Yêu Nghĩ bị dìm ngập, giáp da hòa tan, kêu gào thảm thiết, vẩy xuống mảng lớn.
Tiện tay một kích, liền chôn vùi hơn năm mươi con Yêu Nghĩ.
Những con khác nhanh chóng tán loạn.
- A?
Khương Phàm nhìn Yêu Nghĩ bị đốt thành tro, có một số rất bình thường, nhưng có một số ở bên trong lại hiện ra tinh quang.
- Cái này thứ gì?
Khương Phàm đem tinh quang nhặt lên, bỗng nhiên chú ý tới chiến trường kịch liệt nơi xa đều nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
Không chỉ có bầy Yêu Nghĩ nơi đó tản ra, những người thí luyện cũng đều nhìn sang, chỉ sau chốc lát, bọn hắn quá sợ hãi, hốt hoảng chạy trốn về nơi xa, chỉ để lại vài tiếng la lên đầy tức giận.
- Ngu xuẩn! Chết tiệt, ngươi có nhìn thấy ai phóng thích võ pháp hay không?
- Ngươi muốn chết, chớ liên lụy chúng ta!
- Hỗn Độn Tử Phủ không có ai giải thích với ngươi cấm kỵ trong Lạc Chùy trọng địa sao?
- Tiểu tử, chạy đi, chạy tới nơi khác, đừng quấn lấy chúng ta.
Hơn trăm người biến mất vào bóng đêm trong nháy mắt, chỉ để lại Khương Phàm vẫn một mặt mờ mịt đứng ở nơi đó.
Hơn mấy ngàn vạn con kiến đen toàn bộ dừng lại, phát ra tiếng rít gào sắc nhọn, giống như là đang nhắc nhở cái gì đó.
- Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì!
Khương Phàm chấn mở hai cánh, chống đỡ trọng áp tràn ngập đất trời, xông về phía trước, nhất định phải bắt mấy người hỏi cho rõ ràng.
- Hỗn đản, đừng quấn lấy chúng ta!
Mười mấy người phía trước quá sợ hãi, tức giận quay đầu gào thét.
- Giải thích rõ ràng cho ta, các ngươi đang sợ cái gì?
Khương Phàm đuổi sát không buông, nhanh chóng vọt tới đỉnh đầu đám người này.
Đám người quả quyết tản ra, chạy trốn về các hướng khác nhau.
- Nói cho ta biết đang xảy ra chuyện gì.
Khương Phàm ở cùng một cái nam tử mập mạp.
Toàn thân nam tử bao trùm thổ giáp thật dày, ra sức chạy đi nhưng tốc độ lại mau không nổi:
- Đại ca, tha mạng, đừng quấn lấy ta mà.
- Giải thích cho ta rõ ràng, ta lập tức liền đi.
Khương Phàm vung hỏa dực, đuổi theo mập mạp không thả.
- Nơi này không thể nào phóng thích võ pháp, nhất là hỏa diễm, lôi triều.
- Vì sao?
- Bởi vì sẽ hấp dẫn Hắc Hỏa Nghĩ cùng Liệp Lôi Nghĩ.
Bọn chúng vô cùng đáng sợ, có thể thôn phệ hỏa diễm cùng lôi triều.
Hỏa diễm lôi triều càng mạnh, bọn chúng càng phấn khởi.
Bọn chúng sẽ không giết ngươi, mà là bắt ngươi, nuôi ngươi, đem ngươi trở thành chất dinh dưỡng mỗi ngày phóng thích năng lượng.
- Tàn nhẫn như vậy?
Khương Phàm tranh thủ thời gian tản hỏa dực ra, phóng tới đi theo phía sau nam tử mập mạp.
- Đại ca à, sao ngươi còn đi theo ta.
Nam tử mập mạp điên cuồng vung lấy hai cái chân, gấp đến đều muốn khóc.
- Các ngươi săn giết kiến đen hình như rất phấn khởi?
- Kiến đen là Liêm Đao Phi Nghĩ, đặc điểm là tốc độ nhanh, liêm đao sắc bén, số lượng nhiều.
Có một số trong thân thể có dựng dục tinh phách, có công hiệu kỳ diệu tẩm bổ linh hồn, thể phách khỏe mạnh, phối hợp trọng lực trận vực tu luyện làm ít công to.
Tiến vào Lạc Chùy trọng địa tu luyện, ban ngày chính là lợi dụng trọng lực trận vực tôi luyện thể chất, ban đêm là săn giết Liêm Đao Phi Nghĩ, về lâu dài, ngươi không chỉ có thể luyện thành cương cân thiết cốt, còn có thể có được cường đại linh hồn...!Má ơi...!
Nam tử mập mạp nhìn lại, sắc mặt xoát tái nhợt, hú lên đầy quái dị, co cẳng chạy đi giống như điên.
Xa xa, bầy kiến tụ tập được hơn ngàn con, bổ nhào tới phía Khương Phàm, âm thanh cánh huy động như núi hô biển động.
Phía sau đi theo số lượng lớn Yêu Nghĩ toàn thân thiêu đốt lên hắc hỏa, cũng đều có cánh, tốc độ còn thật nhanh.
- Tiếp tục!
Khương Phàm nhấc nam tử mập mạp lên một cái,