- Sư tỷ!
Thác Bạt Hoằng đang ở bên trong bầy khỉ cố lui ra lại, đến bên cạnh bảo vệ u Dương Yên
Khương Phàm đứng ngạo nghễ giữa bầu trời, đưa tay cảnh cáo đệ tử thánh địa đang hỗn chiến phía dưới.
- Ta, không gây chuyện, nhưng ta tuyệt đối không sợ phiền phức, càng không sợ thánh địa các ngươi.
Các ngươi hoặc trực tiếp giết chết ta, nếu không đánh chết ta thì phải làm tốt chuẩn bị bị ta giết chết.
Ta không sợ phiền phức, càng không sợ chết, cho dù chết, trước khi chết cũng sẽ phun cho các ngươi một mặt máu.
m thanh phách lối lại mang theo khí tức sát phạt truyền khắp chiến trường hỗn loạn, lập tức kích thích tất cả các đệ tử thánh địa.
- Cuồng ngạo!
Thái Long gầm thét, cương khí cuồn cuộn đẩy lui bầy khỉ xung quanh.
Chiến ý ngập trời!
Toàn thân hắn sôi trào lên kim quang, phóng lên tận trời lao thẳng tới Khương Phàm.
Bắp thịt, xương cốt toàn thân đều bị kim quang chiếu thấu, trở nên cứng cáp hơn.
Khương Phàm cũng lao xuống, liệt diễm cuồn cuộn, tốc độ càng lúc càng nhanh, ánh mắt sáng tỏ gắt gao tiếp cận Thái Long.
- Khai Thiên Thức!!
Thánh văn lan tràn bò đầy gương mặt cộng minh cùng linh nguyên trong khí hải.
Kinh mạch phát sáng, huyết khí lao nhanh, linh hồn khuấy động toàn thân như phát ra tiếng hò hét chân thực.
Hai tay Khương Phàm phồng lên, lực lượng tăng vọt mấy lần, đao khí màu tím như lôi đình quét sạch tàn đao, tàn đao nặng nề càng sinh ra cộng minh với huyết nhục toàn thân và cả linh văn cùng linh hồn.
Ầm ầm!!
Thái Long, Khương Phàm cách nhau năm mươi mét đón đầu chạm vào nhau.
Hai bóng người, hai nguồn năng lượng khác nhau, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc đánh ra ngoài vài trăm mét.
Tàn đao của Khương Phàm mang uy lực khai thiên, bổ vào trên nắm tay Thái Long.
Cực cảnh một trăm ngàn cân của Thái Long mang theo uy lực băng sơn liệt địa, đỡ lấy uy lực của tàn đao.
Sau một khắc, Thái Long run rẩy toàn thân, nắm đấm cũng bị hung hăng xốc lên, toàn thân nhanh chóng xoay chuyển rơi xuống phía dưới.
Hai tay Khương Phàm máu me đầm đìa cũng cố gắng khống chế thân thể, lại lao xuống lần nữa, đuổi giết Thái Long.
Oanh!
Thái Long va chạm mặt đất, đá vụn và bụi đất bay mịt mù, một con khỉ xui xẻo cũng bị hắn đập chết.
Rống!!
Thái Long tức giận, tay phải máu thịt be bét lại càng kích thích cuồng tính trong hắn.
Kim quang dưới chân sôi trào trải rộng ra pháp trận lộng lẫy, xiềng xích màu vàng lại lần nữa xuất hiện, mỗi sợi đều dài đến mười mấy mét, từng sợi đều cuồng kích, từng sợi đều sắc bén thấu xương.
Khương Phàm từ đối diện phóng tới, Liệt Diễm Kim Liên vờn quanh toàn thân, vừa rơi xuống đất, trong chốc lát, Kim Liên nở rộ kích động đến xiềng xích, hỏa dực sau lưng cũng huy động đẩy hắn lao thẳng tới Thái Long.
Bành bành bành!
Một trận ác chiến kịch liệt, điên cuồng va chạm.
Hai người hỗn chiến lại dẹp tan ra mấy trăm mét.
Thái Long điên cuồng, Khương Phàm cũng không kém.
Hai người chiến đến sôi trào.
Nắm đấm va chạm móng vuốt, cương khí chấn động liệt diễm.
Chỉ vài phút ngắn ngủi đã có trên trăm quyền bạo kích.
Hai tay Khương Phàm không có việc gì, nhưng thân thể không có áo giáp bảo vệ lại bị chấn động đến khí huyết sôi trào, nội tạng đều rướm máu, lực lượng hai tay lại càng ngày càng yếu.
Thái Long thì bị Kim Viêm Thánh Hỏa đánh bay loạn, máu thịt be bét, nhưng hắn hoàn toàn không để ý đến đau đớn, ngược lại càng đau càng điên cuồng.
- Aaa… !!
Thái Long giống như Man thú phát cuồng, sau khi đình trệ trong phút chốc hắn lại tiếp tục bạo kích tới, vậy mà chỉ trong thời gian nháy mắt này, bằng vào cực cảnh cơ thể