lên "" lắc lắc diêu , diêu đến bà ngoại , bà ngoại kêu cục cưng " Diệp Nhị Nương hát mà bờ mông to củng lắc lắc , Dương Thần củng thấy mông nàng khẽ nảy nảy lên .

Chúng này nhìn nàng kiểu này , Tần Song Thanh căm tức , rút kiếm hướng nàng đánh tới , mà chúng nữ củng theo Tần Song Thanh rút kiếm nhào lên .

Diệp Nhị Nương nhìn chúng nữ cầm kiếm đánh tới , củng bình phục tâm tình "" Ha ha các ngươi muốn giết ta à "

Tần Song Thanh nhìn Diệp Nhị Nương không sợ , mà còn trong giọng nói khinh thường , Tần Song Thanh phận nộ trương kiếm mạnh mẽ đâm thẳng tới , Diệp Nhị Nương dưới chân khẽ đạp né qua một bên , mà lúc này Cát Quang Bội cùng mấy nữ chạy tới , cùng Diệp Nhị Nương đánh thành một đoàn .

Diệp Nhị Nương vì võ công củng không cao hơn Tần Song Thanh bao nhiêu , mà tay ôm một đứa bé , mà tứ phía đều có nữ đệ tử .

"" ken ken , bon bon , bùm bùm , chát chát "

Dương Thần nhìn Diệp Nhị Nương và chúng nữ đánh nhau khí thế khắp trời , từng bầu vú lắc lư , từng bờ mông nảy nảy lên xuống , nhìn mà Dương Thần thầm khen "" Cảnh đẹp ý vui "

Mà lúc này vì quá phân tâm Diệp Nhị Nương , để Tần Song Thanh thấy được kẻ hở , nàng liền chân đạp vào mặc đất lấy đà , trường kiếm đâm đến ngực Diệp Nhị Nương .

Diệp Nhị Nương thấy vậy thì hừ một tiếng , lấy đứa bé chắn ở trước người , Diệp Nhị Nương làm ra cử động này , làm cho Tần Song Thanh hoản sợ , chỉ có thể xoay trường kiếm đưa lên trên đâm vào mảng vải chùm đưa bé , tay dùng sức thì đưa bé từ tay Diệp Nhị Nương bay ra ngoài .

"" Không " Vì ở không trung nên đưa bé bay rất cao , nếu mà từ khoảnh cách này rơi xuống thì chỉ còn đường chết , nên làm cho các nàng sợ hãi la thất thanh .

Dương Thần thấy vậy khẽ thở dài , cho dù hắn giết bao nhiêu người hay làm ác thế nào , củng không thể nhìn đứa bé mấy tháng chết trước mặc mình nha .

Dương Thần khẽ lắc người Thuấn Di đến đưa bé ôm vào ngực , nhìn đứa bé trắng nõn , khuôn mặc tinh xảo , rất đáng yêu và dễ thương , mà nảy giờ bị Diệp Nhị Nương ôm cùng chúng nữ đánh nhau , mà khóc ùm ỏi mà bị Dương Thần ôm lấy thì liền im lặng , hai tay còn vơ vơ hướng khuôn mặc Dương Thần .

Dương Thần thấy vậy tay khẽ kéo cái khăn bên dưới nhìn , ừ không có chim là nữ hài Dương Thần mới hài lòng , nếu là nam hài hắn mặc kệ đây , hắn mới đưa mặc xuống , bé gái liền nắm lấy mũi hắn khẽ kéo , Dương Thần thì hôn nhẹ mặc nàng ,bé gái thì vui vẽ cười lên .

Mà chúng nữ thấy Dương Thần tiếp được bé gái thì thở phào nhẹ nhõm , mà đi đến Dương Thần bên người , nhìn bé gái cười đùa với Dương Thần thì chúng nữ mĩm cười .




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện