Sau khi trở về từ D thị, Liễu Khinh Ca liền vội vàng với hạng mục này, người của tập đoàn Tam Tài đã tới vài lần, nhưng đều là Liễu Tiêu Nguyệt tiếp đãi, Liễu Khinh Ca cùng Hoa Ngữ An cũng không gặp qua Thành Ý Văn.
Từ D thị trở về, đã qua ba ngày, Liễu Khinh Ca ở văn phòng ký xong phần văn kiện cuối cùng, rốt cuộc cũng có một chút thời gian nhàn rỗi, nàng cầm lấy máy bàn, gọi nội tuyết đến văn phòng của Liễu Tiêu Nguyệt.
"Tiêu Nguyệt, tới ta văn phòng một chút."
"Hảo a!"
Sau khi Liễu Tiêu Nguyệt nhận được điện thoại của Liễu Khinh Ca, lập tức khép lại văn kiện lớn lớn bé bé trước mắt, cầm lấy túi xách liền hướng đến văn phòng của Liễu Tiêu Nguyệt.
Tới tầng 20, liền thấy Hoa Ngữ An đang nghiêm túc nhìn văn kiện, mày nhíu chặt, bộ dạng có chút buồn rầu.
Liễu Tiêu Nguyệt tò mò nhìn văn kiện trên tay Hoa Ngữ An, là một phần báo biểu.
"Ngươi như thế nào sẽ xem cái này?"
Liễu Tiêu Nguyệt nhìn Hoa Ngữ An xem báo biểu, báo biểu từ cấp dưới trình lên, nhất định là đã thông qua kiểm tra cuối cùng, nếu không Liễu Khinh Ca sẽ giết người, bất quá xem vẻ mặt buồn rầu của Hoa Ngữ An, chẳng lẽ là có cái gì sai lầm?
"Ách... Liễu tổng hảo, ta muốn học một chút kiểm tra báo biểu, liền nhờ giám đốc phòng tài vụ cho ta một phần báo biểu có sai lầm, để ta kiểm tra xem nơi nào có vấn đề, về sau báo biểu trình lên ta cũng có thể ít nhiều xem hiểu một chút."
Liễu Tiêu Nguyệt nhìn tiểu bộ dạng phiền não của Hoa Ngữ An, mày đều giãn ra, không khỏi cảm thấy đáng yêu, Hoa Ngữ An này thật là biết suy nghĩ vì Liễu Khinh Ca.
"Ân... Thật là một cái hảo giúp đỡ."
Liễu Tiêu Nguyệt tán dương, Hoa Ngữ An mặt đỏ lên, lập tức chuyển khai đề tài.
"Liễu tổng cùng tổng tài mở họp sao?"
Hoa Ngữ An vừa hỏi như vậy, làm Liễu Tiêu Nguyệt nhớ ra Liễu Khinh Ca còn đang chờ mình a.
"Ân, vừa rồi tỷ tìm ta, ta đi vào trước."
Liễu Tiêu Nguyệt nói xong, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng vào văn phòng tổng tài. Hoa Ngữ An thở dài một hơi, sau khi Liễu Khinh Ca đem một chút kế hoạch tiết lộ cho mình, tức khắc cảm thấy Liễu Tiêu Nguyệt cũng không có đáng ghét như trong tưởng tượng, hơn nữa buổi tối hôm đó nàng