- Ta sẽ nghĩ biện pháp tham gia n Oán Tràng, nhưng các ngươi nhất định phải bảo đảm giết tên Khương Phàm tai hoạ này.
Cổ La mặc dù rất xoắn xuýt, nhưng vẫn hạ quyết tâm.
Hắn phải dùng phương thức của mình bảo hộ Thiên Sư tông, không thể dung túng Dạ An Nhiên làm xằng làm bậy.
- n Oán Tràng có quy củ, mỗi tông nhiều nhất có thể đi vào năm đệ tử.
Tính cả Khương Phàm cùng ngươi, còn lại ba danh ngạch, ngươi có nắm chắc khống chế?
- Ngươi không cần phải để ý đến ta, một mực cam đoan giết Khương Phàm.
- Ngu xuẩn.
Mộ Dung Xung nhìn bóng lưng Cổ La rời khỏi, hừ một tiếng, nói với người bên cạnh:
- Thông tri Kim Cương tông.
Đưa người của ta vào đi, chơi như thế nào, phải xem bọn hắn.
Khương Phàm ngồi trong đình viện, ngồi xếp bằng minh tưởng, tìm hiểu Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền trong đầu, đạo thú quyền thứ hai.
Cự Tượng Quyền!
Hổ Khiếu Quyền có được lực bộc phát cường đại, mà Cự Tượng Quyền thì có được lực trùng kϊƈɦ phá hủy hết thảy.
Nhưng phương thức ngưng tụ và trình độ phóng thích của hai bộ quyền pháp đều có sự bất đồng rất lớn.
Sau khi Khương Phàm cẩn thận nghiên cứu liền chạy tới Dược sơn cạnh chủ phong.
Nói là Dược sơn, nhưng thật ra là một mảng sơn lĩnh rất lớn, chập trùng lên xuống trọn vẹn tám đỉnh núi, mà lại dùng pháp trận kiến tạo ra hoàn cảnh khác biệt.
Từ xa nhìn lại, kỳ quang lượn lờ, mê vụ bốc hơi, mùi thuốc nồng nặc xông vào mũi.
- Thiên Sư tông mặc dù thế yếu nhưng nội tình rất đủ.
Khương Phàm cảm khái, đi tới trong thạch điện Dược sơn trước mặt:
- Ta muốn chút Ngọc Tượng Quả!
- Ngươi là Khương Phàm?
Một tiếng kinh hô vang lên trong thạch điện, ánh mắt các đệ tử đều đồng loạt tụ tới, thạch điện lớn như vậy đều yên lặng.
- Nơi này có Ngọc Tượng Quả không?
- Có!! Có có có!
Một nữ đệ tử xinh đẹp đáng yêu chạy tới, ngạc nhiên đánh giá hắn.
- Ta có thể gọi ngươi Khương Phàm sư huynh không?
- Gọi sư đệ là được rồi.
- Như vậy sao được, ngươi là đại đệ tử của tông chủ.
- Cái này...!Cũng được.
- Ngươi ngày đó quá lợi hại, vậy mà có thể đánh bại đám phách lỗi Kim Cương tông kia.
Ta gia nhập Thiên Sư tông hai năm, còn lần đầu tiên nhìn thấy Kim Cương tông chật vật như vậy.
Các đệ tử xung quanh khác đều tụ tới, kϊƈɦ động nghị luận trận tranh tài ngày đó.
Đột nhiên xuất hiện nhiệt tình để Khương Phàm rất không thích ứng, bất quá lúc hắn đang nghĩ biện pháp thoát thân, trong thạch điện đột nhiên yên tĩnh trở lại.
- Cổ La sư huynh tới.
Rất nhiều người nhìn thiếu niên oai hùng trước cửa điện, âm thầm nhếch miệng, thối lui đến bên cạnh.
Mặc dù Khương Phàm trở thành đệ tử thân truyền của tông chủ, nhưng dù sao thời gian quá ngắn, địa vị trong lòng chúng đệ tử vẫn còn không bằng Cổ La.
- Ngươi đột phá đến cửu trọng thiên rồi?
Cổ La đi đến bên cạnh Khương Phàm, đang muốn nhắc nhở hắn mau chóng đột phá, không nghĩ tới hắn vậy mà đã đột phá.
Trách không được mấy ngày nay một mực không có gặp được hắn, nguyên lai là bị tông chủ bí mật mang đi nuôi dưỡng.
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi cảm thấy chua xót.
Dựa vào cái gì?!
- Cổ La sư huynh muốn chỉ giáo?
- Ngươi nếu là cửu trọng thiên liền có tư cách tiến vào n Oán Tràng.
Ta sẽ hướng tông chủ xin chỉ thị, cùng đi với ngươi.
- Không cần phiền phức Cổ La sư huynh, Dạ An Nhiên sẽ an bài.
- Ta thích hợp nhất! Không cần lo lắng, mặc dù ta không thích ngươi, nhưng ta càng coi trọng Thiên Sư tông.
Danh ngạch tiến vào n Oán Tràng, còn có ta.
Cổ La không