Nhưng nếu Khương Phàm hỏi, nàng cũng nghiêm túc giới thiệu.
- Nửa năm sau, cổ thành dưới mặt đất bị càn quét không còn gì, đại tông đại phái lần lượt rút lui.
Nhưng sau đó, bên trong tòa thành cổ sẽ đứt quãng xuất hiện một chút Linh Bảo, k1ch thích đám tán tu các nơi.
Dần dà, cổ thành dưới mặt đất liền thành bảo địa thám hiểm nổi danh tại La Phù.
Không chỉ có đám tán tu rất thích đến nơi đó tìm vận may, một ít đệ tử đại tông cũng sẽ tới đó lịch luyện.
Tóm lại, vô cùng náo nhiệt.
Dạ An Nhiên nhìn Khương Phàm bộ dáng như có điều suy nghĩ, bỗng nhiên đã hiểu:
- Ngươi cũng không phải là muốn đi tới cổ thành dưới mặt đất đấy chứ?
- Chỉ là hiếu kỳ.
Khương Phàm không có nhiều lời.
- Ngươi muốn cái gì, trong tông đều có.
Dưới mặt đất cổ thành coi như thôi đi.
Đều đã nhiều năm như vậy, đồ nên đào đều đào không sai biệt lắm.
Dạ An Nhiên nói đến đây liền không nhịn được cười.
Phụ thân đều tự mình xin Khương Phàm đến Lăng Vân các đi lấy bảo bối, kết quả Khương Phàm cái gì cũng đều không đụng tới.
Lần này Khương Phàm đại thắng Hình Luyện, phụ thân không thể không kéo lấy Khương Phàm đến Lăng Vân các cứng rắn nhét bảo bối cho hắn chứ.
Bầu không khí trên đỉnh núi vô cùng an tĩnh.
Ngày trước, giữa đệ tử các tông đều sẽ lên đài luận bàn tỷ thí.
Năm nay đầu ngọn gió đều bị Khương Phàm, Dạ An Nhiên cướp đi, bọn hắn thực sự không có tâm tư luận võ.
Hình Luyện, Cừu Nguyên Lương lạnh lùng nhìn chằm chằm nơi này.
Bọn hắn kỳ thật đều có chút không cam tâm, cũng hầu như cảm thấy không có phát huy tốt.
Nếu như sớm biết linh văn của Khương Phàm và Dạ An Nhiên, bọn hắn tuyệt đối sẽ không thua.
Trong ánh mắt rất nhiều đệ tử tông môn cũng đều mang theo địch ý cùng cảnh giác.
Thánh phẩm Thú linh văn, Thánh phẩm Thiên Thư văn.
Đôi Kim Đồng Ngọc Nữ này nếu có thể trưởng thành, thiên tài toàn La Phù sơn mạch đều sẽ biến thành vật làm nền.
Cổ La nhìn Khương Phàm nhiên trước mặt, trong lòng lại cảm khái không thôi.
Ngay cả hắn đều có loại cảm giác bị đàn sói vây quanh, Khương Phàm vậy mà lại như không có việc gì.
Tố chất tâm lý này, làm sao luyện được, hay là sinh ra như vậy.
Giữa trưa, cửa điện nặng nề ù ù rộng mở, đỉnh núi náo nhiệt liên miên an tĩnh lại.
- Đi ra rồi!
Lòng Dạ An Nhiên lập tức nhấc lên.
Đám người Cổ La khẩn trương nắm chặt tay, lo lắng nhìn qua đám tông chủ đang từ bên trong đi ra.
Mười tám vị tông chủ tại trước cửa điện gạt ra, biểu lộ cũng còn tính là bình tĩnh, rất khó từ trên mặt bọn họ nhìn thấy kết quả.
- Trục xuất khỏi mười tám tông!
- Trục xuất khỏi mười tám tông!
Các đệ tử Thượng Thanh tông, Thiên Cương tông, Thánh Nữ tông trăm miệng một lời mà nói nhỏ.
- Đến cùng là thế nào?
- Thiên Sư tông có thể lưu lại mười tám tông hay không?
Đệ tử các tông nhỏ giọng nói nhỏ, mặc dù Thiên Sư tông có hai vị Thánh linh văn Khương Phàm cùng Dạ An Nhiên, nhưng dù sao cũng đã đắc tội hai đại tôn chủ Thượng Thanh tông cùng Thiên Cương tông.
- Đại hội La Phù chính thức kết thúc.
Một vị lão nhân đi đến phía trước, cao giọng tuyên bố.
- Mười tám tông này, không có bất kỳ biến động gì.
- Tốt!!
Đám người Cổ La kích động nhảy dựng lên, nhịn không được mà vỗ tay ôm lấy nhau.
- Quá tốt rồi!
Đã chịu năm năm khuất nhục, năm năm chèn ép!
Rốt cuộc sau cơn mưa trời cũng lại sáng.
- Thiên Sư tông vẫn bảo trụ địa vị.
- Song thánh văn kích thích quá lớn.
- Hai vị Thánh linh văn, tám tòa quặng mỏ tinh thạch, Thiên Sư tông xem như chính thức vượt qua