- Ngươi muốn đi Thiên Khải bí cảnh rồi sao?
Nạp Lan Thanh Lạc quan sát kỹ Khương Phàm, không biết có phải do luyện đan hay không, hình như hắn có nhiều hơn mấy phần khí chất cao quý thì phải.
- Quốc quân Đan quốc đến hồi tháng trước, phụ thân bế quan hẳn là có cam đoan.
Ta không sao cả, tiện thể đến bí cảnh xem chút thôi.
Khương Phàm tươi cười.
Đây cũng là thời điểm hắn thoải mái nhất những năm gần đây.
Mặc dù hoàng triều uy hiếp đang gần ngay trước mắt, nhưng chỉ cần Vương gia đột phá, bọn hắn không chỉ có sức đánh một trận, còn có thể dựa vào nguồn lực lượng này gây dựng lòng tin cho những tông môn La Phù khác, sẽ liên hợp được càng nhiều lực lượng hơn.
- Ta tìm được hai khối.
- Thiên Khải bí cảnh lần mở sắp tới đây cũng không đến một tháng, Dạ An Nhiên không đợi được ngươi nên đã trước tự mình đi trước mấy ngày rồi.
Nạp Lan Thanh Lạc giao cho Khương Phàm một khối còn lại, thuận tiện đưa thêm cho hắn một cái la bàn.
- Phía trên này có máu Dạ An Nhiên, sau khi tiến vào bí cảnh, ngươi có thể thông qua la bàn tìm tới nàng.
- Đi trước rồi sao, chẳng trách không tìm được người.
Khương Phàm cất ngọc phù và la bàn đi.
Nạp Lan Thanh Lạc cười hì hì một tiếng:
- Dạ An Nhiên đối với ngươi có ý rồi, ngươi nên xem mà đáp lại đi.
- Có ý gì?
- Ngươi nói có ý gì? Đừng giả bộ ngốc.
Nạp Lan Thanh Lạc nháy mắt với Khương Phàm mấy cái:
- Tỷ tỷ đã thay ngươi kiểm tra qua, không tệ.
- Kiểm tra cái gì?
- Ngươi nói xem là kiểm tra cái gì!
Khương Phàm dở khóc dở cười:
- Ba bảo bối này là chuẩn bị mang ra đi bán đấu giá sao?
- Lại nói sang chuyện khác! Ngươi muốn sao?
Nạp Lan Thanh Lạc im lặng, nếu là người khác cảm nhận được chút ám chỉ từ thiên chi kiêu nữ (đứa con cưng của trời) như Dạ An Nhiên, kẻ nào lại không điên cuồng mà theo đuổi, lại không muốn đi che chở, còn tiểu tử này sao lại không hề nhúc nhích chút nào.
Sẽ không phải không có phát dục thật đấy chứ?
Không thể nào, hắn đã mười ba tuổi rồi mà.
Không đúng, là mười bốn.
- Ba cái này ta đều muốn, có thể chứ?
Khương Phàm cũng không nghĩ tới trong thương hội Nạp Lan gia lại tìm được tàn phiến áo giáp.
Là bao cổ tay bên trái và hai miếng lót vai.
- Muốn thì lấy đi, mấy bảo bối này còn chưa giám định ra cụ thể phẩm cấp.
Ta chỉ là cảm giác trong này có cất giấu lực lượng rất mạnh.
Mắt của Nạp Lan Thanh Lạc có thể thông qua linh văn để cảm ứng, nhìn thấu năng lượng ẩn tàng bên ngoài vật thể.
Đây cũng là nguyên nhân tổ tông Nạp Lan gia tộc bắt đầu lựa chọn kinh doanh thương hội.
- Các cô muốn mở đại hội đấu giá sao?
Khương Phàm không khách khí mà mở ngăn tủ lấy ra.
- Chờ thành Bát Bảo xây xong, chúng ta sẽ cử hành một trận đại hội đấu giá với quy mô to lớn, sẽ tuyên cáo với La Phù sơn mạch rằng chúng ta đã đến.
Sau khi thương nghị với trong tộc, đại hội sẽ tiếp tục ba mươi ngày, mang ra ba mươi lăm ngàn Linh Bảo các loại phẩm cấp.
Cũng tiếp nhận Linh Bảo mà các tông và cá nhân cung cấp cho đại hội để đấu giá, chúng ta không lấy bất cứ chút tiền thuê nào.
Tóm lại là muốn để La Phù nhìn thấy thành ý của chúng ta, để đám tán tu hoan nghênh chúng ta đến.
Những ngày này, Nạp Lan Thanh Lạc vẫn một mực đắm chìm trong hưng phấn.
Ba mươi lăm ngàn Linh Bảo, trong đó còn có rất nhiều bảo bối Nạp Lan gia cất dưới đáy hòm.
Đây tuyệt đối là trận đại hội với quy mô to lớn nhất Tử Vi thương hội từ khi