- Ngươi nói cái gì? Ly Hỏa thánh địa bổ Thiên Sư tông ra?
Bọn hắn vừa mới rời khỏi thành Thiên Khải, Dạ An Nhiên đã bị lời Khương Phàm nói làm cho sợ hãi.
- Ta cũng vừa nghe Phượng Bảo Nam nói mới biết.
Khương Phàm vừa đi vừa nói tình huống của Thiên Sư tông và La Phù.
- Ly Hỏa thánh địa khinh người quá đáng.
Dạ An Nhiên theo thật sát Khương Phàm, trong giọng nói cũng đều run lên.
Một đao bổ Thiên Sư tông ra?
Phụ thân và mọi người thế nào rồi, các sư huynh đệ thì sao!
Thiên Sư tông thật vất vả mới khôi phục được chút nguyên khí, một đao này chỉ sợ lại sẽ làm cho bọn hắn thương vong hơn phân nửa.
- Vì đan dược truyền kỳ, bọn hắn lại muốn luyện người sống? Không phải Luyện Đan sư tự nhận bản thân tôn quý cao ngạo sao, sao bọn hắn có thể làm ra chuyện như vậy.
Dạ An Nhiên trước đó chỉ cảm giác Diêm Lâu buồn nôn, không nghĩ tới thánh địa luyện đan vậy mà cũng sẽ tà ác tàn nhẫn như vậy.
Rống rống!
Tiểu Kim hầu theo sát hai người, phát ra tiếng gào trầm thấp.
Có chút tức giận, càng có chút hưng phấn, thế giới bên ngoài quả nhiên thật đặc sắc.
- Ta nghĩ đã nghĩ được một cách.
Sau khi trở lại La Phù sơn mạch, chúng ta chia ra hành động.
Cô và tiểu Kim hầu dùng tốc độ nhanh nhất trở về Thiên Sư tông, xem tình huống nơi đó, lại mang theo đan dược đến Vô Hồi thánh địa tìm ta.
Ta đến Vô Hồi thánh địa, mời Thánh Chủ ra mặt, bái phỏng Ly Hỏa thánh địa.
Khương Phàm vẽ phác thảo biện pháp hành động cụ thể trong đầu.
- Vô Hồi thánh địa đều đã cùng Ly Hỏa thánh địa náo thành thế này, ngươi còn muốn để Vô Hồi Thánh Chủ bái phỏng Ly Hỏa thánh địa? Làm sao Vô Hồi Thánh Chủ có thể đồng ý? Bái phỏng Ly Hỏa thánh địa lại để làm gì? Tại sao ngươi lại muốn nhờ Phượng Bảo Nam tìm hiểu Diêm Lâu? Ngươi dừng lại trước đã, rốt cuộc ngươi muốn làm thế nào?
Dạ An Nhiên đột nhiên kéo Khương Phàm lại, nghiêm túc nhìn hắn.
Mời Vô Hồi Thánh Chủ, còn nghe ngóng Diêm Lâu.
Hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Khương Phàm dừng lại, đáy mắt rạng rỡ đầy ánh sáng.
- Ta muốn giả trang thành Diêm Lâu trà trộn vào Ly Hỏa thánh địa, tìm phụ thân, tìm cơ hội cứu người.
Sau đó Vô Hồi Thánh Chủ lấy danh nghĩa bái phỏng để vào Ly Hỏa thánh địa, nhìn tình hình rồi cứu ta.
Dạ An Nhiên lại thay đổi sắc mặt.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi trà trộn vào Ly Hỏa thánh địa? Ngươi điên rồi!
Khương Phàm nói.
- Không thể nào trông cậy vào Vô Hồi thánh địa cưỡng ép cứu người, nhất định phải ra tay từ nội bộ.
Vô Hồi không dám mạo hiểm, ta tự mình tới làm.
Đây là biện pháp duy nhất ta có thể nghĩ tới.
- Không được! Ngươi tuyệt đối không thể đến Ly Hỏa thánh địa!
Dạ An Nhiên vừa lo lắng lại càng tức giận, đây quả thực là hồ nháo.
Lúc trước ở thành Hoàng Phủ thiếu chút nữa đã mất mạng, bây giờ thì quả thực chính là đi chịu chết.
Mà, Khương Phàm vẫn chỉ là một đứa trẻ, muốn từ bên trong thế lực kinh khủng như Ly Hỏa thánh địa kia cứu người, không khác người si nói mộng.
- Ta có cách, ta có thể ứng phó.
- Ngươi ứng phó không được!
- Ta có thể!
- Ngươi không thể! Khương Phàm, ngươi phải suy nghĩ kỹ, hơn hai mươi ngày...!Hơn hai mươi ngày rồi, ngươi cảm thấy...!Khương Hồng Võ và Tịch Nhan...!Còn sống không?
Dạ An Nhiên gian nan nói ra khỏi miệng, mặc dù rất hi vọng bọn họ đều còn sống, đều an toàn, càng hy vọng bọn họ có thể trở về một lần nữa.
Nhưng, Ly Hỏa thánh địa là muốn luyện đan, là muốn đem người sống luyện đến chết, sau đó lấy đan.
Trong lòng Khương Phàm run lên, hai mắt liền trở nên mông lung.
- Ai...!
Linh hồn Đan Hoàng nhẹ nhàng than một tiếng, đây