Chiến Phật run rẩy hai tay, bảo luân rời khỏi tay, thân thể ngửa mặt tung bay, đánh tới núi đá bên cạnh.
- Làm sao có thể?
Chiến Phật khó có thể tin được, lực lượng tên điên này hình như còn mạnh hơn lúc ở Đại Tự Tại điện, hơn không chỉ mạnh mấy ngàn cân, rất có thể là mấy vạn cân.
Khương Phàm không để ý đến Chiến Phật, hắn tiếp tục gánh trọng lực gấp mười lần phóng tới vòng xoáy không gian.
Liệt diễm cuồn cuộn, kim quang lấp lóe, kim viêm ngập trời ngưng tụ thành lít nha lít nhít hỏa tinh, toàn bộ đều đánh đến đó.
Ầm ầm!
Hơn ba trăm khỏa hỏa tinh lấp đầy cửa vào vòng xoáy, tiếp theo bị điên cuồng dẫn bạo, hỏa tinh nổ tung, liệt diễm sôi trào, cuồng liệt nuốt sống vòng xoáy.
Liệt diễm đột nhiên bạo tạc rung chuyển vòng xoáy ổn định, cường quang loạn tung tóe trong con đường, không gian vặn vẹo, phát sinh dao động kịch liệt!
Thánh Phật và Bạch Viên đang muốn xô ra tới quá sợ hãi, chưa kịp phản ứng liền bị liệt diễm cùng năng lượng không gian mãnh liệt nuốt hết.
Lực lượng kinh khủng suýt chút nữa đem xé nát bọn hắn.
- Làm nóng người! Làm nóng người! Ha ha ha!
Khương Phàm dừng ở ngoài vòng xoáy, giống như đang nổi điên lại nhấc lên liệt diễm, không quan tâm gì hết mà cứ liên tục đánh vào bên trong!
Hỏa thương, Hỏa Liên, hỏa tinh, vân vân...!liên tiếp ngưng tụ, bạo tạc, kim viêm sôi trào bao phủ vòng xoáy không gian, liên miên bất tuyệt đánh thẳng vào con đường bên trong không gian.
Rống!!
Bạch Viên kêu lên đầy thê lương thảm thiết, bị hãm ở bên trong không gian muốn lui cũng không lui được, muốn chạy một chút cũng không đi nổi, bị năng lượng bạo động quấy đến da tróc thịt bong, huyết nhục văng tung tóe, chật vật không chịu nổi.
- Khương Phàm! Ngươi bị điên sao!
- Ngươi hủy nơi đó, Hỗn Độn Tử Phủ tuyệt đối không tha cho ngươi!
Chiến Phật tức giận rống to, thì ra hỗn đản này không phải muốn chạy trốn, mà là muốn nghênh chiến.
Chỉ là phương thức nghênh chiến dã man này quá hung tàn, quá ngoài ý muốn.
- Ai ở bên ngoài quấy rối?
Ngu Khuynh Thành đang tới gần con đường dẫn đến lối ra thì bất chợt sắc mặt đều đại biến, thứ nào không biết sống chết đang tập kích con đường không gian?
Hùng sư chấn kinh, quay người liền muốn chạy trốn, nhưng vẫn là bị cuốn vào trong phiến hỗn loạn kia.
Khương Phàm cảm giác đã làm tương đối rồi, hắn liền lao xuống, lao thẳng đến chỗ Chiến Phật:
- Hứa Như Lai, ngươi không phải muốn giết ta sao? Tiểu gia ta ở chỗ này đây! Thánh Phật! Mau ra đây!
Chiến Phật nổi giận gầm lên một tiếng, kích phát thánh văn phật ấn, nghênh chiến Khương Phàm.
Tử quang nở rộ, phật tượng hiện hình, so với trước đó rõ ràng hơn, cường thế hơn.
Phật ngữ vang vọng khắp dãy núi.
- Thiên Phật Ấn!
Chiến Phật vỗ tay về phía trước, phật tượng to lớn triển khai hai tay, nâng lên phật chưởng rung động đầy trời, trong nháy mắt bao trùm mấy trăm mét bầu trời, che mất Khương Phàm.
Phật ngữ vang động trời, thanh thế phật chưởng to lớn, như có thể chôn vùi vô tận sông núi.
Khương Phàm khoác Thái Dương Chiến Y, trong phật chưởng đầy trời, hắn mạnh mẽ đâm tới dễ như trở bàn tay, cường thế tới gần Chiến Phật.
Lục trọng thiên đối chiến ngũ trọng thiên, hắn không có chút áp lực nào!
- Khương Phàm, tiếp bảo luân ta một kích.
Chiến Phật nắm bảo luân ở bên cạnh lên, gương mặt dữ tợn, chiến ý dâng cao, giống như không sợ hãi muốn liều chết chiến một trận.
Nhưng, hắn vừa nắm bảo luân, tay phải nhanh chóng run run, vẩy ra Thái m Ác Thủy, thấm vào bảo luân.
Nếu như Khương Phàm vung mạnh đao chém vào bảo luân va chạm, mạnh mẽ tất nhiên sẽ