Đây vốn là nghiên cứu bình thường, với tình huống Khương Phàm bây giờ, không chỉ có thể nghiên cứu ra quyền thứ năm, còn có thể nghiên cứu quyền thứ sáu, Man Ngưu Khai Sơn!
Nhưng trước khi Khương Phàm tu luyện, theo thường lệ lại một lần nữa thuần thục Mãnh Hổ Quyền, Cự Tượng Quyền trước, hắn phát hiện ngoài ý muốn, đối với khống chế Liệp Lang Quyền là vô cùng dễ dàng.
Khương Phàm có thể tuỳ tiện phóng xuất ra năm con Liệp Lang, đồng thời chắc chắn nắm trong tay phương hướng và tốc độ mỗi con Liệp Lang.
- Thập Thú Bá Thế Quyền?
Khương Phàm đột nhiên có một ý tưởng, có thể sớm nếm thử mười quyền hay không?
Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền trưởng thành chia làm nhiều vấn đề.
Ban đầu cũng là đơn giản nhất, phóng thích một quyền.
Chờ sau khi tu luyện tới quyền thứ mười, chính là đồng thời đánh ra mãnh hổ, cự tượng, hỏa mãng trước mười quyền, sau đó khống chế liên hợp bạo kích, uy lực cực kỳ bá đạo.
Lại sau này, sau khi tu luyện tới quyền thứ một trăm thì có thể đồng thời phóng thích trăm đạo thú quyền, gọi là Bách Thú Kinh Thế Quyền.
Sau ngàn quyền thì là Thiên Thú Hoàng Quyền, và sau đó là Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền.
- Tiên tổ hình như không có tu luyện tới cấp bậc vạn thú, cực hạn cao nhất là năm đạo Thiên Hoàng Quyền.
Khương Phàm do dự có nên tu luyện mười quyền Bá Thế Quyền hay không.
Dựa theo giới thiệu trong Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, nhất định phải tu luyện tới quyền thứ mười mới có thể nghiên cứu.
Bởi vì sau quyền thứ mười, cảnh giới phải đến Linh Nguyên cảnh thất trọng thiên trở lên, thuộc về cao giai Linh Nguyên cảnh, bất luận là linh văn, linh nguyên hay là sức thừa nhận của thân thể đều phải đến vấn đề nhất định mới có thể khống chế ở mười quyền.
- Ta là Đại Thừa thánh văn, là Thú linh văn, lại được Kim Thân Dịch, Địa Tâm Liên Tử tôi thể (luyện thể).
Huống chi không tính là mười quyền, mà là gia tăng Liệp Lang Quyền đến năm con.
Khương Phàm hạ quyết tâm, cũng phấn chấn.
Nếu quả thật có thể đánh ra mười quyền, uy lực Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền sơ kỳ xem như đã được bày ra.
- Ta muốn hai giọt thánh huyết!
Úy Thiên Lang bị u Dương Yên mời đến trước mặt Thác Bạt Hoằng, đi thẳng vào vấn đề chào giá trực tiếp.
Hắn và Thác Bạt Hoằng từ đầu đến cuối là đang cạnh tranh, sẽ không vô duyên vô cớ hỗ trợ.
u Dương Yên cũng cho thấy thái độ:
- Ta cần điều trị linh hồn, ta muốn hai giọt.
- Ý là, ta một giọt?
Thác Bạt Hoằng chau mày, hai người này rõ ràng đã sớm thương lượng xong.
Sớm biết như thế này thì mình tự mình đi mời Úy Thiên Lang.
- Ta có thể rời khỏi, thế này hai người các ngươi tự phân chia năm giọt.
Úy Thiên Lang trông rất gầy gò, bởi vì linh văn nên con mắt hiện ra màu lục quang, vô cùng tà ý.
- Ta đã triệu tập hai mươi ba người, có thể không cần Úy Thiên Lang.
Thác Bạt Hoằng kéo u Dương Yên đến bên cạnh.
- Ngươi muốn ba giọt, ta để hai giọt, như thế nào?
u Dương Yên nhìn các nam nữ tử tụ tập nơi xa.
- Ta đề nghị hợp tác cùng Úy Thiên Lang
- Vì cái gì?
- Thứ hơn hai mươi tên thí luyện giả chính là hiệu quả chấn nhiếp, muốn bảo đảm không được phạm sai lầm, mấu chốt là xem lực lượng thánh địa chúng ta.
- Nếu như ta rời khỏi?
Sắc mặt Thác Bạt Hoằng trở nên khó coi, hai người này khẳng định là đã sớm thương nghị.
- Ngươi sẽ không rời khỏi.
Mặc dù chúng ta muốn hai giọt thánh huyết, nhưng Linh Bảo trong tay Đường Diễm, ngươi có thể ưu tiên lựa chọn.
u Dương Yên đi đến trước mặt những người thí luyện:
- Các ngươi đều rõ ràng sứ mạng của mình?
- Hỗ trợ các ngươi, vây bắt Đường Diễm.
Thời khắc tất yếu, liên thủ chấn nhiếp những người thí luyện khác.
Chính là nghe lệnh của các ngươi, tùy cơ ứng biến,