Đây là lần đầu tiên hắn giao hoan với nữ tử mà lại rơi vào thế cục như vậy, đúng là chẳng ra sao. Nó được phản ánh rõ nét trên khuôn mặt, ngày nhíu mày, đêm hờ hững, không thể vực dậy tinh thần.
Giữa đêm nằm mơ, cũng không bao giờ được thấy những nữ tử xinh đẹp trong tranh nói thì thầm bên tai hắn như trước đây. Khi tỉnh dậy, bên cạnh toàn là thị nữ yến oanh, trong mắt hắn sẽ e sợ vì nhớ đến Hồ Nhi đã chết. Những điều đấy đều được lưu truyền trong Hoàng cung rồi.
Hắn như một ngọn lửa cuồng nộ, vặn thắt trong lòng, chất thành đống trong cơ thể.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Những thứ này được Lưu công công để ý tới, ông ta chợt nảy ra một cách. Sau khi nói chuyện cùng với vị tiểu Hoàng Đế khó tính này thì bị hắn chất vấn:
"Khanh? Khanh muốn truyền thụ cho phòng trung thuật (1) cho trẫm?" Hắn liếc đến nơi bằng phẳng kia của Lưu công công: "Khanh có vật đó sao?"
"Hì hì, tuy nô tài không thể làm chuyện nam nữ, nhưng vẫn thành thạo một ít kỹ năng, phu nhân của nô tài càng là cao thủ trong chuyện đó!" Lưu công công dạ vâng dễ bảo, kế hoạch khi nói ra lại êm tai:
"Lúc bà ấy còn chưa xuất giá thì chính là một "dâm phu nhân" rất có tiếng trong thành, chuyên truyền thụ kinh nghiệm mây mưa cho nam nữ lần đầu giao hoan."
"Bà ấy không thể sinh con, lại coi trọng bản lĩnh làm vừa lòng nữ nhân của nô tài nên hợp thành đôi với nô tài."
Dâm phu nhân? Đó chẳng phải dâm nữ bán thân hay sao? Hắn là người đứng đầu một nước, sao lại có thể nhờ một nữ nhân phong tao dâm đãng dạy mình cách làm tình được chứ.
Nhưng chờ đến khi hắn được tận mắt trông thấy Lưu phu nhân thân mang tuyệt kỹ này, tất cả mọi đắn đo của hắn liền tan thành mây khói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm đó, Lưu công công đang hầu hạ hắn, một thái giám khác vội vã chạy tới và thì thầm to nhỏ gì đó với Lưu công công. Sau khi nghe xong, nét mặt của ông ta chợt sa sầm xuống. Ông ta nói là phu nhân mình vội vã vào cung, đứa trẻ năm tuổi ở nhà đột ngột sinh bệnh, nửa tỉnh nửa mê.
Hắn nghe nói như vậy liền sai ngự y đi theo đến nhà Lưu công công. Qua thêm một khoảng thời gian ước chừng đến khi đứa trẻ kia khỏi bệnh, Lưu phu nhân nằng nặc đòi vào cung gặp hắn, muốn khấu tạ long ân.
Lưu phu nhân xuất thân từ kỹ viện, lúc còn trẻ đều tiếp các loại khách nho nhã như thư sinh văn sĩ, cho nên những thứ như thi họa, đàn tấu, hay phẩm trà đều được học. Huống chi còn chưa nói đến dáng người thanh thoát tựa như một vò rượu ngon này, mỗi một cử chỉ giơ tay nhấc chân đều có hàng vạn phong tình.
Bà ta quỳ trước mặt hắn, vẫn thẹn thùng như một nữ tử chưa xuất giá. Bà ta ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt trong veo của hắn mà không cất lên thành lời, linh hồn đã bị hắn câu đi mất.
Cũng không biết bà ta dưỡng da như thế nào. Da mặt săn chắc, căng bóng hồng hào, đôi môi mọng như anh đào mùa thu, mắt đảo quanh không biết tao phụ này đang nghĩ gì.
"Ân huệ của Hoàng Thượng, dân phụ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp thánh ân!"
"Nếu đã như thế, vậy trẫm sẽ cho ngươi một cơ hội để báo đáp."
Rèm vàng được buông xuống, âm u tách biệt, trên một chiếc giường tròn thêu da lộn có ba người: Lưu